Chương 49: Đồ Ăn

Tọa kỵ của Diệt Thế Giả được cung cấp từ hoàng thất đế quốc, bởi vì cung cấp sức chiến đầu cho Diệt Thế Giả đối kháng Yêu tộc, cho nên đa phần tọa kỵ đều có sức chiến đấu cực cao.

Quý Phong Yên và Lăng Hạc cùng nhau đi vào tiền viện trong phủ, từng l*иg sắt đều được bày biện chỉnh tề, Lôi Tự và Lôi Mân mang theo một thị vệ đừng giữ một bên.

Nhưng là, chờ đến khi Lăng Hạc nhìn đến tọa kỵ trong l*иg sắt, sắc mặt lập tức đen xuống.

Bất luận là tọa kỵ nào, càng cường đại, sẽ càng mười phần hung tính, muốn khống chế, nhất định phải ở lúc chúng còn ấu tể mà bắt đầu giáo dưỡng, tọa kỵ từ đế đô đưa đến phần lớn đều là ấu tể, chỉ là.......

Nhìn l*иg sắt trước mắt, một đám ấu tể yếu ớt, Lăng Hạc liền muốn nổi gân xanh!

Không nói đến những ấu tể đó thân hình đều gầy yếu, tinh thần uể oải chỉ cần xét về chủng loại cũng so ra kém tọa kỳ bình thường của Diệt Thế Giả.

Sư thứu thú cái gì, Bỉ Mông cái gì, một cọng lông tơ cũng chưa nhìn đến.

Mười mấy l*иg sắt trước mắt, phần lớn đều là mãnh thú tầm thường, vô pháp tham gia chiến đấu, làm đám người Lăng Hạc càng thêm hộc máu chính là, trong vài cái l*иg sắt, bọn họ thế nhưng còn phát hiện vài chỉ động vật nhỏ không hề có sức chiến đấu, a miêu a cẩu... loại đồ vật này thế nhưng cũng được nằm trong danh sách chọn lựa tọa kỵ?



Nguyên bản ban đầu còn tràn đầy vui mừng, tại thời điểm này, lại hóa thành phẫn nộ vô tận, ai cũng không nghĩ tới, tọa kỵ bọn người Lôi Tự mang đến, căn bản đều là rác rưởi!

“Phong Yên, những tọa kỵ này đều do bệ hạ phái người đưa tới, tuổi ngươi cũng không nhỏ, nên tuyển chọn một cái, ngày sau thượng chiến trường không thể thiếu trợ lực.” Lôi Tự phảng phất không nhìn đến ánh mắt "ăn thịt người" của đám người Lăng Hạc, chẳng hề xấu hổ mở miệng, cười ha hả tiến lên một bước nhìn Quý Phong Yên.

Quý Phong Yên liếc nhìn Lôi Tự một cái, căn bản lười chú ý đến trên người Lôi Tự.

Đám người Lăng Hạc lại nghẹn một bụng hỏa, nhịn không được tiến lên một bước nói: “Lôi đại nhân! Ngươi nói những tọa kỵ thật sự là do bệ hạ chuẩn bị cho Diệt Thế Giả? Trò đùa này của ngươi đi hơi xa rồi! Ta mặc dù không phải là Diệt Thế Giả, nhưng tốt xấu cũng từng cùng đông đảo Diệt Thế Giả kề vai chiến đấu, nào có Diệt Thế Giả nào, sẽ mang một con thỏ thương chiến trường!!!”

Lăng Hạc giơ tay chỉ hướng một con thỏ trắng nằm trong l*иg sắt, tức giận đến cả người phát run.

Lôi Tự nhìn biểu tình phẫn nộ của Lăng Hạc, không hề có nửa điểm khẩn trương, hắn ra vẻ kinh ngạc nhìn về phía con thỏ mà Lăng Hạc vừa chỉ, ra vẻ "bừng tỉnh đại ngộ vỗ trán, nói: “Xem trí nhớ này của ta, chúng không phải tọa kỵ à, đây là đồ ăn cung cấp cho tọa kỵ"

Nói xong, Lôi Tự ra vẻ bất mãn quay đầu nhìn Lôi Mân nói: “Mân Nhi, đây là chuyện gì xảy ra? Ta làm ngươi phái người đem tọa kỵ đều đưa lại đây, như thế nào lại đưa đến toàn đồ ăn cho tọa kỵ, những phế vật này, làm sao có thể trở thành tọa kỵ của Diệt Thế Giả? Sợ còn chưa đủ cho Yêu tộc nhét kẽ răng!"

Lôi Mân không hề có thành ý chậm rãi mở miệng nói: “Phụ thân, người đã hiểu lầm ta, bệ hạ đưa tới những tọa kỵ kia cực kỳ trân quý, một đám hạ nhân Quý Phủ tay chân vụng về, ta sợ lúc vận chuyển tọa kỵ xảy ra sai xót, nên mới đem đồ ăn hằng ngày của chúng mang lại đây, dù sao cũng là chọn, ta tưởng lấy nhãn lực của Phong Yên muội muội, chỉ cần nhìn đến đồ ăn thường ngày của tọa kỵ, hẳn cũng phán đoán được tọa kỵ nào phù hợp để lựa chọn."