Chương 2: Lạc An và điện hạ

Cậu bé gầy gò ăn mặc rách rưới men theo bức tường đã cũ lộ ra những mảng vôi bong tróc và mọc đầy rêu. Nhìn về phía trước, cậu hà hơi một cái nhìn hơi thở của mình hóa thành bông tuyết rồi cười khúc khích. Lê chân đến trước căn miếu hoang tàn đổ nát, thiếu niên nhìn ngắm xung quanh một lượt. Nơi đây đã từng trang hoàng lộng lẫy, cũng từng có vô số tín đồ thành kính đem dâng cúng lễ vật. Đáng tiếc cho một căn miếu thờ... không, có lẽ người ta càng đáng tiếc hơn cho người từng được thờ cúng ấy, được hàng vạn tín đồ sùng bái. Thiếu niên chầm chậm đi vào miếu, đôi tay nhỏ xoa vào nhau liên tục như muốn gạt đi cái lạnh giá của mùa đông. Đến trước bệ thờ, Lạc An khẽ ngẩng đầu ngước nhìn. Pho tượng đá to lớn sau nhiều năm không được quét dọn đã giang đầy mạng nhện cùng lớp bụi dày đặc. Thiếu niên đặt trên bệ thờ một đồng xu. Cậu quỳ xuống cầu nguyện đem hết tâm tư tình cảm dãi bày." Điện hạ ngày gặp nhau ngày đem đồng xu bắt bảo tặng cho ta. Nay An nhi sa cơ không thể trả lại cho người đành dùng đồng xu rẻ mạt được bố thí dâng cúng cho người" dứt lời thiếu niên quỳ lạy ba cái đem thành kính trong đáy lòng tận lực biểu lộ....

Lửa bùng lên, thân ảnh thiếu niên gầy gò vừa khóc vừa cười hiện lên trong ánh sáng đỏ rực của lửa. Thiếu niên tiến lại gần bệ thờ, ngồi dưới chân tượng. Điện hạ ta cuối cùng có thể gặp được người....

Năm Khải Hiên thứ 37 thái tử Lưu Trung Hạo đem quân trấn thủ phương Bắc thất bại, triều đại nhà Lưu chấm dứt sau 200 năm truyền ngôi. Thái tử Lưu Trung Hạo trở thành nỗi ô nhục của Tấn quốc. Điện thờ bị hủy bỏ, cấm nhân dân thờ cúng và dâng lễ....

Ba năm sau con trai của Bình Bắc hầu phủ đã bị đày tới biên ải trở về kinh thành, điện thờ đã thành miếu hoang chìm trong biển lửa. Người ta thấy tiếng hát du dương trong trẻo của thiếu niên vang lên ấm ảnh mỗi người ở hiện trường ngày hôm đó. Lửa cứ như có tà mà dùng cách nào cũng không thể dập tắt, cuối cùng cả điện thờ từ cột đá, tượng, bệ thờ đều hóa thành tro. Ở trong đám tro tàn nát vụn bất thường kia, người ta thấy viên hồng ngọc lấp lánh đẹp đẽ nằm chính giữa nổi bật trong đống tro tàn....

Điện hạ, Lạc An thực nhớ người. Mong rằng sau khi chết đi ta cùng điện hạ có thể cùng nhau tương phùng. Hẹn kiếp sau tiền duyên tái ngộ ....

Mong rằng kiếp sau Lạc An cùng điện hạ của y có thể tái ngộ, cùng nhau yêu thương, cùng nhau trải qua một đời cùng người kết tóc đến bạc đầu