Chương 33

Ba giờ kết thúc huấn luyện, tiến hành giáo dục tư tưởng chính trị;

Sáu giờ cơm chiều, thời gian nghỉ ngơi nửa giờ;

Bảy giờ tối xem tin tức thời sự;

Tám giờ tiếp tục huấn luyện, chín rưỡi kết thúc;

Một tiếng nghỉ ngơi tắm rửa, mười giờ hai mươi phát hiệu lệnh chuẩn bị đi ngủ, đúng mười giờ ba mươi tắt đèn;

Kết thúc.

*tân huấn: huấn luyện mới, huấn luyện ban đầu

Tiến hành tân huấn là nam nữ riêng biệt, huấn luyện nữ sinh là hai vị đại tỷ năm tư, một người cao gầy, mặt không chút biểu cảm; một người mạnh mẽ cao lớn, khuôn mặt vui vẻ, cộng thêm một nữ giáo viên thích ngồi trên ghế bưng chén trà…

“Tôi tên là Trương Dĩnh, khoa Chiến thuật năm tư; là đội trưởng huấn luyện của các bạn trong hai tháng tân huấn sắp tới, huấn luyện yêu cầu không cao, chỉ cần đến hạn đúng chất đúng lượng hoàn thành nhiệm vụ, không hơn.” Học tỷ dáng cao gầy hướng mọi người làm nghi thức chào, tự giới thiệu.

“Đường Tiểu Tiểu, năm tư khoa Thông tin, là phó đội trưởng tân huấn của các bạn, mong chỉ giáo nhiều.” Học tỷ thân thể to lớn cười tủm tỉm hướng mọi người tự giới thiệu, chào theo nghi thức nhưng lại không có chút nghiêm túc nào, khí khái hừng hực đã thấm vào đến tận xương.

“Đầu tiên, nhiệm vụ hôm nay của chúng ta là học tư thế quân nhân, tôi hy vọng các bạn có thể nắm vững được nội dung cơ bản, có thể làm được không?” Giọng nói Trương Dĩnh vang vang mạnh mẽ, vô hình trung tạo ra một loại động lực không thể diễn tả bằng lời, trong nháy mắt khiến cho cảm xúc của 33 nữ sinh ở đây tăng vọt, nhiệt huyết sôi trào, cùng nhau hô to:

“Cam đoan hoàn thành nhiệm vụ.”

“Tôi nghe không rõ.”

“Cam đoan hoàn thành nhiệm vụ!”

“Tốt lắm, chú ý nhìn điểm cốt yếu trong động tác của tôi, hai bàn chân tách ra sáu mươi độ, thẳng chân ra, ngón tay cái áp sát ngón trỏ, hai tay thả xuống tự nhiên giữ chặt…”

Một thời gian sau, Trang Vi nghe thấy âm thanh vật nặng rơi xuống đất, nhìn qua khóe mắt thấy một nhân viên y tế đã đứng một bên chờ từ sáng sớm chạy nhanh vào trong hàng ngũ, nâng một nữ học viên rời đi, toàn bộ quá trình nhanh nhẹn gọn gàng, không có một chút tiếng động.

“Hừ, đây là cái mà mấy người gọi là cam đoan hoàn thành nhiệm vụ sao?” Trương Dĩnh đứng thẳng tắp, tuy rằng mặt không chút biểu cảm, nhưng trong giọng nói lại lộ rõ vẻ xem thường.

Trong hàng ngũ lặng ngắt như tờ, đây mới chỉ là chín giờ sáng, nhiệt độ không cao nhưng cũng đã gần 30 độ, Trang Vi cảm thấy cả người đều ướt đẫm, mồ hôi dường như thi nhau rơi xuống, lại giống như bị sức nóng của mặt trời làm cho bốc hơi, hơi hé môi, liền dính phải một mùi vị mặn chát.

Ở cách đó không xa, Đường Tiểu Tiểu cùng giáo viên Lí Văn Lệ đang ngồi dưới bóng cây, đem tình thế của mọi người trong đội ngũ thu cả vào mắt, Đường Tiểu Tiểu cười tủm tỉm nói:

“Xem ra tân sinh năm nay tố chất thật không tệ, đã một tiếng rưỡi rồi, mới ngã có một người, không phải nghe nói năm nay không tuyển học viên có sở trường thể dục thể thao sao?”

“Hàng thứ hai người thứ ba từ dưới lên, quán quân võ thuật của tỉnh, được phân đến đây.” Lí Văn Lệ uống một ngụm trà, chậm rì rì giải thích.

“… Cái khuôn mặt búp bê kia?” Đường Tiểu Tiểu rõ ràng là lắp bắp kinh hãi, nhìn Vương Hiểu Kì đứng thẳng tắp trong hàng ngũ, lắc đầu thở dài, “Quả nhiên không thể trông mặt mà bắt hình dong.”

“Lại nói, em cứ nghĩ rằng con gái bộ dạng xinh đẹp đều sẽ không đến trường ta học.” Đường Tiểu Tiểu tiếp tục bát quái, híp mắt dùng cằm chỉ chỉ về phía Trang Vi.

“Vừa mới nói không thể nhìn người qua vẻ bề ngoài, lại bắt đầu phạm phải loại sai lầm cấp thấp này.” Lí Văn Lệ đánh một cái vào ót Đường Tiểu Tiểu, tiếp tục nói:

“Điểm thi cao đẳng của cô ấy đứng đầu nữ sinh trong học viện, thời trung học đã từng đăng mấy bài báo về “Hợp tác trong hệ thống nội bộ”, hội trưởng hội học sinh, sức thu hút rất mạnh mẽ.” Lí Văn Lệ dường như đối với hồ sơ tư liệu của từng học viên trong trường đều nắm rõ như lòng bàn tay, đặc biệt là mấy người sau, Đường Tiểu Tiểu vẻ mặt sùng bái nhìn về phía cô giáo, kết quả, Lý Văn Lệ nở một nụ cười như gió xuân lộ ra hàm răng trắng bóc.

“Có muốn biết toàn bộ quá trình em trèo tường chuồn ra ngoài ăn một bữa ngon vào năm hai như thế nào không?

“… Không muốn chút nào, em đi nhắc nhở lão Trương, nên nghỉ ngơi thôi.” Đường Tiểu Tiểu mồ hôi lạnh đầy đầu, động tác nhanh nhẹn đứng lên, đến cả chạy như điên vẫn mang nụ cười thân mật dễ gần với Lí Văn Lệ, trong đầu lại thầm oán: Người, quả nhiên không thể trông mặt mà bắt hình dong!

***

Hai phút sau, khẩu lệnh giải tán nghỉ ngơi được truyền xuống, Trang Vi mới chậm chạp di chuyển tứ chi có chút cứng ngắc, toàn bộ đội ngũ, ngoại trừ Vương Hiểu Kì có thể miễn cưỡng hoạt động ra, tình hình của những người khác cũng không khác Trang Vi lắm.