Chương 6

6.

Tiếng chuông điện thoại reo lên, là Tào Văn Tân gọi đến. Anh hỏi Bạch Trà đang ở đâu.

Ngày xưa Bạch Trà không biết về sự biến mất đột ngột của Trần Khương Bách, cũng không hiểu lý do. Giờ đây Bạch Trà dần dần ý thức được. Trần Khương Bách lúc về nhà luôn vội vàng nhắn tin chúc ngủ ngon trên Wechat, thời gian ra ngoài thì luôn là thời gian xin nghỉ phép ở công ty.

Một người đàn ông như thế, nếu cô của năm đó dính vào mối quan hệ với anh ta thì sẽ rất rắc rối và khó chấm dứt.

Bạch Trà biết ơn Trần Khương Bách đã buông tha mình, và cũng biết ơn anh về sự chuyển biến mà anh đem lại cho cuộc sống của cô.

“Bị lạnh đứng người luôn rồi à.” Tào Văn Tân chạy nhanh tới chỗ Bạch Trà, đưa hai bàn tay lên để vào tai cô. Anh không hỏi nguyên nhân cô đi ra ngoài giữa trời lạnh, chỉ quan tâm đến tình trạng sức khỏe của cô.

Khi Bạch Trà ra ngoài, Cáp Nhĩ Tân đang bắt đầu có chút tuyết rơi, bây giờ đã chuyển thành những bông tuyết lớn. Những bông tuyết này rơi trên đôi bàn tay ấm áp của anh, không rơi vào trong tim Bạch Trà mà kết lại thành băng giá.

Trái tim cô lần thứ hai trở nên nóng rực vì sự va chạm giữa nghệ thuật và thực tế, nóng đến mức những bông tuyết rơi vào tim cô cũng tan chảy thành một vũng nước xuân, thấm nhuần phổi lòng, trổ sinh những cành nhánh trong tim. Bạch Trà ôm chầm lấy Tào Văn Tân, ngửi nhẹ mùi hương thoang thoảng trên cơ thể anh giữa gió lạnh mà cô cảm thấy vừa đủ an tâm.

Tính tình ôn hòa và vừa phải, thanh thản an nhiên. Mùi thông rừng phủ tuyết, hương tràm trà đẫm vào lớp vỏ béo bùi của bánh pate xốp - đó là một cái ôm trong ngày đông.

Tào Văn Tân dùng tay xoa nhẹ đầu Bạch Trà, nhìn cô bé chôn mình trong vòng tay anh. Bạch Trà miễn cưỡng rời khỏi vòng tay ấm áp, dùng đầu cọ cọ vào anh. Một nụ hôn nhẹ nhàng đáp xuống khóe môi.

Khi trở về nhà nghỉ, từ lúc người đàn ông đứng dậy đi đóng cửa sổ và kéo rèm, cho đến khi anh trở lại bên giường, Bạch Trà đều quan sát kỹ lưỡng cơ thể người đàn ông. Người đàn ông lên giường ôm cô gái vào lòng, qua chiếc qυầи ɭóŧ chạm vào cái hang ẩm ướt bên trong, một bên cắn tai cô gái kí©h thí©ɧ.

"Qυầи ɭóŧ đã ướt như thế này rồi à?" Đầu nóng bỏng của dương v*t chạm vào cửa mình cô, nhưng chỉ cọ xát không chịu vào. Anh hôn sau gáy cô, tay vươn ra phía trước, mở cánh hoa và nhéo lấy hạt đậu đã cương cứng từ lâu, nhẹ nhàng xoa bóp.

Cánh hoa đã ẩm ướt, chạm nhẹ vào khe hở, nhẹ nhàng đưa vào một ngón tay. Chọc vài cái, phát hiện ra trơn tru hơn dự kiến, lại thêm một ngón nữa. Thịt mềm bên trong âm đ*o siết chặt lấy, phát ra tiếng "phụt phụt" dưới sự khuấy động của anh.

Bạch Trà rõ ràng cũng nghe thấy, như thể xấu hổ đến chết, vô thức muốn dùng tay che mặt, nhưng lại bị người đàn ông ngăn cản. Anh chạm vào điểm nhạy cảm, hoặc chọc sâu vào bên trong dùng đầu ngón tay xoa bóp, cái mông nhỏ dựa vào đùi người đàn ông không ngừng run rẩy. Môi mấp máy, không ngừng phát ra tiếng thở gấp và rêи ɾỉ.

"Văn Tân..."

"Anh đây."

"Vào đi..." Bên trong âm đ*o đã tràn ngập dịch thể, dương v*t to lớn đột nhiên chui vào, thẳng thắn chạm đến tử ©υиɠ, lấp đầy cô.

"Ưm ưm ưʍ...—"

Dưới sự đυ.ng chạm của người đàn ông, Bạch Trà nhanh chóng bị kí©h thí©ɧ đến co giật run rẩy, sau cơn cực khoái cơ thể nhạy cảm đến mức chỉ cần chạm nhẹ cũng như được phóng đại vô số lần, nhưng người đàn ông rõ ràng biết cô đã đạt đến đỉnh, vẫn tiếp tục mạnh mẽ cắm vào bên trong cô.

"Á á á... không cần nữa! Ưm ưm ưʍ... ừ! Không chịu nổi nữa—sắp hỏng mất... Ưm ưm ưʍ... ừ..."

Thích không? Bé cưng.

Cổ tử ©υиɠ của Bạch Trà bị đập mạnh, cô chỉ cảm thấy mình sắp đi tiểu mất. Theo tiếng rêи ɾỉ và kêu gào của cô gái vang lên, người đàn ông cũng dần bắt đầu phát ra tiếng thở dốc. Một cú đẩy mạnh, Tào Văn Tân đưa dương v*t của mình chui sâu vào cơ thể cô, Bạch Trà không kìm được mà rên lên một tiếng.

Bạch Trà ban đầu còn thở phào nhẹ nhõm vì anh bất ngờ chậm lại, nhưng lại bị anh đột ngột đâm sâu vào tận cùng khiến cô lêи đỉиɦ ngay lập tức. Đôi chân siết chặt lấy phần eo săn chắc của người đàn ông, hai tay ôm lấy anh, âm đ*o co giật mạnh mẽ, như thể muốn hút cả tinh hoàn của người đàn ông vào bên trong.

dương v*t của người đàn ông đang kẹt ngay tại cổ tử ©υиɠ của cô, sự co thắt bất ngờ mạnh mẽ khiến anh ta gần như điên lên, tiếng kêu của Bạch Trà đã mang theo tiếng nức nở, nhưng niềm vui sướиɠ trong đó vẫn không thể giấu giếm. Cô mềm nhũn treo trên người người đàn ông, để mặc anh ôm cô không ngừng vận động.

Trong lúc tình cảm dâng trào, tâm trí cô đã hoàn toàn bị du͙© vọиɠ như sóng triều cuốn trôi, âm đ*o của Bạch Trà co thắt dữ dội, cảm giác xuất tinh tràn ngập trong não Tào Văn Tân. Theo những cú nước rút mạnh mẽ cuối cùng, anh phát ra một tiếng rên trầm từ cổ họng, dương v*t đâm sâu vào bên trong và không còn động đậy. Bạch Trà có thể cảm nhận rõ ràng sự nhảy múa mạnh mẽ của dương v*t khổng lồ bên trong cơ thể mình.

"Văn Tân... Em mệt rồi..."

Bạch Trà toàn thân đầy mồ hôi, người nằm rũ rượi trên giường, người đàn ông rút ra khỏi cơ thể cô, hôn lên mặt cô: "Mệt rồi thì ngủ đi, anh dọn dẹp."

"Ừm..." Bạch Trà mơ màng ngủ thϊếp đi.

Đêm đó cô tỉnh dậy một lần, tuyết vẫn rơi ngoài đêm, Bạch Trà nhìn Tào Văn Tân đang ngủ say trên giường, vươn tay chạm vào khuyên tai, rồi tháo nó ra.

- ------------------

"Để giữ hoa tươi mới, tăng khả năng hút nước, mỗi ngày cần cắt bỏ một đoạn cuống hoa."

"Khi chọn hoa hồng và các loại hoa cánh dày khác, nếu thấy hoa có nhiều lớp cánh, có thể kiểm tra xem cánh hoa có mềm mại hay cứng cáp. Nếu cảm thấy cứng cáp, điều đó chứng tỏ hoa tươi mới. Đồng thời, cánh hoa đàn hồi, màu sắc tươi sáng thích hợp để giới thiệu cho khách hàng mua."

Bạch Trà ngồi trên ghế sofa của cửa hàng hoa, nhìn Tào Văn Tân đang giảng giải kiến thức cho nhân viên mới. Chiếc áo sơ mi trắng có độ rủ nhẹ phác họa dáng vẻ đẹp của người đàn ông, chiếc kính không viền màu bạc mà anh ta không thường đeo làm tăng thêm vẻ kiêng kỵ.

Cô cầm điện thoại muốn lén chụp lại, nhưng không ngờ rằng ngay khi nhấn nút chụp, chủ nhân của bức ảnh đã phát hiện ra, khiến người chụp đỏ mặt.

Chịu ảnh hưởng của Tào Văn Tân, Bạch Trà cũng bắt đầu có hứng thú mãnh liệt với hoa. Cô có độ nhạy cảm cao với hoa, nghệ thuật luôn có sự giao thoa. Từ việc chọn nguyên liệu hoa, cắt tỉa cành hoa, đến sắp xếp bó hoa thường thuộc về một mình Bạch Trà.

Kỷ niệm hai năm ngày cưới, cuốn album tranh đầu tiên mà Bạch Trà hoàn thành độc lập chính thức được xuất bản, mỗi bức tranh đều là một đoạn đời thường của cô và Tào Văn Tân, hoa xuất hiện trong tranh cũng đều khác nhau, ngôn ngữ của hoa được Tào Văn Tân viết tay trong phần chú thích, còn câu chuyện hàng ngày thì được Bạch Trà viết lên tranh.

Những năm qua, hầu hết mọi bất ngờ chưa biết đều do Tào Văn Tân tạo ra, tình yêu lãng mạn tuyệt vời. Bánh hoa anh đào, tinh dầu hoa đinh hương, mật hoa nguyệt quế, xà phòng hoa trà... Anh ta gần như mỗi lần về nhà đều mang về một cái gì đó.

Nếu như ánh nắng có thể làm bỏng da và nước giải khát có vị chua ngọt có thể khiến người ta cảm nhận được hương vị của mùa hè, thì hoa do Tào Văn Tân trồng chính là bốn mùa của Bạch Trà.

"Em không còn bận rộn theo đuổi ý nghĩa của cuộc sống, không nhận những nhãn hiệu mà người khác xé ra từ hộp đựng, dán lên người em, bởi vì em đã mua cho mình một bó hoa."