Chương 7

Trang Vi khóe miệng co rút, sờ mắt phải nghiến răng nghiến lợi nói:

“Cho dù cậu lấy dao ép buộc tôi….” Trang Vi nói không ra lời, cân nhắc lợi hại, “Tôi có thể sẽ lo lắng mà nhìn xem”

Phạm Đào “Xuy” một tiếng nở nụ cười, tiếng cười càng lúc càng lớn, lại vui quá hóa buồn, động đến miệng vết thương trên mặt, “rít rít” hai ngụm khí lạnh

Nhìn thấy bộ dạng xui xẻo của Phạm Đào, Trang Vi cảm thấy rất sảng khoái, bóp chặt cánh tay Phạm Đào lôi kéo hắn đi bệnh viện xử lí vết thương.

Có lẽ ngay cả đương sự là Trang Vi và Phạm Đào đều không nhận thấy từ sau sự kiện đó, quan hệ giữa hai người bất tri bất giác có bước vượt bậc, ngoài “việc chung” cũng có thể nói chuyện phiếm với nhau.

Theo mối quan hệ không ngừng tiến dần lên của hai người, cứ mỗi lần Phạm Đào bị thương, Trang Vi đều không nhịn được mà lải nhải vài câu, trong lúc nhất thời đã đem công lực của “bảo mẫu vυ" em” phát huy đến cực hạn. Mà kẻ có tính cách có thể nói là cực kì âm tình bất định, động một tí sẽ lấy nắm đấm ra giải quyết vấn đề như Phạm Đào lại đối với những lời nói lảm nhảm của Trang Vi trầm mặc mà chống đỡ.

Trong lúc hai người ở chung, Phạm Đào dần dần hiểu được điểm mấu chốt của Trang Vi rốt cuộc là cái gì. Ngoại trừ tìm người một nhà đánh nhau, Trang Vi sẽ nhịn không được mà đen mặt với Phạm Đào; còn chỉ cần là cùng người không liên quan gây chiến, cô đều sẽ không nói gì, thậm chí khi biết Phạm Đào ra tay đánh người bị thương, đối phương ít nhất phải tĩnh dưỡng một tháng cô còn có thể có bộ dạng thực vui mừng. Phạm Đào nghi ngờ nếu Trang Vi ở hiện trường hắn cùng kẻ không quen biết đánh nhau, con nhóc này có thể hay không sẽ kích động vì hắn mà phất cờ cổ vũ? Đáng tiếc sự nghi ngờ này cuối cùng cũng không có cách nào kiểm chứng thu kết quả.

***

Buổi sáng đầu tiên của kì nghỉ dài mùng một tháng năm , Trang Vi bị Viên Viên và Đỗ Hiểu Phi lôi kéo từ trong chăn ra, nhất định bắt Trang Vi cùng các cô đi dạo phố mua quần áo. Trang Vi mắt nhắm mắt mở, mở miệng kháng cự, “Một tuần bảy ngày thì có năm ngày là mặc đồng phục, còn hai ngày nghỉ thì ở nhà không cần ra ngoài, còn mua quần áo làm gì…” Kết quả đổi lấy sự mãnh liệt xem thường cùng khinh bỉ của Viên Viên và Đỗ Hiểu Phi.

Cuối cùng, ba người vẫn là đi dạo phố, mà lại còn là dạo đằng đẵng một ngày. Hai người luôn khuất phục trước khí thế mạnh mẽ của Trang Vi, một khắc trước khi Trang Vi bùng nổ, các cô đối với tính nết của Trang Vi rõ như lòng bàn tay liền dẫn cô đi đến một chỗ xa hoa ăn cơm

Trang Vi thế mới biết, Viên Viện cư nhiên có một cái quan hệ tốt‘ khác phái bằng hữu’, mà ngay tại tối hôm nay, của nàng‘ khác phái bằng hữu’ mời nàng nhóm hai cái phát ăn vặt cơm, này vốn không có gì, so với đối yêu sớm vấn đề kiêng kị thâm hậu gia trưởng cùng lão sư, Trang Vi áp căn sẽ không đem loại này có cũng được mà không có cũng không sao chuyện tình xem ở trong mắt, bởi vì đến bây giờ mới thôi, này con nhóc bạch dài quá một bộ hảo túi da, lại áp căn đối cùng loại cho thiếu nữ hoài xuân hiểu được không biết gì cả, so với Viên Viện nhỏ như vậy còn có bạn trai chuyện tình, Trang Vi càng để ý là ngay tại các nàng ba người đáp ứng lời mời đuổi tới phòng thuê sau, cư nhiên khắp nơi tòa bốn nam sinh trông được đến cùng chi sớm chiều ở chung phạm đồng học.

Trang Vi lúc này mới biết, Viên Viên hóa ra có một cái quan hệ “bạn bè khác phái” rất tốt, mà ngay tại tối hôm nay, “bạn bè khác phái” của Viên Viên mời hai người các cô đi ăn cơm. Chuyện này vốn không có gì, so với sự kiêng kị của phụ huynh cùng lão sư về chuyện yêu sớm, Trang Vi căn bản là không đem loại chuyện có cũng được mà không có cũng sao này để trong mắt. Bởi vì con nhóc này từ lâu đã có một cái xác rất tốt, nhưng đối với loại chuyện thiếu nữ hoài xuân lại hoàn toàn không biết gì. So với chuyện Viên Viên còn nhỏ như vậy đã có bạn trai, Trang Vi lại để ý hơn đến chuyện ngay sau khi ba người các cô đáp ứng lời mời tới phòng ăn, lại có thể nhìn thấy bạn học sớm chiều ở chung Phạm đồng học trong số bốn nam sinh kia.

Mà Phạm Đào nhìn thấy Trang Vi, cũng là bộ dạng ngạc nhiên không kém. Hai người khác rất nhanh hấp dẫn sự chú ý của những thiếu nam thiếu nữ khác. Vừa mới giới thiệu lẫn nhau, một nam sinh đã vội vàng mở miệng trêu chọc Phạm Đào.

“Tiểu Đào, người đẹp Trang Vi cũng học Tam Trung, cậu đã từng gặp qua chưa?”

Trong nháy mắt, tất cả ánh mắt đều nhất loạt hướng tới Phạm Đào, giống như chờ mong Phạm Đào có thể kể ra một câu chuyện cổ tích xinh đẹp động lòng người.

Mà Phạm Đào cũng không thay đổi sắc mặt, chậm rì rì đưa đồ uống trước mắt lên miệng uống, lúc này mới không nhanh không chậm, giọng điệu đều đều mở miệng nói: