Chương 106: Cướp đoạt

“ Đội trưởng, là chỗ này, thật đúng như ngài dự đoán, vị cường giả kia đã đi rồi! “

Từ bụi cây đi ra một đám người, trên thân mặc giáp, thậm chí còn lưu lại mùi máu tươi, hiển nhiên là tiến vào Rừng Sương Mù đi săn Linh Sư.

Mà nói chuyện là một nữ tử, nàng nhìn xung quanh cây cối đổ nát, mắt đất xuất hiện gần hai mươi con Huyễn Phong Thú xác chết, hai mắt liền sáng lên hưng phấn.

Huyễn Phong Thú muốn săn không phải chuyện đơn giản, một là bọn chúng hay đi theo bầy đàn, độ hung hiểm quá cao, thứ hai bọn chúng năng lực quá khó chịu, miễn nhiễm sát thương vật lý, hơn nữa coi như không đánh được bọn chúng liền chạy.

Chính vì thế Huyễn Phong Thú thể xác giá rất cao, đặc biệt là bọn chúng phần đuôi, hơn nữa gần đây còn có người muốn dùng giá cao mua số lượng lớn, cho nên mỗi một cái đều đắt tới năm, sáu ngàn tinh tệ, nếu cả phần thân, thậm chí có thể bán tới bảy, tám ngàn tinh tệ.

Coi như với Linh Sư đây cũng không phải số tiền nhỏ, lại không nói số lượng nhiều như vậy, tích góp lại cũng phải gần hai mươi vạn, là cả một đoàn đội mấy ngày đi săn.

Chính vì vậy đám người này mới hưng phấn như thế, thật không nghĩ tới vị cường giả kia lại để lại đồ nhiều như vậy, lần này bọn hắn phát tài a!

Được nữ tử kia gọi là đội trưởng nam nhân nét mắt cũng hưng phấn lên, vội lên tiếng ra lệnh cho toàn thể đội viên.

“ Các ngươi nhanh một chút thu thập, nhất định phải trước khi đoàn đội khác tiến đến nhặt sạch sẽ, đã biết chưa? “

“ Rõ! “

Đám đội viên đều hưng phấn kêu lên, tuy nhiên đúng lúc này tất cả đều phát hiện đứng giữa toàn trường ẩn hiện trong sương mù Tịnh Nhạc, cái này để bọn hắn cau mày lại lớn tiếng quát lên.

“ Ây, tên kia, ngươi là ai?! “

Tịnh Nhạc đứng một chỗ nhìn đám người kia chia nhau ra ngang nhiên thu thập Huyễn Phong Thú xác, miệng liền khẽ nhếch lên châm biếm cười một tiếng.

“ Không thấy sao, ta đang thu thập Huyễn Phong Thú tài nguyên! “

Tịnh Nhạc nói xong liền, đem mình đoản đao, cắt Huyễn Phong Thú phần đuôi, sau đó đem cả hai ném vào giới chỉ.

Đối diện đám người nghe vậy liền không nhịn được cau mày, thậm chí nhìn Tịnh Nhạc ngang nhiên hành động tâm trạng càng khó chịu hơn, một số người hai con ngươi còn biến thành rét lạnh.

“ Hừ, tiểu tử, mau cút khỏi đây, Huyễn Phong Thú không phải thứ ngươi có thể đυ.ng vào? “

Ban đầu nói chuyện nữ tử khuôn mặt đã biến thành mười phần tức giận, hừ lạnh một tiếng quát lên, đống Huyễn Phong Thú này đều là các nàng chiến lợi phẩm, làm sao có thể để một tên mới vào Linh sư tiểu tử đυ.ng vào.

“ Nha, đống Huyễn Phong Thú này cũng không phải các ngươi gϊếŧ đi, vậy tại sao ta lại không thể lấy được? “

Tịnh Nhạc vẫn cười cười nói, tay vẫy không ngừng đem đống Huyễn Phong Thú thi thể này thu thập.

“ Cái này...! “

Nữ nhân kia nghe vật lập tức nghẹn lời, đám đội viên sắc mặt cũng biến thày khói coi, cảm thấy tên hắc y kia lời nói quả thực...không biết phản đáp như thế nào?

“ Ngươi muốn biết tại sao...? “

Đúng lúc này tên kia đội trường nam tử đột nhiên lên tiếng, trên lưng trọng kiếm rút ra, đâm mạnh xuống mặt đất, sau đó hướng về phía Tịnh Nhạc cười lạnh một tiếng, giọng nói tràn đầy khinh thường kêu lên.

“ Tiểu tử, nhìn ngươi bộ dạng chắc là người mới đi? “

“ Phải thì sao? “ Tịnh Nhạc vẫn lãnh đạm trả lời.

“ Tốt, vậy lão tử liền trước dạy cho ngươi một bài học, muốn hỏi tại sao trước xem người ngươi hỏi là ai, cái này bởi vì một con chó sẽ không sủa bậy trước mặt lão hổ a!”

Đội trưởng nam tử nhếch mép, hai mắt khinh thường nhìn về đang ngồi xuống Tịnh Nhạc, tựa như đang nhìn một tên hề đang nhảy múa, dạng này người hắn gặp nhiều, chưa đứt gãy tay chân nào thì còn chưa tỉnh ngủ được, thật suy nghĩ bản thân vẫn là được vô số người tôn trọng Linh sư sao?

Xung quang đám đội viên nghe đội trưởng mình nói cũng đồng loạt nhếch miệng coi thường, đội trưởng nói không sai, nãy giờ bọn hắn lại lo sợ đủ thứ, cuối cùng lại đi lo ngại một tên ngu xuẩn phế vật a!

“ Dạng người này lúc trước ta thấy qua, thậm chí còn có cái đi khıêυ khí©h cả cuồng chiến đội, quả thực là ngu xuẩn! “

“ Hắc hắc, vụ kia ta cũng nghe qua, không nhầm thì tên kia còn bị Cuồng Chiến đội nữ yêu ma đem tứ chi cắn bỏ, đạp nát cả tiểu huynh đệ, cực kì thế thảm a! “

“ Ha ha ha, nếu tên tiểu tử kia tận mắt chứng kiến đồng đạo của mình, không chừng sẽ bị dọa sợ đái ra quần đi! “

“ Ha ha ha...! “

“ Thế nào, tiểu tử, ngươi muốn là tự cút đi hay để lão tử chơi đùa với ngươi một hồi! “

Đội trưởng nam tử cười lạnh một tiếng, sau đó mạnh mẽ khí thế từ hắn thể nội thoát ra, trực tiếp ép thẳng xuống Tịnh Nhạc cơ thể, hắn sức mạnh chỉ số cao tới hai trăm năm mươi điểm, ở Sương Mù Rừng đi săn đoàn đội cũng có thể tính là trung thượng lưu.

Xung quanh đám người nhìn Tịnh Nhạc bị đội trưởng khí thế ép cho đứng đơ, không dám nói câu nào liền lập tức cười vang lên.

“ Ha ha ha, các ngươi nhìn, tên phế vật kia chắc là bị đội trưởng dọa sợ đi, cả người còn không dám cử động a! “

“ Bình thường thôi, coi như dạy cho tên ngu xuẩn này một bài học, có lẽ bây giờ chỉ sợ hắn đã đái ra quần đi! “

“ Hắc hắc, nói đến đi tiểu, không bằng chút nữa chúng ta đem hắn đánh ngất, sau đó mỗi người một bãi tưới vào mồm hắn đi! “

“ Chậc chậc, lão Minh, ngươi suy nghĩ thật ghê tởm, bất quá, ta thích! “

“ Khặc khặc khặc...! “

Đám người tiếp tục lớn tiếng cười vang, thậm chí còn nói rất lớn, toàn bộ đều thu rõ trong tai Tịnh Nhạc, cái này khiến hắn thở dài một hơi, sau đó đứng dậy, đem cất đoản đao vào trong giới chỉ, hành động rất bình thường nhưng lại bị đội trưởng nam tử hai mắt nhìn thấy.

Nhìn trên tay Tịnh Nhạc đeo chiếc nhẫn, hắn hai mắt không nhịn được sáng lên.

“ Nhẫn không gian, vậy mà thật nhẫn không gian, thứ này ít nhất đều phải chục vạn cất bước a! “

Nam tử đội trưởng nhìn về chiếc nhẫn kia hai con mắt tràn đầy tham lam, thứ kia là đồ tốt, người bình thường căn bản không thể có được, tuy nhiên hắn cũng không cho Tịnh Nhạc có thân phận gì, nếu là gia tộc con em, làm sao có chuyện đi vào cấm khu một mình.

Chín thành là đối phương dựa vào vận khí nhặt được thôi, nếu như hắn lấy được thứ này tuyệt đối là giàu to, mà không chừng tên ngu xuẩn kia trong nhẫn không gian còn cất trữ bảo vật đây.

Nghĩ đến đây hai mắt hắn liền lóe lên một tia sát khí, khuôn mặt cũng biến thành âm trầm vô cùng, lúc này còn định đuổi tên phế vật này đi thôi, bất quá hiện tại khác, đối phương tuyệt đối không thể sống được.

Bởi vì, nhẫn không gian...chỉ có một chủ nhân duy nhất!

Đội trưởng nam tử mặc dù sát ý dấu rất kín, nhưng mà vượt qua tận thế Tịnh Nhạc đối với sát khí mãn cảm vô cùng, chỉ một tia hắn vẫn có thể cảm ứng được.

Cho nên hắn trong lòng lập tức phát lạnh, đám người này đã lấy đầu vật của hắn thì thôi, lúc này còn đối với hắn đυ.ng sát tâm?

“ Ha ha ha, ban đầu còn định trêu đùa dạy cho các ngươi một bài học, bất quá nếu các ngươi đã thích ta liền thực hiện các ngươi nguyện vọng a! “

Tịnh Nhạc cười lạnh một tiếng, bên trong mặt nạ gương mặt cũng biến thành âm trầm vô cùng.

“ Làm sao, chưa biết sợ sao, còn không mau biến qua một bên! “

Đội viên đám người nhìn thấy Tịnh Nhạc vẫn đứng đơ ra, một lúc sau liền mất kiên nhẫn quát lên, tuy nhiên đúng lúc này Tịnh Nhạc mở miệng nói.

“ Các ngươi muốn ta cút khỏi đây, bất quá xin lỗi, ta nhắc lại câu nói của các ngươi, một đàn chó cũng không dám sủa bậy trước mặt lão hổ đâu! “

Tịnh Nhạc một câu nói lập tức để toàn trường cứng đơ, một giây sau là một loạt những tiếng phẫn nộ quát lên.

“ Chết tiệt con chó, ngươi nói cái gì? “

“ Tên óc vật này điên rồi?! “

“ Con mẹ nó, ngươi nói ai là súc vật?! “

“ Hừ, dám nói lão nương như vậy, tam ca, đem xác hắn chặt thành mấy khúc, sau đó ném cho chó ăn đi! “

...

Đội trưởng nam tử đang cười nghe thấy Tịnh Nhạc lời nói nụ cười lập tức cứng lại, mấy giây sau liền cuồng tiếu kêu lên.

“ Ha ha ha, tiểu tử, xem ra ngươi thật muốn chết a! “

Hắn khuôn mặt cười dữ tợn nhìn về phía Tịnh Nhạc, sát khí um tùm tỏa ra, hắn định một lúc nữa thu thập Huyễn Phong Thú xong rồi mới xử lý tên phế vật này, bất quá nếu đã muốn chết, vậy liền thành toàn cho tên ngu xuẩn này đi.

Nói xong, hắn liền nắm lấy trọng kiếm, không do dự quát lớn nhảy lên lên chém thẳng vào đầu Tịnh Nhạc.

“ Chết cho ta! “