Chương 4: Chè Đậu Xanh, Bánh Bí Đỏ 4

Lăng Huyên vẫn luôn đóng quân ở biên giới tinh hệ để chiến đấu với thủy triều trùng tộc, đã ba năm nay anh không về nhà.

Hai anh em hơn kém nhau mười hai tuổi, khi Lăng Yêu Yêu được cha mẹ mang về thì anh đã là học sinh trung học, cũng không biết phải ở chung với đứa em gái nhỏ bé thể chất yếu đuối này như thế nào. Lăng Yêu Yêu từ nhỏ đã rất sùng bái anh, nhưng vẫn luôn có cảm giác e sợ anh, vậy nên quan hệ anh em cũng hơi nhạt nhẽo.

Đối với hành vi thân mật bất thình lình của Lăng Yêu Yêu, Lăng Huyên chưa từng tiếp xúc gần gũi với người khác phái như vậy cảm thấy không quen lắm, thản nhiên rút cánh tay mình ra khỏi tay cô.

Anh lạnh nhạt nói: “Có yêu cầu nhiệm vụ nên phải bí mật trở về vài ngày.”

Đối với việc cô em gái nhỏ luôn kiêu căng tùy hứng nhà mình thế mà lại biết nấu cơm, Lăng Huyên cảm thấy hết sức bất ngờ. Mùi thức ăn quẩn quanh nơi chóp mũi, không giống với thức ăn do người máy giúp việc làm ra, hương thơm ngào ngạt nức mũi.

Từ báo cáo của người máy quản gia thông minh An bá, Lăng Huyên cũng biết hôm nay có kết quả thi tốt nghiệp trung học phổ thông của Lăng Yêu Yêu, cô sẽ đăng ký thi đại học, cha mẹ cũng sẽ trở về.

Anh đánh giá thiếu nữ trước mắt có vóc người đã cao hơn không ít, có chút nghi ngờ hỏi: “Em biết nấu ăn từ khi nào thế? Lại gây ra rắc rối à? Có chuyện gì xảy ra vậy?”

Lăng Yêu Yêu nhìn bàn tay của mình bị hất ra, khí thế của anh trai đại nhân chiến thần thiết huyết có vẻ hơi lạnh đấy! Nhưng mà đối với Lăng Yêu Yêu mà nói, đây chỉ là chuyện nhỏ mà thôi!

Cô không hề để ý lại ôm chầm lấy, cười hì hì, vô cùng không biết xấu hổ bắt đầu khoe khoang: “Anh, sao anh lại nghĩ như vậy chứ? Em gái anh ngoan ngoãn như vậy, làm sao có thể gây họa được chứ!”

Đây cũng là lần đầu tiên Lăng Yêu Yêu thân thiết với một người đàn ông như vậy, nhưng bởi vì trong lòng cô đã coi Lăng Huyên như là anh trai ruột thịt của mình nên một chút mất tự nhiên cũng không có.

Phải biết rằng, từ nhỏ cô đã luôn hy vọng có một người anh trai. Kiếp trước không có, kiếp này có thể coi là có, đương nhiên phải cố gắng thân cận hơn rồi!



Trong nguyên tác, suất diễn của đại ca của Lăng Yêu Yêu là Lăng Huyên rất ít, anh không giỏi ăn nói, bình thường sự quan tâm của anh đối với Lăng Yêu Yêu cũng không nhiều, thỉnh thoảng nếu hai người có nói chuyện thì cũng đều là những câu nói uy nghiêm quản giáo mà thôi.

Nhưng ở phần sau của nguyên tác, sau khi nguyên chủ bị người ta hãm hại, tinh thần vực bị sụp đổ, Lăng Huyên lại thề quyết không bỏ qua muốn báo thù cho em gái mới có thể chọc đến nam chính nguyên tác là nhị hoàng tử Tiêu Minh cùng đối thủ của anh ta là đại hoàng tử cùng nhau liên hợp đối phó với Lăng Huyên.

Là một người anh trai mà nói, Lăng Huyên quả thực đẹp trai đến ngây người!

Đời này, cô thay thế nguyên chủ trở thành em gái của Lăng Huyên, tuyệt đối sẽ không để cho ông anh nhà mình bị người ta hãm hại đến chết như trong nguyên tác!

Dừng một chút, Lăng Yêu Yêu ra vẻ thần bí tiếp tục nói: “Về phần chuyện mà em muốn làm, đợi lát nữa em sẽ nói cho mọi người cùng biết luôn! Anh hai à, anh ăn thức ăn em nấu rồi, nhất định anh phải nói giúp cho em đấy!”

Lăng Huyên liếc mắt nhìn cánh tay trái của mình lại bị tiểu nha đầu ôm lấy, xuyên qua chất liệu vải mỏng manh ngăn cách, xúc cảm mềm mại của một bộ vị nào đó, còn có hương thơm nhẹ nhàng của thiếu nữ truyền đến trong mũi...

Có lẽ là xa cách quá lâu, tiểu nha đầu mới có thể dùng loại phương thức tương đối thân mật này để biểu đạt sự hoan nghênh của cô.

Lăng Huyên bưng chén chè đậu xanh lên nhấp một ngụm, che dấu vẻ không được tự nhiên rồi thản nhiên nói: “Đồ uống giải khát cũng được đấy. Để anh xem thế nào đã. Em cứ làm tiếp việc của em đi!”

Nói xong, anh rút cánh tay của mình ra rồi đi ra khỏi phòng bếp.

Lửa cuồng anh trai đang hừng hực thiêu đốt hoa si Lăng Yêu Yêu, cô bưng mặt nhỏ giọng nói thầm: “Ôi, anh hai đây là thẹn thùng rồi sao? Dễ thương quá đi!”

Lăng Huyên đã đi ra ngoài được mấy bước, đột nhiên bước chân dừng lại trông có vẻ khả nghi, rồi lại bước đi nhanh hơn nữa.