Chương 14: Nhất Tâm Long Phượng

Vương Hạo… Vương Hạo

Những tiếng gọi của Vương Kỳ Kỳ khiến Vương Hạo bị đánh bay khỏi giấc mộng một mình hắn làm 3 ngàn phi tần giai lệ.

Hắn bật dậy nhảy xuống đất gọi Vương Kỳ Kỳ đang hô to gọi nhỏ:

- Đệ ở đây biểu tỷ.

Vương Kỳ Kỳ liền chạy tới nét mặt nàng khẩn trương và lo lắng khiến Vương Hạo có chút khó hiểu, Vương Hạo nắm lấy tay nàng trấn an hỏi nàng có việc gì mà khẩn trương lên, thì Vương Kỳ Kỳ liền nói:

- Vương Hạo không hay mẫu thân tỷ bị Vương Phàm bắt đi rồi.

Vương Hạo giật mình còn lầm tưởng Vương Kỳ Kỳ nói đùa:

- Tỷ đùa sao a di tu vi không kém ai làm sao lại bắt đi.

Nhưng Vương Kỳ Kỳ lắc đầu khẳng định tận mắt nhìn mẫu thân nàng bị bắt về Vương gia, hắn lúc này mới tin là thật, Vương Hạo gặn hỏi nàng:

- Biểu tỷ vì sao tên chó chết đó lại đem người đi được không phải tu vi a di hơn hắn sao.

Vương Kỳ Kỳ liền kể lại tình huống lúc đó cho Vương Hạo:

- Ta cũng không rõ chuyện gì, mới đầu hai bên đều giằng co nhưng một lúc sau tên súc sinh Vương Phàm dở chiêu trò gì đó, phóng xuất một hình chiếu huyễn ảnh lão già rất lớn tuyên ngôn là mẫu thân ta phải về Vương gia cử hành hôn lễ cùng Vương Phàm dù mẫu thân có phản kháng nhưng hình chiếu đó liền một vẫy tay đánh cho nàng không thể phản kháng dù một điểm.

Vương Hạo nghe đến từng chữ Thiến Thiến tại không gian khác liền chỉ điểm nói:

- Thứ hình chiếu nha đầu này nói là thủ đoạn Nguyên Anh kỳ để lại một phần lực lượng của mình đem nó lưu thành ấn ký chỉ cần người cầm nó kích hoạt sẽ liền điều động được thứ lực lượng đó đến lúc tiêu tán.

Vương Hạo suy tư Nguyên Anh còn có thủ đoạn thông thiên như vậy quả thật có chút mạnh nhưng hắn đã thấy người còn khủng bố như vậy gấp vạn lần hắn cũng không bất ngờ lắm chỉ là tu vi hiện tại nếu gặp Vương Mạnh lão không chừng một cái trong lực tùy tiện của lão cũng đủ nghiền ép hắn đến chết.

Vương Kỳ Kỳ nhìn Vương Hạo đang đứng đó không phản ứng gì nàng gấp gáp gọi hắn:

- Vương Hạo đệ mau nghĩ cách cứu mẫu thân, còn có tên Vương Phàm đó vô sỉ còn muốn bắt cả ta nhưng mẫu thân đã cùng cái chết uy hϊếp hắn mới buông tha không bắt ta đi.

Vương Kỳ Kỳ nhìn Vương Hạo cứ trơ ra hết nhíu chặt chân mài rồi giãn ra thật ra là hắn đang nói chuyện với Thiến Thiến.

Hắn cũng không nhịn bình tĩnh được mà thúc dục Thiến Thiến:

- Thiến Thiến tỷ tình hình này mau giao công pháp kia cho ta sử dụng nếu không sẽ không kịp mất.

- Được ta liền truyền khẩu quyết công pháp cho ngươi còn lĩnh ngộ được bao nhiêu đó là do thiên phú của ngươi rồi nhưng thứ này phải là cùng nữ song tu ngươi nhớ lấy.

Một đoàn ánh sáng đánh mạnh vào sâu thức hải Vương Hạo khiến hắn đau đến vò đầu bức tóc bên ngoài Vương Kỳ Kỳ thấy vậy cũng tránh ra một chút nàng lầm tưởng Vương Hạo đây là tìm cách đến hoá điên rồi.

Nàng quýnh lên liên tục gọi tên hắn nhưng đều vô ích hắn không hề trả lời thật ra là hắn đang học khẩu quyết công pháp này vì do nó quá cường đại linh hồn hắn có chút quá tải thứ công pháp này được gọi là“ Nhất Tâm Long Phượng điển ” vô số cổ tự xa xưa đánh sâu vào khiến thức hải hắn thiếu chút nữa vỡ tan nhưng vì ý chí kiên định cứu Vương Tố Tố hắn cố gắng tịnh tâm ngưng thần ngồi xếp bằng tiến vào trạng thái nhập định.

Xung quanh hắn như một lớp vỏ ngoài cái trứng vòng sáng bảo hộ Vương Hạo phía bên ngoài khiến hắn không mảy may bị bên ngoại cảnh quấy rối việc lĩnh ngộ là do Thiến Thiến giúp hắn.

Vương Kỳ Kỳ cũng hiểu cái này là ngăn cách mình nên nàng dừng lại không quấy gọi tên hắn nữa tâm tình nàng trở nên lo lắng hơn bao giờ hết nàng chấp hai tay cầu nguyện Vương Hạo không xảy ra vấn đề gì.

Bên trong thức hải hắn lúc này trống trơn mọi thứ vì linh căn chưa có cũng chưa thể diễn hoá ra được cái gì cảnh vật.

Hắn lúc này mắt đang hướng nhìn lên phía xa xa có những hình thù là cung xuân đồ thời cổ lão những tư thế khó coi cũng như rất nhiều ảnh nam nhân cùng nữ nhân ái muội, hắn nhìn đến thiếu chút nữa lồi mắt ra ngoài vì nữ nhân bị áp dưới thân kia thật sự là tuyệt sắc giai nhân.

Chẳng hạn như một diễn hoá máy phát lại, nữ tử kia quỳ tứ chi mái tóc búi lên hình tròn, thứ gân guốc dữ tợn cây côn ŧᏂịŧ từ phía sau trùng điệp tống vào rút ra như đao kiếm vô tình nhưng khiến nữ tử kia đê mê hai mắt trắng dã miệng chảy nước dãi loan lổ.

Lại một cái khác là tư thế nữ tử đó được bế cao lên như hài tử được mẫu thân xi tè triển lộ rõ từng cơ quan sinh dục cái âʍ ɦộ đỏ rực với hai mép âʍ ѵậŧ lật ra ngoài côn ŧᏂịŧ gân guốc dữ tợn nhưng vị trị lần này là từ phía dưới đâm lên còn khó coi hơn là hai người còn có thể hôn nhau tại tư thế này.

Khiến Vương Hạo hắn yêu thích không rời mắt là một đoạn diễn hoá phát lại vẫn là cái nữ tữ tuyệt sắc đó nhưng lần này tư thế nàng khẽ cầm cây côn ŧᏂịŧ to lớn đầy gân xanh ngậm mυ"ŧ như kẹo hồ lô khi nhả ra thứ kia dựng đứng trơn như được bôi mỡ, nàng một tay cầm lấy nó hạ thân từ từ trầm xuống cho cái kia âʍ ɦộ nuốt trọn côn ŧᏂịŧ mất hút vào sâu bên trong mới thôi, nàng bắt đầu bằng nhịp điệu xốc nảy như bật lò xo chỉ đến khi nàng mệt mỏi gục xuống người nam tử kia phân đoạn phát lại liền kết thúc.



Mỗi tư thế điều có tên rõ ràng khiến Vương Hạo mở mang tầm mắt thích thú xem mãi không buông như dính phải huyễn cảnh cường giả gây ra.

- Vẫn là học rồi nhanh chóng cứu a di Vương Tố Tố thì hơn.

Vương Hạo lắc đầu cố gắng cho mình thanh tỉnh nhất có thể dung nhập từng bức cung xuân đồ vào thức hải một lượng lớn số hình ảnh theo trình tự 108 tư thế triệt để biến mất.

- Tốt rồi đã có khẩu quyết lẫn cách thức vận dụng công pháp này nhưng ai cùng ta thực hành a.

Vương Hạo từ trong thức hải mình tỉnh lại nhìn xung quanh mình một vòng hào quang sáng chói bao bọc cũng hiểu đây là do Thiến Thiến làm, hắn còn có thể nhìn ra ngoài được thấy Vương Kỳ Kỳ đi qua lại lo lắng, ánh mắt hắn sáng ngời lên lẩm bẩm:

- Vương Kỳ Kỳ nàng sẽ là nữ nhân đầu tiên của ta, Thiến Thiến tỷ mau thu thứ đồ này lại.

- Hảo, tiểu tử ngươi lĩnh hội cũng thật nhanh đấy.

Thiến Thiến liền thu lại cái trứng không quên khen ngợi Vương Hạo một câu khiến hắn dương dương đắc ý.

- Á… đệ làm gì mau thả tỷ xuống.

Vương Kỳ Kỳ đột nhiên la lên khi từ phía sau Vương Hạo hắn lao tới như thiểm điện ôm lấy nàng rồi bế lên như công chúa quay về phòng, hắn đặt nàng nằm lên chiếc giường tre có chăn bông lót ở dưới hắn ngắm nhìn Vương Kỳ Kỳ một lần từ thượng cho đến hạ thân khiến nàng như con thỏ không ngừng run rẩy.

- Biểu tỷ ta yêu nàng làm thê tử đệ được ta không!

Vương Hạo liền đặt ra câu hỏi ngồi xổm xuống vuốt ve khuôn mặt mỹ miều của Vương Kỳ Kỳ trước câu hỏi bất thình lình không báo trước nàng không biết ứng đối ra sao chỉ im lặng.

Thật lâu một lát sau Vương Tố Tố nàng mới tỉnh táo nhìn hắn nói:

- Đệ nói cái gì chính sự lúc này mau nghĩ biện pháp giải cứu mẫn thân tỷ đã chuyện đó lại nói sao không muộn.

- Không thể! đệ muốn tỷ trả lời ngay bây giờ đệ sớm đã có cách cứu mẫu thân tỷ liền lấy hôn lễ Vương Phàm một lần cưới hai mẫu nữ nàng.

Vương Hạo bá đạo nói không lưu một chút gì vô cùng cường ngạnh.

Vương Kỳ Kỳ trợn mắt không tin nổi nhìn Vương Hạo nàng đủ loại suy nghĩ ngỗn ngang đột nhiên hôm nay hắn sao lại bá đạo như vậy hay phải gọi là vô sỉ không biết ngượng mồm hay là tu luyện thất bại bị tâm ma chiếm cứ rồi.

- Nha đầu này là sợ ngươi bị tâm ma chiếm cứ thân thể nên do dự đây mà ngươi mau tiền trảm hậu tấu, nếu không hậu quả phía sau tự ngươi không dậy nổi đâu đệ nhất mỹ nữ Ô Vương thành hì hì kẻ thù không đội trời chung thật thú vị.

Thiến Thiến ở không gian khác vỗ tay cười khanh khách nói với Vương Hạo.

Vương Hạo đều bị thao túng tâm lý rối loạn cả lên hắn cắn răn liền đưa ra quyết định nói ra một “ xin lỗi biểu tỷ ”.

Hắn nhìn Vương Kỳ Kỳ đang sợ hãi trước mặt mình tự hành động nói:

- Vương Kỳ Kỳ nàng có đồng ý làm thể tử Vương Hạo ta.

Hắn hỏi xong cũng không chờ Vương Kỳ Kỳ đáp mà đã cưỡng ép nàng gật đầu.

- Hay lắm, một khắc đáng ngàn vàng thời gian không còn nhiều phu thê chúng ta liền động phòng đắc tội rồi lão bà!

Vương Hạo tự biên tự diễn không để Vương Kỳ Kỳ nói lấy được một câu miệng nàng đã sớm bị môi hắn phủ kính chỉ có thể “ ậm ừ ” trợn mắt.

Một tay hắn nhanh chóng tìm đến váy thanh y của nàng xé tan từng mảnh dùng tay luồng ra sau thô bạo “ bực ” cái áo yếm bị hắn kéo ly khai hai quả anh đào cùng nụ hoa đỏ trên đỉnh như được giải thoát tưng tưng nhảy ra.

Vương Hạo cũng không kịp ngắm nhìn bầu vυ" trắng như tuyết của nàng chỉ vội vàng ngậm một bên vào miệng triền miên thi triển những thứ mình lĩnh hội được từ “ Nhất Tâm Long Phượng điển tịch ” liếʍ mυ"ŧ chùn chụt tay còn lại liền dùng khí thế sét đánh không kịp bưng tay xé tan nội khố của nàng lộ ra thánh địa gò đất phì nhiêu nhô cao còn có một dám lúng phún hắc thảo nhiều người thèm muốn.

Hắn buông tha cho hai trái đào nàng liền cúi xuống ngắm nhìn lấy âʍ ɦộ Vương Kỳ Kỳ trước ánh mắt thèm thuồng cũng không dạo đầu vì tình huống có chút đặc thù, côn ŧᏂịŧ đã sớm cứng như thương thép đặt tại trước huyệt động Vương Kỳ Kỳ hắn phát lực đẩy mạnh vào “ Ọc ” côn ŧᏂịŧ Vương Hạo chỉ cần một cú đẩy liền khai phá thánh địa của Vương Kỳ Kỳ khi nàng còn chưa kịp nhận thức chỉ khi hắn đưa hết côn ŧᏂịŧ vào xá© ŧᏂịŧ hai người kết hợp khắn khít lạc hồng từ nơi đó nhiểu giọt xuống chăn bông biểu đạt cho nữ nhân còn xử nữ thì nàng mới kịp đi theo tiết tấu.

- Á… đau quá… ngươi đi chết… mau rút ra nha… đau chết rồi.



Vương Kỳ Kỳ lúc này mới thấy thốn đau từ hạ thân truyền đến nàng như muốn chết đi sống lại, thì chân tay đá loạn muốn đạp văng ra Vương Hạo nhưng hắn liền áp chế nàng bằng cách đưa hai chân nàng khép lại đưa lên cao.

Vương Hạo cũng không nghe lời Vương Kỳ Kỳ hắn lúc này cảm giác mình như thật sự tiến nhập một vùng đất màu mỡ trơn nhẵn cùng o ép lấy côn ŧᏂịŧ hắn bên trong như có nhiều bàn tay Vương Kỳ Kỳ vuốt vé âu yếm lấy côn ŧᏂịŧ hắn thiếu chút điều buông súng đầu hàng.

Hắn thử lui ra một chút Vương Kỳ Kỳ càng là la lớn giọng hơn vì đau nhức, hắn banh chân nàng phân biệt hai bên triệt để cúi người dùng tay miệng nàng lại nhưng nàng liền cắn lấy tay hắn.

Vương Hạo dù đau nhưng không than nửa lời tiếp tục lui côn ŧᏂịŧ ra một chút rồi đột nhiên thúc mạnh tới.

- A … ngươi … ô … ô.

Vương Kỳ Kỳ lần này bị trùng kích liền nước mắt lăng lệ đau đến nổi nàng chỉ có thể ngập ngừng từng chữ.

- Xin lỗi lão bà, ta có nỗi khổ là vì cứu mẫu thân nàng ta không hề muốn như vậy.

Mắt thấy Vương Kỳ Kỳ chảy lệ Vương Hạo hắn cũng đau xót vô cùng đành thối lui dẫu hắn có nhẫn tâm đến đâu cũng không thể làm nàng khóc, anh hùng khó nan lệ mỹ nhân.

Hắn cố dùng tay mình lau đi nước mắt nhưng Vương Kỳ Kỳ nào để tâm hắn nói gì, đẩy tay hắn ra nàng cầm lấy chăn kéo lên che đi thân thể như ngọc ngà của mình.

- Ngươi cút… cút cho ta!

Vương Kỳ Kỳ liền phẫn nộ chỉ tay ra phía cửa hòng đuổi Vương Hạo đi nhưng hắn vẫn lì lợm ngồi trơ ra đó như không nghe thấy nàng nói nàng tức giận muốn chết nhưng hắn liền kéo lấy nàng ôm vào lòng thâm tình nói:

- Vương Kỳ Kỳ là ta không tốt, ta đáng chết nhưng nàng phải nghĩ đến mẫu thân nàng, nàng phối hợp với ta chỉ lần này liền khi cứu mẫu thân nàng về ta sẽ mặc nàng rửa tùy thời cho nàng chém nàng gϊếŧ.

Vương Kỳ Kỳ còn muốn động thủ nghe được lời thâm tình này của Vương Hạo linh lực tụ trong tay cũng tiêu thất từ lúc nào.

Vương Kỳ Kỳ vẫn giữ sắc mặt bất thiện cảnh giác hỏi:

- Ngươi là Vương Hạo sao?

Vương Hạo sững sờ trước câu hỏi này hắn không ngờ lời Thiến Thiến nói lại là thật nàng không nhận ra hắn mà lầm tưởng hắn là bị tâm ma chiếm cứ.

Hắn nhanh chóng gật đầu chắc nịch nói:

- Đúng là ta Vương Hạo.

- Hàm hồ ngươi lấy gì để chứng minh nếu không đúng ta liền gϊếŧ chết ngươi!

Vương Kỳ Kỳ lần này lại khó hiểu nàng liên tục muốn làm khó Vương Hạo dù nàng có một phần tin nhưng vẫn cảnh giác bắt đầu tụ linh lực trong tay nếu tên này liền không nêu ra được một tay này nàng tiễn hắn đi gặp ông bà.

Vương Hạo mất một lúc lục lọi ký ức mơ hồ trước đây nói ra:

- Nàng lúc nhỏ bị những người trong Vương gia ức hϊếp mỗi lần đều là ta đứng ra giải vây cho nàng.

- Không có khả năng ta quên ngươi là tâm ma Vương Hạo chiếm cả ký ức ngươi rõ là biết những cái này.

Vương Hạo lần này ngược lại há mồm chữ A mắt chữ O thật sự là chịu thua Vương Kỳ Kỳ trong lúc dầu sôi lửa bóng nàng lại khó nhằn như vậy.

- Nha đầu này có chút phiền phức để ta đến ngươi thật vô dụng chỉ có một cái nữ nhân cũng không thể giải quyết nên việc.

Thiến Thiên ở một không gian khác liền tức giận thấy hai người phu giải thích thê bác bỏ.

“Huyễn Khống phù, Gia Tốc trận ra đây cho ta”

Thiến Thiến nàng lần này cũng không lộ diện chân mục mà điều động một sát na đưa nó từ não hải Vương Hạo bay ra tiến thẳng vào mi tâm Vương Kỳ Kỳ còn lại gia tốc trận bao phủ lấy căn phòng Vương Hạo vừa vặn.

- Từ bây giờ nàng sẽ nghe lời ngươi như khôi lỗi muốn nha đầu này đi chết đều có thể thực hiện nàng vẫn có thể cảm thụ hết thảy đau đớn vui sướиɠ các loại nhưng không thể từ chối mệnh lệnh từ ngươi, còn nữa căn phòng phạm vi bao phủ trận pháp sẽ gia tốc gấp 10 lần bên ngoài đủ thời gian cho ngươi hành sự.

Cuối cùng Thiến Thiến để lại một câu cho Vương Hạo rồi im lặng, để đó Vương Hạo gật đầu như gà mỗ thóc mừng rỡ như nhặt được bảo.