Chương 28

Xâm nhập

Hạ Tử Thần suy nghĩ vài ngày, cũng không phải lúc nào cậu cũng suy nghĩ đến. Ngoại trừ do dự ban đầu, Hạ Tử Thần chỉ cảm thấy gia nhập cũng không sao, cho dù có thiếu chút sự trung thành nhưng không thể phủ nhận người Thiên Phong Nhã Các đối xử với cậu rất tốt. Có đôi khi sự trung thành cũng cần chậm rãi bồi dưỡng, dù sao không thể dựa vào cảm giác vừa thấy đã yêu, nên ở chung một thời gian dài thì sẽ hiểu rõ hơn.

Hôm nay Hạ Tử Thần login sớm hơn bình thường, nhưng làm cậu bất ngờ là Tàn Mặc Vô Ngân còn login sớm hơn.

[Mật] Trầm Khê: sao hôm nay anh login sớm thế?

[Mật] Tàn mặc Vô ngân: chờ em.

[Mật] Trầm Khê: có việc gì sao? Tôi vẫn để QQ mà.

[Mật] Tàn Mặc Vô Ngân: không phải việc gì gấp, nói trong game cũng được.

[Mật] Trầm Khê: ừ, có chuyện gì?

[Mật] Tàn Mặc Vô Ngân: em không muốn gia nhập Thiên Phong Nhã Các?

Nhìn thấy dòng chữ này, Hạ Tử Thần nở nụ cười.

[Mật] Trầm Khê: còn tưởng anh sẽ không đề cập đến chuyện này.

[Mật] Tàn Mặc Vô Ngân: có đôi khi chờ quá lâu thì cũng nên chủ động nói một chút.

[Mật] Trầm Khê: thực ra hiện giờ đi theo mọi người đánh phụ bản cảm giác cũng không khác nhau lắm.

[Mật] Tàn Mặc Vô Ngân: khác ở chỗ dưới tên trống không.

[Mật] Trầm Khê: nhìn quen là được.

Hạ Tử Thần đã quen, cũng không có gì không tốt.

[Mật] Tàn Mặc Vô Ngân: em không thích Thiên Phong Nhã Các?

[Mật] Trầm Khê: không, bang hội của anh rất tốt.

[Mật] Tàn Mặc Vô Ngân: vậy sao không gia nhập?

[Mật] Trầm Khê: tôi đã nói với Bách Thảo Chiết là phải suy nghĩ một chút.

Tàn Mặc Vô Ngân dừng một chút.

[Mật] Tàn Mặc Vô Ngân: trong bang rất nhiều người tham gia thi đấu PK hai người, đấu loại thì không sao, nhưng đến vòng bán kết và chung kết sẽ gặp nhau. Hiện tại bọn họ đang thường xuyên tụ tập cùng một chỗ bàn bạc về chiến thuật thi đấu PK, em vào bang có thể hiểu đấu pháp của bọn họ, để biết người biết ta.

Thi đấu PK đúng là không dễ dàng như đấu võ tràng, Tàn Mặc Vô Ngân nói sau vòng bán kết có thể dễ dàng gặp thành viên trong bang, điểm ấy cũng không phải nói quá. Dù sao với thực lực như vậy, người của Thiên Phong Nhã Các tiến vào vòng bán kết là chuyện dễ như trở bàn tay. Tuy trước đó cậu cũng đã từng thảo luận cách đánh với Kiếm Lang và Bách Thảo Chiết, nhưng dù sao cũng chỉ là thảo luận, mọi người tùy ý đánh, cũng không quá để ý thắng thua, nhưng khi thi đấu PK chính thức, mọi người sẽ không giữ thực lực của mình nữa.

[Mật] Trầm Khê: bang các anh có thảo luận chuyện này?

Loại bàn luận này đúng là để có thể biết người biết ta, khi thi đấu cũng có chút thuận lợi. Nói như vậy, chuyện này đều là lén thảo luận, chiến thuật chỉ có bất ngờ tập kích mới có thể tăng phần thắng.

[Mật] Tàn Mặc Vô Ngân: em chỉ cần nghe, không cần nói quan điểm của mình.

Trầm Khê không biết nói gì, cảm giác cách làm này có chút gian trá.

Đang nghĩ, Tàn Mặc Vô Ngân gửi đến một lời mời gia nhập bang. Tàn Mặc Vô Ngân tuy không đảm nhiệm chức vụ phó bang chủ, cũng không quản lý việc trong bang, nhưng Kiếm Lang vẫn sắp xếp cho hắn là một Đường chủ, có quyền mời người khác gia nhập bang, cũng có thể đá người ra khỏi bang.

Hạ Tử Thần không do dự nữa, nhấn xác nhận. Hệ thống thông báo cậu đã gia nhập bang thành công.

Thực ra, cậu chậm chạp chưa cho Bách Thảo Chiết câu trả lời thuyết phục, cũng có một phần nguyên nhân là muốn Tàn Mặc Vô Ngân tự mình mời cậu, dù sao cậu gia nhập bang phần lớn là vì Tàn Mặc Vô Ngân. Phát hiện ý nghĩ này của bản thân, Hạ Tử Thần có chút bất đắc dĩ cười cười, không biết từ bao giờ lại để ý chuyện này.

[Bang Hội] Tam Kiến Chung Tình: hoan nghênh Trầm Khê gia nhập bang.

[Bang Hội] Hoa Hướng Dương: hoan nghênh ~ tôi đã nói Trầm Khê chắc chắn sẽ đến mà.

[Bang Hội] Bách Thảo Chiết: còn phải để Tàn Mặc tự thân xuất mã, hoan nghênh.

[Bang Hội] Nhất Quý Trán Lạc: hoan nghênh hoan nghênh, nhiệt liệt hoan nghênh.

[Bang Hội] Huyết Tinh Tham Lam: về sau đi đánh phụ bản có người bảo hộ rồi, hoan nghênh Trầm Khê.

[Bang Hội] Kiếm Lang: hoan nghênh.

…..

Người trong bang đều chào mừng, Hạ Tử Thần không nghĩ lúc này lại có nhiều người lên mạng như vậy.

[Bang Hội] Trầm Khê: cám ơn, chào mọi người.

[Bang Hội] Hoa Hướng Dương: Trầm Khê quá khách khí rồi, đều là người một nhà a.

[Bang Hội] Nhất Quý Trán Lạc: đúng, người một nhà.

[Bang Hội] Bách Thảo Chiết: em còn khách sáo như vậy, các cô ấy sẽ không biết xấu hổ mà bát quái đó.

[Bang Hội] Hoa Hướng Dương: Bách Thảo phó bang chủ, không cần nói thật như thế!

Mỗi người một lời nói, không khí rất náo nhiệt. Điều này làm cho Hạ Tử Thần nhớ tới trước khi Liên Phi Nhi bọn họ gia nhập bang, Chiến Minh Điện cũng náo nhiệt như vậy, chẳng qua một khi đã mất không còn trở lại được nữa.

[Bang Hội] Tàn Mặc Vô Ngân: buổi tối tiếp tục đánh phụ bản, tám giờ tổ đội, tập hợp ở cửa phụ bản.

[Bang Hội] Huyết Tinh Tham Lam: đã biết!

[Bang Hội] Hoa Hướng Dương: đã biết, tôi muốn đi thắp hương, cầu nhặt được trang bị môn phái bổn môn.

[Bang Hội] Tam Kiến Chung Tình: đại thần, hôm nay càu chụp ảnh chung ở phụ bản.

…..

Tàn Mặc Vô Ngân không trả lời lại, kéo Hạ Tử Thần đi làm nhiệm vụ hàng ngày. Thành viên bang hội đang ở trên mạng đều thêm bạn tốt với Trầm Khê, Hạ Tử Thần không từ chối.

Đúng tám giờ tối, tổ đội 25 người, vào bản sao Ám Chiến Dưới Hoàng Cung. Đánh cùng người Thiên Phong Nhã Các tất nhiên sẽ không có áp lực gì.

Khi Boss thứ ba bắt người hút máu, Hạ Tử Thần ngay cả giảm thương tổn cũng không cần mở, trường tiên của Tàn Mặc Vô Ngân vung lên là có thể đem Trầm Khê từ trong tay Boss cướp về. Những người khác bị nó bắt đi hút huyết thì do Bách Thảo Chiết phụ trách cướp, tóm lại giai đoạn này là thời cơ tốt nhất phát huy tác dụng của trường tiên.

Bởi vì Chiến Minh Điện không ai có trường tiên cho nên lúc trước khi đưa cho Trầm Dịch Thành kế hoạch đánh, Hạ Tử Thần không nói đến chuyện này. Nghe An Cảnh nói ngày đó khi cậu đi, bọn họ không đi đánh tiếp Boss thứ ba, còn hiện giờ Chiến Minh ĐIện còn đánh tiếp phụ bản này hay không cậu cũng không cần phải biết.

Sau khi Boss thứ ba ngã xuống, Tàn Mặc Vô Ngân đi lên nhặt trang bị.

[Đội ngũ] Bách Thảo Chiết: có vũ khí, quạt của Tĩnh Ngưng Đường.

Ánh mắt Hạ Tử Thần cũng dừng trên bảng trang bị, lần này không phải tư liệu, là quạt thuộc Tĩnh Ngưng Đường. Cũng không biết có phải Thiên Phong Nhã Các vận khí không tốt không, tư liệu quần áo trang sức có một đống lớn, nhưng vũ khí thì rất ít. Hơn nữa mỗi lần ra vũ khí thì đều là của trị liệu. Lần này đột nhiên ra vũ khí trị liệu chuyên dụng, Hạ Tử Thần rất kinh ngạc.

Nhìn bảng tổng kết lượng trị liệu, trong đội có ba trị liệu Tĩnh Ngưng Đường, trị liệu của Trầm Khê đứng thứ hai, bình thường vũ khí này hẳn là thuộc về người thứ nhất Phiên Nhiên Khởi Vũ. Cho dù Phiên Nhiên Khởi Vũ không cần, Ngạo Kiều Nãi Mụ đứng thứ ba cũng có tư cách lấy, dù sao hôm nay Trầm Khê mới gia nhập bang, tuy trước đó cũng cùng đánh phụ bản với Thiên Phong Nhã Các, nhưng cống hiến với bang hội chắc chắn là thấp hơn so với những thành viên khác.

[Đội ngũ] Kiếm Lang: ai muốn?

Làm đội trưởng, Kiếm Lang không lập tức chia vũ khí mà hỏi ý kiến mọi người.

[Đội ngũ] Phiên Nhiên Khởi Vũ: cho Trầm Khê đi, tôi chỉ đánh phụ bản, không tham gia thi đấu PK, cây quạt hiện tại của tôi không kém so với cái này, không có nhu cầu.

Phiên Nhiên Khởi Vũ vui vẻ nhường lại như vậy làm cho Hạ Tử Thần có chút bất ngờ, dù sao vũ khí này hoàn toàn tốt hơn tư liệu, nếu là nhường cho cậu tư liệu cậu cũng không kinh ngạc như vậy.

[Đội ngũ] Ngạo Kiều Nãi Mụ: báo cáo đội trưởng, tôi hôm qua mới tinh luyện mãn cấp cái quạt này, không còn tiền đảm nhiệm vũ khí khác, cho Trầm Khê đi.

[Đội ngũ] Nhất Quý Trán Lạc: cho Trầm Khê đi, coi như quà gặp mặt, hoan nghênh Trầm Khê gia nhập bang.

[Đội ngũ] Bách Thảo Chiết: đồng ý.

[Đội ngũ] Tam Kiến Chung Tình: đồng ý +1.

……

Thấy mọi người đều đồng ý, Kiếm Lang đem vũ khí này cho Trầm Khê.

[Đội ngũ] Trầm Khê: cám ơn.

Trước kia vì một vũ khí mà khiến cho Chiến Minh Điện rối loạn, nay đổi thành Thiên Phong Nhã Các, mọi người đơn giản nói mấy câu vũ khí liền cho cậu, khiến cho Hạ Tử Thần vừa bất ngờ vừa vui mừng, thực ra cậu không nghĩ bản thân có thể nhanh chóng có vũ khí này như vậy.

Có một số việc thường là một câu có thể giải quyết, nhưng có nhiều người lại không biết thế nào mà làm cho vấn đề trở nên phức tạp hơn.

[Đội ngũ] Ngạo Kiều Nãi Mụ: tôi có thể cầu chi phí sửa chữa trang bị không? Tôi thực sự là không có tiền QAQ.

[Đội ngũ] Trầm Khê: được, tôi giúp mọi người chi trả chi phí sửa chữa.

Mỗi lần đánh phụ bản, trang bị sẽ có tổn hại ở một mức nhất định, cần đi sửa chữa. Phí sửa chữa này thường là tự bản thân chi trả, có khi bang hội sẽ trả giúp. Trầm Khê được mọi người nhường trang bị cho, Hạ Tử Thần cảm thấy trả phí sửa chữa cũng là nên làm.

[Đội ngũ] Ngạo Kiều Nãi Mụ: ách, ….. Trầm Khê, để cho bang chủ trả là được rồi.

[Đội ngũ] Trầm Khê: không sao, vũ khí này tôi không phải dùng tiền, coi như cho mọi người quà cảm ơn.

[Đội ngũ] Tàn Mặc Vô Ngân: phụ bản là tôi tổ chức, phí sửa chữa của mọi người cứ báo cho tôi biết, tôi và Trầm Khê mỗi người một nửa.

Tàn Mặc Vô Ngân không đỡ toàn bộ chi phí thay Trầm Khê, Hạ Tử Thần cũng sẽ không có cảm giác bị bao dưỡng. Tàn Mặc Vô Ngân xuất tiền hợp tình hợp lý, Hạ Tử Thần không có gì để phản đối.

[Đội ngũ] Ngạo Kiều Nãi Mụ: đại thần nói như vậy, chúng tôi sẽ không khách khí!

[Đội ngũ] Hoa Hướng Dương: đa tạ đại thần và Trầm Khê, tiêu tiền a tiêu tiền.

Kiếm Lang tính chi phí sửa chữa trang bị của mọi người, chỉ nhiều chứ không ít. Hạ Tử Thần và Tàn Mặc Vô Ngân mỗi người một nửa đem tiền đưa cho Kiếm Lang, để hắn thay mặt đưa cho mọi người. Kiếm Lang đem hai trang bị không ai cần cho Ngạo Kiều Nãi Mụ, để cô bán lấy tiền dùng.

Ra khỏi phụ bản, Tàn Mặc Vô Ngân gửi lời mời giao dịch.

Hạ Tử Thần không biết hắn muốn làm cái gì, nhưng vẫn nhấn xác nhận. Trong chốc lát, Tàn Mặc Vô Ngân giao dịch tới mấy tảng đá phẩm chất không tồi tới.

[Mật] Trầm Khê: ra giá đi.

Tuy sau này Tàn mặc Vô Ngân gửi mấy thứ cho cậu, cũng không thu tiền của cậu nhưng mấy tảng đá này không hề rẻ, Hạ Tử Thần quả thực không tiện lấy.

[Mật] Tàn Mặc Vô Ngân: không cần, đều là đá trị liệu dùng, tôi giữ cũng vô dụng.

[Mật] Trầm Khê: có thể bán.

[Mật] Tàn mặc Vô Ngân: vậy em cầm bán đi.

[Mật] Trầm Khê: …..

[Mật] Tàn Mặc Vô Ngân: tiền trong túi tôi đã gần đến hạn, tiền bán cũng phải nghĩ cách làm giảm đi. Không bằng để dùng, toàn bộ là vì thi đấu PK.

Nói đến thi đấu PK, Hạ Tử Thần cũng không tìm ra lý do từ chối.

[Mật] Trầm Khê: được rồi, cảm ơn.

[Mật] Tàn Mặc Vô Ngân: sau này em ít nói cảm ơn với tôi, đó chính là lời cảm ơn tốt nhất.

Hạ Tử Thần bật cười, những lễ phép này cậu đã quen rồi, không sửa được.

Hạ Tử Thần cầm đá đi tinh luyện, Tàn Mặc Vô Ngân đi nghe điện thoại, trò chơi cứ để đó. Lúc này, Bách Thảo Chiết xuất hiện bên cạnh Trầm Khê, gửi đến mật tán gẫu.

“Đang tinh luyện? Ở thương khố bang hội có mấy khối đá trị liệu không tồi, em cần có thể lấy.” Bách Thảo Chiết nói.

“Đã đủ dùng rồi.” Thương khố bang hội đều là do mọi người bỏ vào, cậu sẽ không tùy tiện lấy dùng.

“Ha ha, em lấy được vũ khí rồi bọn tôi cũng không cần mỗi ngày lại chạy đi đánh Ám Chiến.” Bách Thảo Chiết ngồi xuống bên cạnh Trầm Khê.

“Sao?” Hạ Tử Thần không hiểu ý của hắn.

“Tàn Mặc mỗi ngày đều tổ chức đánh Ám Chiến, có lẽ người khác không biết rõ nhưng tôi biết cậu ta muốn cho em vũ khí này. Chuyện trước kia ở Chiến Minh Điện tôi cũng nghe rồi.” Bách Thảo Chiết dừng một chút rồi lại nói tiếp, “Tuy rằng trong bang đánh phụ bản này là không công khai nhưng tốt xấu cũng đã đánh được, tôi coi như hoàn thành nhiệm vụ.”

Việc này Tàn mặc Vô Ngân không nói với cậu, Hạ Tử Thần vẫn nghĩ đánh Ám Chiến là phụ bản hàng ngày vẫn tổ chức của Thiên Phong Nhã Các, cho nên không nghĩ nhiều.

“Em cũng đừng nghĩ nhiều, tôi nói lời này cũng không có ý gì khác, Chỉ muốn nói Tàn Mặc Vô Ngân tuy không nói nhiều nhưng là một người rất cẩn thận, nhất là đối với người cậu ta để ý.” Bách Thảo Chiết gửi tới một khuôn mặt cười, “Tuy chỉ là trò chơi nhưng đừng lưu lại điều đáng tiếc nào.”

“Tôi đã biết.” Trong lòng Hạ Tử Thần có chút tĩnh lặng, không thể nói rõ là cảm giác gì nhưng trong lòng vẫn hiểu được, nếu tiếp tục thêm nữa bản thân có thể không giữ được đường giới hạn.

Tàn Mặc Vô Ngân xâm nhập trong im lặng, nếu không hoàn toàn tách quan hệ ăn ý trong giai đoạn này ra, sẽ rất dễ dàng bất giác mà rơi vào tay giặc.

Cậu thích làm bạn với Tàn Mặc Vô Ngân, cũng rất vui mừng vì đối phương tôn trọng ý kiến của cậu. Nhưng nếu một người bạn đối xử với cậu chu đáo như vậy, cậu cũng thấy không chịu nổi…..

Dù sao loại quan hệ này….. quá mức mờ ám…..

Đảo mắt đã qua ba tháng, kỳ nghỉ đông đã gần hết, Hạ Tử Thần sắp xếp hành lý quay lại trường.