Chương 19: Bạn trai (2)

An Na không biết gì về Du Trình.

Họ trao đổi thông tin liên lạc và An Na biết rằng Du Trình đang học lớp 7, đội trưởng đội bóng rổ của trường và phải tập

luyện mỗi ngày.

Ngoài ra, không còn gì nữa.

Mối quan hệ của họ là giả tạo, ngay cả nói chuyện cũng bị bỏ qua, họ đi thẳng vào chủ đề.

An Na rất hài lòng, chỉ cần mỗi ngày đến sân xem bóng rổ hơn một tiếng, mọi vấn đề hiện tại của cô đều có thể giải quyết được. Hơn nữa, thật tốt khi xem một nhóm thanh thiếu niên tràn đầy hormone đổ mồ hôi dưới ánh mặt trời rực rỡ.

Buổi trưa ngày thứ ba khi bức thư tỏ tình được gửi đi, khi An Na chần chừ có nên tìm Du Trình, "bạn trai" đã chủ động

đến tìm cô.

Đường chính vào căng tin đông nghịt người, bọn họ tránh đám đông đi vòng ra căng tin dọc theo con đường nhỏ cạnh

khu dạy học đến quầy quà ăn vặt.

Lúc này trong quầy hàng không có ai, An Na hào phóng gọi hai món oden cho Du Trình ăn. Lần này An Na không cần

cuộn tròn trốn ăn, hai người ngồi xuống chiếc bàn nhỏ mặt đối mặt.

"Bạn trai" đi thằng vào vấn đề: "Tôi đã giúp cậu rồi, cậu cũng giúp tôi một việc được không?"

“Việc gì cơ?" An Na đang ăn không để ý lắm hỏi.

"Yêu đương với tôi đi."

"???"

"Tôi nói thật đấy. Cậu biết Vưu Miểu Miếu không? Cô ấy là bạn gái cũ của tôi."

"Không biết."

An Na không nói dối, điều cô nhớ ra lúc này chính là cô đã quên cân nhắc xem đối phương có độc thân hay không! Khi cô khó chịu, cô không để ý đến biếu hiện khó xử của anh.

Du Trình sờ sờ chóp mũi, "Cô ấy nói tôi không biết yêu."

“Làm sao có khả năng, không phải cậu có nhiều kinh nghiệm sao?” An Na không tin.

"Ai nói tôi có nhiều kinh nghiệm?"

"Tôi nghe nói vậy."

"Nhưng bây giờ tôi bị nói tôi không biết yêu."

"Ồ, vậy là cậu muốn tôi yêu cậu sao? Nhưng tôi cũng không biết."

Du Trình vừa có lý vừa tự tin: "Nhưng cậu là con gái!"

"Con gái thì sao! Là con gái thì sinh ra biết yêu à!" An Na buông thịt viên trong tay xuống, ném sự khó chịu ra sau đầu rồi

nghẹn ngào nói lớn.

"Vậy, chúng ta cùng nhau nghiên cứu."

"Đầu óc của cậu không sao chứ?"

“Này!” Du Trình trông có chút bất lực, có chút buồn cười nhìn cô, “Cũng không phải nói cậu thật sự thích tôi, chỉ là khi

chúng ta giả làm bạn trai và bạn gái, nhân tiện, hãy làm điều mà bạn trai và bạn gái sẽ làm. "

Khó hiểu!

--

"Cậu vẫn thích cô ấy?"

"Cậu có còn thích nếu bị đá không?"

"Vậy thì tại sao cậu lại quan tâm đến lời của cô ấy?"

"Hả? Có mối liên hệ nào giữa hai việc đó không?"

"Có"

"OK, cậu cứ coi như là lòng tự trọng của tôi không cho phép, cầu xin cậu hãy giúp đỡ."

"Nói sau đi."