Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tuyệt Sắc Yêu Nghiệt Ngoạn Chuyên Sủng

Quyển 2 - Chương 75: Khéo léo giải nạn đề

« Chương TrướcChương Tiếp »
“Là một thành viên Hoàng thất, Bản điện vẫn luôn muốn cống hiến chút sức lực cho Quy Hải quốc chúng ta. Cố gắng hết sức khiến Quy Hải quốc phồn vinh cùng cường thịnh. Nhưng là quốc lực của Hiên Viên quốc hiện nay lại đủ để sánh bằng Quy Hải quốc, Bản điện luôn luôn tự hỏi phải làm sao để đả bại Hiên Viên quốc, nhưng vẫn chưa có cách. Cho nên, còn mời Nam Cung công tử chỉ giáo, phải làm cách nào để đánh bại Hiên Viên quốc.”

Quy Hải Lộng Tinh trầm giọng nói.

Kỳ thật, cái gọi là vấn đề phức tại đã lâu này chẳng qua là vấn đề hắn vừa mới nghĩ ra để làm khó Nam Cung Vũ Huyên mà thôi.

Ha ha, cho dù là Nam Cung Hiên này kiến thức hơn người, nhưng với độ tuổi mười lăm mười sáu của hắn ta, chuyện quốc gia đại sự cỡ này không phải là một tên nhóc đầy lông có thể lý giải được!

Quy Hải Lộng Tinh cười thầm trong lòng.

Nghe xong vấn đề của Quy Hải Lộng Tinh, trong đôi mắt màu vàng đồng của Quy Hải Lộng Nguyệt hiện lên màu sắc âm u.

Vấn đề này, khó trả lời a.

Thực lực giữa Hiên Viên quốc cùng Quy Hải quốc là ngang nhau, tuy rằng giữa hai nước chưa từng có cọ sát lớn gì, nhưng nếu như là một quốc gia muốn độc chiếm gần như là chuyện không có khả năng.

Nay Quy Hải Lộng Tinh đưa ra vấn đề này, dù Huyên Nhi thông minh, chỉ sợ cũng khó có thể đưa ra một đáp án chính xác.

Trong lòng Gia Cát Mặc Húc, Công Tôn Lưu Dạ cùng Tây Môn Vân Ảnh cũng âm thầm đổ mồ hôi.

Bốn vị mỹ nam đều đang lo lắng cho Nam Cung Vũ Huyên, mà người đứng mũi là Nam Cung Vũ Huyên nhà chúng ta lại đang là mặt mang mỉm cười, dường như vấn đề mà Quy Hải Lộng Tinh hỏi không khác gì hỏi nàng đã ăn cơm chưa.

“Ha ha, thảo dân cảm thấy, Nhị Hoàng tử đây là đang suy nghĩ lung tung, lo sợ vớ vẩn.”

Nam Cung Vũ Huyên khẽ cười nói:

“Là một thành viên Hoàng thất, Nhị Hoàng tử muốn khiến Quy Hải quốc càng thêm phồn vinh hưng thịnh, đó là phúc của Quy Hải quốc ta, cũng là phúc của dân chúng Quy Hải quốc. Nhưng ở góc độ muôn dân thiên hạ tới xem, Nhị Hoàng tử lại chỉ có ánh mắt thiển cận.”

“Cái gì?”

Ánh mắt Quy Hải Lộng Tinh có chút dại ra, hỏi.

Hắn hoàn toàn không thể ngờ rằng tiểu thiếu niên trẻ tuổi này lại có thái độ như thế.

Một dân đen, đối mặt với người Hoàng thấy, đừng nói là dám phê bình trực tiếp như hắn ta, cho dù không nịnh bợ thì cũng đều là một mực cung kính!

Trực giác khiến Quy Hải Lộng Tinh biết Nam Cung Hiên trước mặt này rất đặc biệt.

“Thảo dân nói ánh mắt Nhị Hoàng tử Điện hạ thiển cận.”

Nam Cung Vũ Huyên mỉm cười nói.

Trên khuôn mặt còn hiện vẻ non nớt đều là gió thoảng mây trôi, giống như giờ phút này nàng không phải đang đối mặt với Nhị Hoàng tử Quy Hải quốc, mà là dân chúng bình dân, không chút sợ hãi cùng căng thẳng.

“Ngươi…”

Quy Hải Lộng Tinh chưa từng bị người khác không cho mặt mũi như vậy, lập tức trầm mặt muốn mở miệng, lại bị Quy Hải Lộng Nguyệt mở miệng đánh gãy:

“Hiên đệ!”

Quy Hải Lộng Nguyệt trầm mặt nói:

“Không thể nói bậy.”

Tạm dừng một cái chớp mắt, Quy Hải Lộng Nguyệt lại bổ sung:

“Nói với ta thì không sao, nhưng là khi nói chuyện với Nhị Hoàng tử, Hiên đệ cần phải cho đệ ấy chút mặt mũi.”

Lời này, biểu hiện bên ngoài là đang trách cứ Nam Cung Vũ Huyên nói chuyện quá thẳng thắn, nhưng thực tế là đang âm thầm ám chỉ Quy Hải Lộng Tinh không độ lượng.

“Thái tử Điện hạ, tính cách Hiên chính là như vậy. Nếu như Thái tử Điện hạ cùng Nhị Hoàng tử Điện hạ muốn Hiên nói lời nịnh nọt, vậy thà không nói.”

Nam Cung Vũ Huyên không chút e sợ nhìn thẳng Quy Hải Lộng Nguyệt mà nói.

Nhưng là trong cặp mắt kia lại truyền đến ẩn ý mà chỉ nhóm tướng công thân ái của nàng mới có thể hiểu được.

Nàng, đang khen Lộng Nguyệt lão công nhà nàng phối hợp rất ăn ý!

Ha ha, có nhóm lão công cực kỳ ăn ý như vậy, quả thực là rất đáng khen!

Bởi vì trình độ phối hợp với nàng để lừa người của nhóm lão công quả thực đã đạt đến cảnh giới không chút sai sót!

Trong lòng Nam Cung Vũ Huyên đang khen ngợi “được phu như thế, thê còn muốn gì!”

“Hiên đệ, đệ…”

Quy Hải Lộng Nguyệt tự nhiên là xem hiểu khen ngợi trong mắt người trong lòng, lập tức càng ra sức phối hợp với tiểu thê tử của hắn.

“Hoàng huynh, Nam Cung công tử nói rất đúng, là thần đệ quá mức ngu muội.”

Quả nhiên, Quy Hải Lộng Tinh đánh gãy lời Quy Hải Lộng Nguyệt nói, tiếp lời:

“Nam Cung công tử, mời tiếp tục nói cao kiến của ngươi đi.”

Trong đôi mắt Quy Hải Lộng Tinh là một mảnh thâm thúy.

Tuy rằng ngoài miệng nói không sao, nhưng trong lòng hắn cũng đã ghi hận.

Hừ!

Nam Cung Hiên này, thật sự là không biết thức thời.

Nếu không vì bây giờ còn không thể đắc tội Quy Hải Lộng Nguyệt, tên Nam Cung Hiên này không biết đã chết bao nhiêu lần!

“Vậy Hiên liền thẳng thắn.”

Nam Cung Vũ Huyên gật gật đầu với Quy Hải Lộng Tinh, hỏi:

“Trước lúc trả lời, Hiên muốn hỏi Nhị Hoàng tử Điện hạ mấy vấn đề. Không biết Nhị Hoàng tử Điện hạ có thể giải đáp cho Hiên một chút hay không?”

Quy Hải Lộng Tinh cười nói:

“Chăm chú lắng nghe.”

Nam Cung Vũ Huyên gật gật đầu hỏi:

“Xin hỏi Nhị Hoàng tử Điện hạ vì sao chúng ta phải phân chia dân chúng thiên hạ thành ‘dân chúng Quy Hải quốc’ và ‘dân chúng Hiên Viên quốc’?”

“Này…”

Quy Hải Lộng Tinh bị vấn đề này của Nam Cung Vũ Huyên làm khó, một thời gian không biết nên trả lời thế nào, chợt nghĩ nghĩ nói:

“Hai quốc gia khác nhau, người thống trị khác nhau, tự nhiên là phải phân biệt rõ ràng.”

“Ừm.”

Nam Cung Vũ Huyên gật gật đầu, tiếp tục hỏi:

“Vậy đối với dân chúng Quy Hải quốc, Hoàng thất có phải đều đối xử bình đẳng, đều yêu quý trân trọng bọn họ?”

“Đó là đương nhiên, chỉ cần không phải là người đại gian đại ác, Hoàng gia đương nhiên sẽ thương dân như con.”

Lần này Quy Hải Lộng Tinh không chút do dự mà đáp.

“Ừ. Vậy xin hỏi Nhị Hoàng tử, trong quốc pháp của Quy Hải quốc cùng Hiên Viên quốc có điều nào là không cho phép thông hôn hay không? Đối với dân chúng Quy Hải quốc thông hôn với dân chúng của Hiên Viên quốc, Nhị Hoàng tử Điện hạ dùng cách nào để nhận định họ là người của Quy Hải quốc hay là người của Hiên Viên quốc đây?”

“…”

Quy Hải Lộng Tinh nghe xong vấn đề này, mày kiếm hơi nhăn lại, chợt nói:

“Điều luật nghiêm cấm thông hôn thật ra là không có. Còn về cách để nhận định là người của Hiên Viên quốc hay là người của Quy Hải quốc, đương nhiên là nam nhân thú về thì tính là người Quy Hải quốc, còn nữ tử gả đi thì tính là người Hiên Viên quốc.”

“Ha ha, hóa ra chính là đạo lý gả chồng theo chồng, gả chó theo chó.”

Nam Cung Vũ Huyên cười khẽ một tiếng, sau đó tiếp tục nói:

“Như vậy, nói cách khác, những nử tử Quy Hải quốc sau khi gả đi sẽ không còn được xem như người của Quy Hải quốc. Vậy chẳng khác nào, nếu hai khai chiến, Hoàng thất Quy Hải quốc sẽ xem người từng là dân chúng Quy Hải quốc như là địch nhân, không có chút lòng thương tiếc.”

Nam Cung Vũ Huyên theo cách lý giải của Quy Hải Lộng Tinh mà suy đoán rồi tiếp lời.

“…”

Quy Hải Lộng Tinh không nói.

Này ngược lại cũng không phải là hắn không biết trả lời như thế nào mà là vì câu nói vừa rồi của Nam Cung Vũ Huyên kéo theo đủ loại tính chất bắc cầu, lại nói quá nhanh, làm cho hắn còn chưa kịp phản ứng lại.

Nam Cung Vũ Huyên tiếp tục nói:

“Như vậy Nhị Hoàng tử Điện hạ, nữ tử thành gia, có tính như là phụ mẫu, huynh đệ của nàng cũng cùng gả đi không?”

“Đương nhiên không phải!”

Quy Hải Lộng Tinh còn chưa hoàn hồn từ câu phía trước của Nam Cung Vũ Huyên, lại nghe Nam Cung Vũ Huyên hỏi như thế, lập tức phủ định.

Vấn đề này còn cần hỏi sao? Thế gian này, cho tới bây giờ vốn không có loại đạo lý này!

“Rất tốt. Nếu là vì chiến loạn, người gả ra khỏi Quy Hải quốc bị người gϊếŧ hại, như vậy phụ mẫu, huynh đệ của nàng phải làm sao bây giờ?”

Nam Cung Vũ Huyên trầm mặt hỏi:

“Chẳng lẽ phụ mẫu, huynh đệ nàng không phải người Quy Hải quốc sao? Nhị Hoàng tử nói sẽ yêu quý dân chúng Quy Hải quốc, chẳng lẽ trong trường hợp này thì vô dụng?”

Ánh mắt Nam Cung Vũ Huyên sắc bén.

“Chuyện này…”

Quy Hải Lộng Tinh bị vấn đề bất ngờ này hỏi đến á khẩu không trả lời được, suy nghĩ sau một lúc lâu, đáp:

“Có chút thời điểm, vì đại kế quốc gia, hy sinh một ít người, là chuyện không thể làm khác.”

Nam Cung Vũ Huyên nghe xong lời này, nở nụ cười:

“Ha ha, đúng vậy, hy sinh bản thân hoàn thành tập thể.”

Nhưng là chợt, Nam Cung Vũ Huyên lại chuyển:

“Vậy Nhị Hoàng tử Điện hạ có biết đến cùng có bao nhiêu nữ tử của Quy Hải quốc gả qua Hiên Viên quốc sao?”

“Này… Hẳn là không nhiều lắm.”

Quy Hải Lộng Tinh có chút do dự nói.

“Ha ha.”

Nam Cung Vũ Huyên lại nở nụ cười:

“Được rồi, không nhiều lắm. Chúng ta đây liền dùng không nhiều lắm để tính. Liền dùng dân chúng của mấy thành gần biên giới Quy Hải quốc cùng Hiên Viên quốc mà tính.”

Tạm dừng trong chớp mắt, Nam Cung Vũ Huyên tiếp tục nói:

“Tại biên cảnh Hiên Viên quốc, Quy Hải quốc tổng cộng có bốn tòa thành trì. Chúng ta ví dụ một tòa thành trì có một trăm người thông hôn với Hiên Viên quốc, trong đó số nữ tử gả đi là năm mươi người, thú vào cũng là năm mươi người. Năm mươi người gả qua Hiên Viên quốc không còn được tính là người của Quy Hải quốc, chúng ta không quan tâm tới nữa. Gia đình có nử tử gả đi Hiên Viên quốc thì phụ mẫu huynh đệ của nàng vẫn được tính là người của Quy Hải quốc, năm mươi nữ tử được thú về cũng được tính như người Quy Hải quốc. Hai nước khai chiến, thân nhân của năm mươi nữ tử được thú về đã bị thương tổn, các nàng cũng thành người chịu thương tổn. Mà năm mươi nữ tử đã gả qua Hiên Viên quốc cũng bị thương tổn, vậy thân nhân của họ đang ở Quy Hải quốc cũng theo đó biến thành người chịu thương tổn.”

Nam Cung Vũ Huyên nói liên tiếp, hít một hơi lại tiếp tục nói:

“Năm mươi nữ tử thú về, lại thêm thân nhân của năm mươi nữ tử đã gả đi, vậy là có bao nhiêu dân chúng Quy Hải quốc bị chính quốc gia của mình thương tổn? Một tòa thành trì đã là như thế, nếu là bốn tòa thành trì thì biết bao nhiêu con dân của Quy Hải quốc bị quốc gia của chính mình thương tổn đây? Hơn nữa, Hiên chỉ đang đưa ra phỏng đoán mà thôi, con số thực tế lại khác xa so với tưởng tượng, ta nghĩ trong lòng Nhị Hoàng tử Điện hạ rõ ràng nhất.”

Nam Cung Vũ Huyên nhìn chằm chằm Quy Hải Lộng Tinh nói.

“…”

Quy Hải Lộng Tinh cau mày, không có gì để nói.

Đúng vậy, lời Nam Cung Hiên này nói đều là sự thật, hắn không thể nào cãi lại.

“Cho nên, Nhị Hoàng tử Điện hạ, vấn đề khiến người cảm thấy phức tạp đã lâu, thực sự là lo nghĩ vớ vẩn. Ai cũng muốn quốc gia cường thịnh, nhưng mục đích muốn quốc gia cường thịnh không phải là vì để cho Hoàng gia có mặt mũi mà là vì quốc dân yên vui, quốc gia phồn thịnh. Nếu như ôm tấm lòng son như vậy, vì sao Nhị Hoàng tử Điện hạ phải khiến Quy Hải quốc đâm vào sừng trâu? Vì sao không nghĩ cách để hai nước có thể hòa bình ở chung cùng nhau phát triển? Tạo cho dân chúng khắp thiên hạ một hoàn cảnh thoải mái hòa bình?”

Nam Cung Vũ Huyên khẽ cười nói.

“…”

Quy Hải Lộng Tinh muốn phản bác, nhưng lại không thể phản bác.

“…”

Nhóm Quy Hải Lộng Nguyệt nghe Nam Cung Vũ Huyên nói như vậy, ánh mắt không dấu vết xẹt qua thân Nam Cung Vũ Huyên.

Kỳ thật, vấn đề khiến Quy Hải Lộng Tinh phức tạp đã lâu, cũng là vấn đề bọn họ luôn luôn tự hỏi.

Cho tới bây giờ bọn họ đều theo phương hướng làm sao để thắng Hiên Viên quốc.

Cho tới bây giờ chưa từng có suy nghĩ như nàng.

Ha ha, xem ra, suy nghĩ vớ vẩn không chỉ Quy Hải Lộng Tinh, còn bao gồm bọn họ đi.

Một nữ tử, lại có suy nghĩ phóng khoáng như vậy, điều này thực sự khiến cho nhóm người gọi là nam tử hán đại trượng phu, gọi là con cưng của trời như bọn họ cảm thấy xấu hổ.

Được thê như thế, phu còn muốn gì!

Quy Hải Lộng Nguyệt, Tư Không Huyền Dịch, Gia Cát Mặc Húc cùng Tây Môn Vân Ảnh không ngừng khen trong lòng.

Nữ hài này, là thừa dịp chụp lấy Quy Hải Lộng Tinh cũng đang tiến hành dạy dỗ bọn họ đi.



Nam Cung Vũ Huyên nhận thấy ánh nhìn chăm chú của bốn vị tướng công thân ái, khóe miệng không dấu vết giương lên một độ cong đẹp mắt.