Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tuyệt Sắc Yêu Nghiệt Ngoạn Chuyên Sủng

Quyển 2 - Chương 33: Cái gọi là bảng mỹ nhân

« Chương TrướcChương Tiếp »
Nam Cung Vũ Huyên nhìn bóng dáng Tây Môn Vân Ảnh rời khỏi, chợt sững sờ, rồi nhanh chóng phản ứng lại.

Khóe miệng hơi giương lên một chút ý cười.

Ha ha, thật đúng là cảnh giác cao độ nha!



Ba ngày sau, tin tức đầu tiên giống như sấm sét, nổ tung ầm ầm ở học viện Triều Dương, sau đó lấy tốc độ nhanh như chớp từ học viện Triều Dương truyền ra khắp lục địa.

Viện trưởng nhỏ nhất của học viện Triêu Dương là Thượng Thiện Huyên bởi vì bị thương nặng không chữa khỏi, qua đời. Bốn vị thánh nhân Thượng Thiện hết sức đau lòng vì mất đi đồ đệ yêu nên quay về học viện Triều Dương để chủ trì mọi việc.

Mà lúc này lại có người lan truyền tin tức, Thượng Thiện Huyên còn có một tỷ tỷ, không rõ tên, vỗn dĩ vị trí viện trưởng muốn truyền lại cho tỷ tỷ của Thượng Thiện Huyên nhưng mà không biết vì sao, việc này lại có thay đổi nên bốn vị thánh nhân mới đứng ra để chủ trì mọi việc.

Thời gian ngắn ngủi mới có mấy ngày, mà tất cả mọi người ở trên lục địa Triều Dương đều đang đoán xem tỷ tỷ của Thượng Thiện Huyên đến cùng là ai?

Nghe đồn tuy rằng tuổi của Thượng Thiện Huyên còn nhỏ, nhưng mà khí chất, dung mạo đã khiến cho người ta ngạc nhiên, thì vị tỷ tỷ thần bí kia của nàng, khiến cho bao người tò mò.

Mà ngay khi lòng hiếu kì của mọi người đối với vị tỷ tỷ kia đạt tới cao nhất, thì lại xuất hiện 《bảng mỹ nhân》 khiến cho nhiệt tình của mọi người lại tiếp tục dâng cao chưa từng có!

《Bảng mỹ nhân》 là do thư sinh biên soạn thành, danh tiếng của thư sinh rất cao,《Bảng mỹ nhân》 do hắn biên soạn đương nhiên là có độ chính xác cao!

Trên《bảng mỹ nhân》, có mười bảy người, nhưng lại chỉ có mười lăm vị trí.

Người đẹp của Yên Vũ lâu, hoa khôi đệ nhất thiên hạ —— Liễu Yên Vũ, trên bảng mỹ nhân đứng thứ mười lăm, cũng chính là xếp cuối cùng.

Khi mà tin tức này đưa ra, những người có mắt nhìn đều nhìn chằm chằm vào những mỹ nhân có danh tiếng trên 《bảng mỹ nhân》!

Liễu Yên Vũ a! Là người mà những tài tử phong lưu, ăn chơi trác táng, miễn là có chút tiền của đều từng gặp!

Nhan sắc như thế cơ mà chỉ xếp cuối cùng, vậy những mỹ nhân mà được xếp hạng ở trước người cuối cùng phải sở hữu nhan sắc có thể khiến cho người ta chấn động như thế nào a?!

Mà 《bảng mỹ nhân》 giống như mở ra sự giải trí cho mọi người. Trên danh sách, có đến tám vị trí đều là học sinh của học viện Triều Dương.

Học viện Triều Dương a, như vậy chứng tỏ không phải ai cũng có thể được xếp hạng trong danh sách này! Hơn nữa, trong học viện Triều Dương, không phải phú thì là quý, đều là người có quyền thế!

Được rồi, không nói đến việc có quyền có thế, nhưng mà!

Tám người được xếp trên《bảng mỹ nhân》 đều là nam tử!

Thứ nhất, Tây Môn Vân Ảnh, Thượng Quan Tuyệt Trần, tỷ tỷ của Thượng Thiện Huyên ( không rõ tên gọi).

Đúng vậy, đứng đầu danh sách, là ba người mà không phải một người.

Trên《bảng mỹ nhân》, thư sinh có giải thích.

Tây Môn Vân Ảnh tuy là nam tử, nhưng mà tao nhã xinh đẹp tuyệt trần, tuyệt đối có tư cách để coi rẻ hồng nhan tô son dặm phấn của thiên hạ.

Tuy rằng Thượng Quan Tuyệt Trần cũng là nam tử, nhưng mà dung nhan tinh xảo cùng khí chất giống như tiên trên trời, tuyệt đối không có một nữ tử phàm trần nào có thể so bằng.

Tỷ tỷ của Thượng Thiện Huyên, tập hợp đủ cả thanh thuần và xinh đẹp trên cùng một thân, nghiêng thành, tuyệt thế vô song, mỹ nhân vô song, dùng hoa nhường nguyệt thẹn, chim sa cá lặn để hình dung cũng không đủ để miêu tả dung nhan của nàng.

Cả ba người, đều là những mỹ nhân khó tả khó vẽ, mỗi người có một vẻ riêng, khiến cho người ta khó có thể chọn ra một người có thể xếp ở vị trí thứ nhất, cho nên ba người đều ở vị trí thứ nhất.

Thư sinh là người như thế nào, ngay cả hắn cũng không có cách nào dùng văn chương để miêu tả dung nhan của ba người, thì phải đẹp đến mức như thế nào?!

Mà một trong ba người đứng ở vị trí thứ nhất, chỉ có vị tỷ tỷ thần bí kia của Thượng Thiện Huyên là nữ tử, việc này khiến cho tất cả anh hùng hào kiệt của thiên hạ đều yêu thương nhung nhớ.

Xếp thứ hai là Gia Cát Mặc Húc.

Xếp thứ ba là Đông Phương Dật Hàm.

Xếp thứ tư là Quy Hải Lộng Nguyệt.

Xếp thứ năm là Công Tôn Lưu Dạ.

Xếp thứ sáu là Tư Không Huyền Dịch.

Xếp thứ bảy là Hiên Viên Nhược Ngôn.

Xếp thứ tám là Dư Nhã Thu.

Tám vị trí đứng đầu tổng cộng có mười người nhưng mà có đến tám người đều là nam tử!

Một quyển 《bảng mỹ nhân》, không biết gây tổn thương cho trái tim của bao nhiêu thiếu nam, khiến cho không biết bao nhiêu thiếu nữ mơ mộng hoài xuân!

Nhưng mà chuyện này cũng khiến cho vị tỷ tỷ thần bí của Thượng Thiện Huyên cùng với Dư Nhã Thu đứng ở trong tám vị trí xếp hạng đầu tiên có được sự chú ý trước nay chưa từng có.

Đặc biệt là vị tỷ tỷ thần bí của Thượng Thiện Huyên!

Liễu Yên Vũ cũng chỉ có thể xếp hạng cuối cùng trên bảng《bảng mỹ nhân》 a! Tỷ tỷ thần bí lại có thể xếp ở vị trí thứ nhất, thì nhất định là đẹp đến khó có thể hình dung!

Thế cho nên đại lục Triêu Dương bây giờ, cho dù là Quy Hải quốc hay là Hiên Viên quốc, rất nhiều con cháu của hào môn quý tộc, đều tập trung đến thành Triều Dương, một lòng thề muốn gặp vị tỷ tỷ thần bí trong truyền thuyết đứng đầu danh sách!

Cho nên, tài tử giai nhân không ngừng tiến vào thành Triều Dương, thế cho nên thành Triều Dương chật kín người, nhưng mà các ngành nghề buôn bán kinh doanh lại nóng hừng hực trước đến nay chưa từng có, khiến cho thành Triều Dương phồn hoa tràn đầy nhiệt huyết.

Vốn dĩ Nam Cung Vũ Huyên đang ngồi ở trên ghế đá uống trà hết sức nhàn nhã, bởi vì nhàm chán, cho nên lấy 《bảng mỹ nhân》 mà Thượng Thiện Dương ngày hôm qua đưa đến để xem.

Nhưng mà khi mở trang đầu tiên của cái gọi là《bảng mỹ nhân》 do Thượng Thiện Dương đưa đến ra, một miệng đầy trà bị phun ra không có một chút hình tượng nào:

“Phì ——!”

“Tiểu Huyên Nhi, muội bị làm sao vậy?”

Quy Hải Lộng Nguyệt đi từ trong phòng ra, liền nhìn thấy một màn dùng nước trà để phun không khí của Nam Cung Vũ Huyên, tò mò hỏi.

“…”

Nam Cung Vũ Huyên nhìn theo tiếng nói, sau khi nhìn Quy Hải Lộng Nguyệt một lúc lâu, rồi tự mình cười lớn:

“Ha ha ha —— “

“…”

Quy Hải Lộng Nguyệt nhíu mày, sau đó nhìn lại chính bản thân mình.

Làm sao vậy? Bây giờ hắn có chỗ nào không bình thường hay sao?

Nhưng mà, không có a!

Quy Hải Lộng Nguyệt nhìn về phía Nam Cung Vũ Huyên khó hiểu.

“Làm sao vậy?”

Giọng nói dịu dàng của Gia Cát Mặc Húc truyền đến, trong giây tiếp theo, Gia Cát Mặc Húc cũng chậm rãi bước từ trong phòng ra.

Phía sau của hắn là Công Tôn Lưu Dạ cùng Tây Môn Vân Ảnh cũng nhìn Nam Cung Vũ Huyên đầy khó hiểu.

Nhóc con này lại làm sao vậy, có chuyện tốt gì, à không, lại có chuyện xấu của ai khiến cho muội ấy cười thành như vậy.

A, nói như vậy, chuyện có thể khiến cho muội ấy cười thành như vậy, nhất định là chuyện đạt đến cảnh giới có thể tổn hại đến cả vạn người!

Đáng sợ a đáng sợ!

Bốn vị mỹ nam nghe tiếng cười điên cuồng của Nam Cung Vũ Huyên, trong lòng sợ hãi nghĩ.

Đồng thời trong lòng bọn họ cũng bắt đầu cảnh giác!

Nếu như bây giờ mà không cẩn thận, chỉ sợ ngay sau đó sẽ gặp họa, chính là ai đó trong số bọn họ hoặc là tất cả!

“Ha ha ha, các huynh… Ha ha ha, các huynh qua đây nhìn xem… Ha ha ha, này… Ha ha ha.”

Nam Cung Vũ Huyên vừa cười điên cuồng, vừa đưa bản 《bảng mỹ nhân》 trong tay tới hướng của bốn người bọn họ.

“…”

Bốn người nhìn nàng một cái, sau đó nhìn nhau, sau khi đạt được suy nghĩ chung, Quy Hải Lộng Nguyệt tiến lên, thật cẩn thận nhận lấy danh sách trên tay của Nam Cung Vũ Huyên.

Không có việc gì?

Sau một lúc lâu, Quy Hải Lộng Nguyệt vô cùng cẩn thận nhìn Nam Cung Vũ, thấy nàng không có hành động khác thường nào, mới thu hồi ánh mắt nhìn danh sách trong tay.

“《Bảng mỹ nhân》?”

Quy Hải Lộng Nguyệt vừa nhìn thấy tên danh sách, sau đó đưa ánh mắt nhìn về phía Nam Cung Vũ Huyên còn đang cười điên cuồng:

“Tiểu Huyên Nhi, muội cười thành như vậy, là vì cái này hay sao?”

Trong giọng nói tràn đầy nghi ngờ.

Danh sách này, nhìn tên liền biết, nội dung bên trong chắc chắn có liên quan đến mỹ nhân, hơn nữa có tám chín phần chính là những việc nhàm chán không thú vị, một đám tự xưng là văn nhân mạc khách phong lưu xếp thứ tự cho những mỹ nhân mà họ đã từng gặp mà thôi.

Thứ nhàm chán này ngay cả hắn cũng lười liếc mắt nhìn, thật không biết có chỗ nào đáng để muội ấy cười thành như thế!

“Ha ha ha… Lộng Nguyệt ca ca ha ha… Vẫn là huynh nên xem trước đi, ha ha ha…”

Dường như đoán được suy nghĩ của Quy Hải Lộng Nguyệt, Nam Cung Vũ Huyên cười càng vui vẻ.

Quy Hải Lộng Nguyệt nghi ngờ mở ra, nhìn thấy trang thứ nhất:

“Ha ha ha ——”

Cười điên cuồng giống hệt Nam Cung Vũ Huyên, đây là chứng minh điều gì?

Chứng minh vừa rồi Nam Cung Vũ Huyên cười không phải là do có âm mưu gì, không phải là Nam Cung Vũ Huyên nghĩ ra điều xấu xa gì để chỉnh người, là do bọn họ lấy lòng tiểu nhân để đo lòng quân tử!

Tây Môn Vân Ảnh, Gia Cát Mặc Húc cùng Công Tôn Lưu Dạ đều nghĩ như thế.

Sau đó buông lỏng cảnh giác, đi đến bên cạnh Quy Hải Lộng Nguyệt, muốn nhìn sách trên tay của Quy Hải Lộng Nguyệt.

Quy Hải Lộng Nguyệt bắt đầu mở đến trang thứ hai, cười càng sảng khoái.

Nhưng mà sau khi hắn mở hơn mười trang, tươi cười trên mặt bỗng dưng trở nên cứng ngắc.

A, làm sao mà cảm giác khác lạ lúc trước lại xuất hiện!

Cuối cùng, khi mà mấy chữ “Quy Hải Lộng Nguyệt, đứng thứ tư trong bảng mỹ nhân” xuất hiện, mặt của Quy Hải Lộng Nguyệt đen lại.

Mà sắc mặt của Gia Cát Mặc Húc ở bên cạnh cũng không tốt lắm.

Bởi vì tên của hắn cũng xuất hiện, trước tên của Quy Hải Lộng Nguyệt.

Quy Hải Lộng Nguyệt nhịn cảm giác muốn xé nhỏ quyển sách trên tay xuống, tiếp tục mở xem.

Cuối cùng, sự tàn bạo trên mặt của Công Tôn Lưu Dạ cũng có sự thay đổi.

Mở tiếp…

Khi mà mở mấy tờ tiếp theo, sắc mặt của bốn vị mỹ nam đều đen như đáy nồi!

Kỹ tử!

Vậy mà lại viết bọn họ trong cùng một quyển sách với một kỹ tử?!

Hơn nữa, mẹ nó đây là loại sách rách nát gì?!

Rõ ràng là 《bảng mỹ nhân》, bọn họ đều là đại nam nhân, sao lại viết hết tên bọn họ lên?!

Tây Môn Vân Ảnh mặc dù không để ý người khác nói hắn đẹp, nhưng mà lần này hắn để ý!

Nhưng mà không phải hắn để ý việc tên hắn trên 《bảng mỹ nhân》, cái mà hắn để ý chính là tên của một kỹ tử lại ở cuối cùng!

Xếp hắn cùng một nơi với kỹ tử!

Hơn nữa, dung nhan như thế, vậy mà lại có tên trong 《bảng mỹ nhân》?!

Nếu mà nói như vậy, thì Tiểu Huyên Nhi phải có tên trong 《 bảng tiên nữ 》!

Ánh mắt của Tây Môn Vân Ảnh bỗng chớp, sau đó không dấu vết nhìn về《bảng mỹ nhân》trên tay của Quy Hải Lộng Nguyệt.

Sau khi áo dài đỏ chót phất qua《bảng mỹ nhân》, trong tay của Quy Hải Lộng Nguyệt trống không, không có gì.

Tay phải thon dài của Quy Hải Lộng Nguyệt, vẫn đang duy trì tư thế cầm sách.

Sau khi phát hiện quyển sách trên tay của bản thân bị phá hủy mất, Quy Hải Lộng Nguyệt cười lạnh lùng:

“Phá hủy một quyển này, không biết còn bao nhiêu quyển nữa.”

“Vậy… Liền phá hủy hết.”

Dáng vẻ của Tây Môn Vân Ảnh vẫn bình thường, nhưng trong lời nói lại lộ ra khí thế sắc bén.

“Ha ha, được! Chúng ta hủy hết!”

Quy Hải Lộng Nguyệt cười lớn nói.

Chết tiệt!

Có tên trong 《bảng mỹ nhân》 thì có tên trong 《bảng mỹ nhân》 đi, nhưng mà vì sao lại phải để tên hắn ở cuối?!

Nam Cung Vũ Huyên nhìn đến dáng vẻ tức giận của mấy người, trong lòng kêu to không ổn.

Thư sinh biên soạn 《bảng mỹ nhân》, nếu như không có đoán sai, thì chính là thư sinh thúc thúc.

“Tiểu Huyên Nhi.”

Ngay khi Nam Cung Vũ Huyên đang tự hỏi phải làm như thế nào để đem chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không, thì tiếng nói trầm ấm của Tây Môn Vân Ảnh vang lên.

“A?!”

Nam Cung Vũ Huyên giật mình, ngẩng đầu, nhìn về phía Tây Môn Vân Ảnh đang hết sức xinh đẹp đứng ở phía trước nàng.

Ặc, chẳng lẽ, là vừa mới ngẩn ngơ nên bị bọn họ phát hiện ra chuyện gì.

Trong lòng Nam Cung Vũ Huyên bồn chồn.
« Chương TrướcChương Tiếp »