Chương 4: Tục lệ

Không trách được ông thầy phong thủy nói chuyện lâu như vậy, còn đổi giọng, hóa ra là muốn tôi hợp tác trong việc này.

Tôi vẫn kiên quyết nói: "Bố mẹ, Lâm Nam là chồng con, con sẵn sàng làm bất cứ điều gì vì anh ấy, nhưng ở một mình, con thực sự sợ lắm. Nếu bố mẹ không thể ở cùng con, con sẽ nhờ bố mẹ đẻ đến."

Chết tiệt.

Nếu thực sự có tục lệ này thì lạ thật.

Bà đây đúng là chưa từng gặp đám tang chồng mới cưới bao giờ, nhưng cũng chưa bao giờ nghe nói góa phụ không đội khăn tang mà còn phải mặc đồ cô dâu đỏ rực. Trước đó bị lừa, chớp mắt cho tôi quả táo ngọt, nói coi tôi như con gái, xoay người lại lừa tiếp, tôi tin họ mới là đồ ngốc.

Bà già thấy tôi kiên quyết như vậy, lại dùng tình cảm và lý lẽ khuyên nhủ: "Tiểu Như à, con đã lấy chồng vào nhà họ Lâm của chúng ta, thì con là người nhà họ Lâm. Chúng ta chỉ có mỗi Lâm Nam là con trai, giờ nó đi rồi, con chính là con gái ruột của chúng ta. Đợi khi chúng ta già, mọi thứ trong nhà đều là của con. Căn nhà này, chiếc xe này, tiền chúng ta để lại đều là của con. Con chỉ cần đồng ý với mẹ chuyện này thôi, việc này thực sự có lợi cho gia đình con."

Nhà cửa, xe cộ, tiền bạc, dụ dỗ không được, lại đến mồi chài, xem ra việc này không đơn giản.

"Mẹ", tôi kéo dài giọng, mắt đầy vẻ tủi thân: "Con lấy chồng vào nhà họ Lâm, bố mẹ chính là bố mẹ ruột của con. Lâm Nam đi rồi, con chính là con gái ruột của bố mẹ. Căn nhà này vốn đứng tên Lâm Nam, con mới lấy chồng có một ngày, nếu nhận lấy, chắc chắn sẽ bị người ta dị nghị. Chiều nay, bố mẹ hãy sang tên nhà cho bố mẹ, để bố mẹ giữ mà dưỡng già, như vậy con cũng an tâm."

Bà già nghe xong, vội vàng nghiêm mặt dỗ dành tôi: "Căn nhà này vốn mua cho con và Lâm Nam, sao có thể sang tên cho bố mẹ được. Đợi xong việc, mẹ quyết định, sẽ sang tên nhà cho con."

"Chiều nay đi luôn hả?", tôi tủi thân nói tiếp.

Haha.

Sắc mặt ông bà già thay đổi, ngơ ngác nhìn tôi.

Tôi cũng mặc kệ, nói đến mức này rồi, tôi tiếp tục giả vờ oan ức, ai cũng hiểu trong lòng. Mẹ kiếp, từ trước đến nay luôn là tôi lừa người ngoài, nào ngờ về đây bị cả nhà các người lừa, lừa tôi một lần thì thôi, còn định lừa tôi lần thứ hai, có bản lĩnh thì đến thật đi, không có bản lĩnh thì làm xong tang sự tôi cũng cút.

"Chiều nay đi luôn."

Bình thường trong nhà mẹ chồng làm chủ, lúc then chốt thì ba chồng lên tiếng. Ba chồng nói với tôi: "Tiểu Như à. Chiều nay chúng ta đi luôn nhé, chuyển nhà sang tên con, nhà họ Lâm chính là nhà của con, con chính là con gái của chúng ta. Sau này, con cô đơn, thích con trai nhà nào, ba mẹ sẽ gả con đi."

Bà già không muốn, nhưng cuối cùng không nói gì.

Thực sự thì tôi vẫn thấy đau lòng, nhưng trong lòng thì sững sờ. Cặp vợ chồng già này rốt cuộc đang giở trò quỷ gì vậy? Thầy phong thủy kia lại nói gì với họ? Tuy mặc trang phục cô dâu thức đêm với Lâm Nam hơi đáng sợ, nhưng cũng không đến mức hai ông bà già dùng tiền quan tài cầu tôi làm chuyện này chứ.

Lời nói đến mức này, tôi cũng không có lý do để từ chối, đồng thời cũng muốn biết tối nay sẽ xảy ra chuyện kỳ lạ gì, nên đành phải gật đầu đồng ý: "Vậy tối nay, con sẽ nghe lời mẹ, mẹ bảo con ở một mình thì con ở một mình vậy."

Cha mẹ chồng trong lòng cũng hiểu, không quấn quýt với tôi nhiều, ăn trưa xong, buổi chiều đã tranh thủ dẫn tôi đi sang tên bất động sản. Tôi nhìn tên mim2nh trên giấy chứng nhận quyền sở hữu nhà, trong lòng hơi khó chịu, luôn cảm thấy lừa đảo cặp vợ chồng già như vậy cũng hơi áy náy.

Thôi vậy, đợi tang lễ kết thúc, sẽ trả lại ngôi nhà, coi như tôi và nhà họ Lâm đã hòa nhau.

Gần hoàng hôn, ông thầy âm dương mặc trang phục Tôn Trung Sơn màu đen lại đến, bày vài vật trong phòng, lẩm bẩm niệm chú gì đó, cuối cùng còn treo một chiếc chuông đồng lên cửa, sau đó không nhìn tôi thêm lấy một cái, dẫn cha mẹ chồng rời đi.

Theo dặn dò của cha mẹ chồng, đèn trong phòng khách không được bật, nhưng tôi cũng tùy ý, miễn là tôi mặc trang phục cô dâu là được. Tôi nằm trên giường, từ xa nhìn quan tài trong phòng khách, trong lòng thở dài, không ngờ vừa mới kết hôn đã thành góa phụ, đồng thời trong lòng cũng hơi sợ hãi.