Chương 25

Trong phòng ngủ, Tễ Lăng Kì nhìn thời gian trên lớp sắp kết thúc. Vì vấn đề mặt mũi, hẳn trèo lại lên giường, không muốn để người khác thấy cảnh hắn hầu hạ Lôi Khiếu Hoàng. Sau khi nằm lên giường mới phát hiện thật sự chẳng có gì để làm, đành vắt hai tay sau đầu, ngẩn người nhìn trần nhà…..

“Ai, này họ Lôi, không ham phần thưởng nữa hả?” Có lẽ là chán không chịu được, Tễ Lăng Kì lên tiếng hỏi.

” A, ngươi nói cái long lân ? Không cần ! ” Lôi Khiếu Hoàng lật trang sách, tùy ý đáp lời.

Tễ Lăng Kì có chút bất ngờ : ” Thế nào lại đổi ý? Ngươi không phải rất muốn sao?”

” Cái đó là đồ giả, long lân thật không nhìn như thế!” Hắn lật đến một trang sách, phía trên trang là hình chụp long lân của gia đình Ân Minh, ” Ngay cả sách này cũng giả.” Lôi Khiếu Hoàng nhíu mày đóng sách lại.

“Giả? Làm sao ngươi biết? ” Chẳng lẽ…..

Lôi Khiếu Hoàng hít sâu, nhắm mắt lại và thở dài : ” Bởi vì cái đó là ta để lại.”

Quả nhiên….. Tễ Lăng Kì chớp chớp mắt, ” Vẫn là chuyện thật lâu trước kia phát sinh?”

” Cứ coi như vậy đi !” Mọi chuyện sau đó đã muốn quên tiệt đi rồi !

” Nga….” Tễ Lăng Kì tự dưng cảm thấy có chút là lạ, chính mình giống như là rất không thích, hơn nữa rất có ý muốn đánh người.

” Uy, Tễ Lăng Kì, cái này cho ngươi !” Lôi Khiếu Hoàng đang đọc sách bỗng nhiên ném qua chỗ hắn, Tễ Lăng Kì phản ứng không kịp liền bị quyển sách đập vào người.

” Oa a!” Tễ Lăng Kì xoa chỗ bị ném trúng trên đầu, gào lên : ” Họ Lôi kia, ngươi làm cái gì đấy hả?”

Lôi Khiếu Hoàng thở dài, nhắm mắt nói : ” Ngươi tốt nhất nên xem cuốn sách này. Sách miêu tả tập tính long tộc hoàn toàn chính xác, xem xong rồi ngươi cũng sẽ biết phải làm gì.” Dù sao mùa hè cũng sẽ nhanh kết thúc…..

” Ta mới không xem cái thứ quỷ này !” Tễ Lăng Kì tức giận ném sách đi, ” Trái lại, gia khỏa ngươi, sau này ít đem phiền đến cho ta, ta hoàn toàn không nghĩ sẽ chết cùng ngươi!”

” Tùy ngươi !” Y đã cố gắng lắm rồi. Nói xong, y nằm xuống, thân thể còn có chút hư nhược, cần ngủ để bổ sung năng lượng.

Lôi Khiếu Hoàng chậm rãi ngủ, hô hấp cũng dần trở nên vững vàng. Tễ Lăng Kì không có việc gì làm, kiềm chế không được, bước xuống giường nhẹ nhàng tiến đến bên giường của y, cúi đầu nhìn chăm chú.

Lôi Khiếu Hoàng đang ngủ, trừ bỏ tính cách và con ngươi màu lam, bề ngoài so với Diệp Bàn Nguyên thì không khác. Thụy nhan không phòng bị hay nghi ngờ đã làm rung động sợi dây dịu dàng trong lòng Tễ Lăng Kì. Hắn quỳ gối bên giường, từ từ đưa tay vuốt ve đầu mày Lôi Khiếu Hoàng.

Đã bao nhiêu lần nhìn lén thụy nhan người nọ, Tễ Lăng Kì cũng không nhớ, nhưng hắn chưa bao giờ vươn tay chạm đến, bởi vì điều đó là cấm kị ! Chính hắn đã đặt ra cho bản thân một ranh giới vô hình – không tiếp xúc, không thổ lộ, không biểu đạt.

Bây giờ nghĩ lại, điều đó cuối cùng là có ý nghĩa gì đâu ? Nhân sinh như mộng, một khắc trước còn ngồi tại nơi cao ngất, dưới chân là đám quần thần mà hiện giờ hắn chỉ là một trong biển người bao la rộng lớn. Không cần đi phòng phạm, không phải đi tranh đấu, cuộc sống tuy là vô vị, tầm thường (1) thế nhưng cũng thật tư tại. Có lẽ đây mới là điều hắn thực sự muốn, vậy Kỳ Oát Tuyền muốn gì dây?

Nghĩ đến đây, Lôi Khiếu Hoàng ở trên giường bỗng nhiên nhíu mày, thoạt nhìn ngủ thật sự rất không yên ổn.

Tễ Lăng Kì nhìn thấy vậy, thu tay về, lòng hoang mang lùi lại phía sau. lấy tay che miệng thầm mắng, ” Ta vừa mới…. Làm cái gì a?”

” Ngô …. Cút đi !” Lôi Khiếu Hoàng đang nằm mơ bỗng nhiên lên tiếng, dọa Tễ Lăng Kì nhảy dựng, ” Ân !”

” Nói mơ?” Bởi vì y không có mở mắt, Tễ Lăng Kì mới để ý đến điều này,” Long cũng nằm mơ a?”

” Rưm rưm rưm!” Lúc này, điện thoại của Tễ Lăng Kì ở trên bàn đột nhiên rung lên.

” AI đây?” Mở điện thoại thì thấy, hóa ra là mấy nữ nhân khiến hắn đau đầu, ” Mẹ nó, người đâu phiền thế?”

Tễ Lăng Kì cào cào đầu không muốn mở tin nhắn, thế nhưng kinh nghiệm đã cho hắn biết — không thể làm vậy, không thì hối không kịp ! Thế là, hắn miễn cưỡng ấn nút ” View”, tin nhắn ngay lập tức nhảy ra : Tiểu Kì thân ái, cuối tuần này đến thăm tiểu Điệp trong bệnh viện, đừng quên mang theo bạn cùng phòng đáng yêu của ngươi, có việc thương nghị!

” Chết tiệt!” Đây là phản ứng đầu tiên của Tễ Lăng Kì.

Đám nữ nhân này lại nói mấy cái chuyện vô nghĩa, nhất định là muốn cho muội muội trên giường bệnh nhìn thấy ” bạn trai ” trong truyền thuyết. Dù biết la như vậy, hắn cũng không thể không trở về – ” Đã biết! ”

Nữ nhân là lực lượng cường đại. Đắc tội các nàng, chẳng những không thể chết tử tế mà còn bị tỏa cốt dương bụi (2), cuối cùng thi cốt vô hồn ( 3). Đây là điểm Tễ Lăng Kì ở thế giới mới tìm ra ” Thực đế “! ( 4)

Chú thích :

(1) Nguyên tác : bình thản vô kì ( 平淡無奇 ) = very ordinary

(2) Nguyên tác : 挫骨揚灰 – tham khảo ở đây : https://baike.baidu.com/item/%E6%8C%AB%E9%AA%A8%E6%89%AC%E7%81%B0#reference-%5B1%5D-169319-wrap

(3) Nguyên tác : 屍骨無存 – tham khảo ở đây:

https://zhidao.baidu.com/question/551185492.html

(4) Nguyên tác : 真諦

sau khi gg thì hiện kết quả này : https://en.wikipedia.org/wiki/Paramartha