Chương 26: Cứu Trị Chu Nhất Nghi

Dưới một thạch thất Chu Nhất Nghi đả toạ trên bồ đoàn. Nàng cầm lấy Bách Hàn chi linh trong tay trong lòng hồi hộp tự nhủ:

- Ngày này ta đã đợi 3 năm thành hay bại đều xem lần này cả.

Dứt lời, nàng nhanh chóng đem nó đưa vào miệng nuốt xuống Bách Hàn chi linh dược lực tản mát làm xung quanh nàng 20m đổ lại đều đóng thành băng khối, một búp cải hoa trắng nhanh chóng xông tới một viên đan điền to tròn hàn khí lập tức bạo phát muốn đánh vỡ đan điền của nàng, nét mặt Chu Nhất Nghi không dễ nhìn rống giận:

“Hừ ngu xuẩn mất khôn, dung hợp cho ta!”

Nàng dẫn dắt đan điền cấp tốc giao thủ cùng Bách Hàn chi linh hòng luyện hoá nó, chỉ vài canh giờ sau khí tức Bách Hàn chi linh ngày càng suy nhược có dấu hiệu bị hoà tan, nhưng dường như nó không cam lòng mình bị luyện hoá dễ dàng như vậy. Dị biến ngay lúc này phát sinh ngay khi Chu Nhất Nghi lầm tưởng sẽ luyện hoá được Bách Hàn chi linh. Hàn khí chớp mắt khuếch tán mạnh mẽ đóng băng cả đan điền của nàng lại. nét mặt Chu Nhất Nghi cả kinh cũng nhận ra điểm không đúng khó thể ngờ thứ đồ này tới phút cuối muốn cùng nàng đồng quy vu tận.

“Nguy rồi Bách Hàn chi linh này đột nhiên khí tức lại tăng lên cường liệt như vậy phải làm sao đây không lẽ bổn cô nương sẽ vẫn lạc ở đây?”

Chu Nhất Nghi kinh hãi hoảng loạn tìm cách trong lúc đó hàn khí đã chiếm cứ toàn thân từ kinh mạch cho tới cốt cách đều không tránh khỏi đóng băng gương mặt nàng hiện rõ nét sợ hãi.

- Không… không ta không thể chết được ta muốn tỷ mình phải khen ngợi ta! Rất lâu rồi tỷ ấy toàn thất vọng lần này ngươi đừng hòng làm khó ta dung hợp!!.

Ý chí kiên định giúp Chu Nhất Nghi tỉnh táo nhanh chóng hai tay nàng kết ấn huyễn hoá một đầu băng phượng hoàng mạnh mẽ đánh thẳng vào đan điền mình nét mặt nàng thống khổ như muôn vàn kim đâm vào thịt hét lên thất thanh:

- Aaaa!!!!

Hiệu dụng Bách Hàn chi linh triệt để bị hoà tan nàng ngã lăn ra đất thất khiếu chảy máu.

Bên trong đan điền nàng lại phát sinh biến hoá vi diệu nâng nàng lơ lửng lên không trung từng đợt linh khí cuồng cuộng trùng trùng điệp điệp theo đó thâm nhập đan điền giúp nó thoát thai hoán cốt, ngưng tụ một tiểu hài tử cuộng tròn trong đan điền, đây là Nguyên Anh kỳ, nàng đã chính thức đột phá tầng thứ mới, cũng không dừng lại ở đó một đầu băng hoàng nhanh chóng gáy lên một tiếng vang vọng cả trời xanh cùng với đó một cột sáng từ mi tâm nàng xông thẳng lên thương khung tạo ra dị tượng kinh đào hãi lãng.

“Lạnh quá, thật lạnh! Tỷ ta lạnh quá!”

Chu Nhất Nghi mặc dù đột phá thành công nhưng chính nàng cũng phải hứng chịu không ít thương tổn thân thể chi chít vết thương lớn nhỏ đều có. Để đánh đổi nàng lúc này co ro nằm dưới đất không ngừng run lẩy bẩy mê sản gọi loạn. Nguyên Anh vừa kết tụ tinh hoa của nàng đản sinh ra ham muốn luyện hoá lấy số lượng khổng lồ linh khí để củng cố nhưng ngược lại đây là nguy hiểm. Linh khí tràn vào cơ thể quá nhiều nhưng lại không được Chu Nhất Nghi luyện hoá loại bỏ tạp chất sớm sẽ dẫn tới bạo thể mà chết.

Tất cả môn đệ trong tông đều bị tiếng gáy tôn băng phượng kinh động đưa mắt nhìn lên thiên không chỉ vài khắc dị tượng liền tiêu tán.

- Đây là có người trùng quan canh giới Nguyên Anh. Lại là người tông chúng ta còn nữa nơi phát ra dị tượng này lại là chánh điện nơi tông chủ toạ lạc vậy không phải là cái xú nha đầu Chu Nhất Nghi sao?.

- Đến xem không lão huynh dị tượng này thật hiếm thấy đã rất lâu rồi mới có thiên kiêu tại tông ta lần này tỷ hội tam tông có thể giễu võ dương oai ha ha.

- Có tông chủ ở đó chúng ta không vội, nên chờ tông chủ thông tri hẳng đến, tiếp tục ván cờ đi.

Hai lão giả ngồi đàm luận trao đổi về dị tượng Chu Nhất Nghi gây ra còn những người khác thì bàn luận sôi nổi.

- Cuối cùng cũng đột phá sao? Còn có dị tượng xem như muội có chút bản sự nếu không thì biết tay tỷ.

Nữ nhân thần bí là người gần dị tượng nhất nên khi nói xong nàng mở ra một cánh cổng hư không sau đó thân ảnh chậm rãi biến mất trong chính điện nơi nàng muốn đi rõ ràng là nơi Chu Nhất Nghi bế quan.

Vương Hạo cũng bị đánh thức bởi dị tượng mà Chu Nhất Nghi gây ra động tĩnh là quá lớn hắn dụi mắt mình nhìn khuê phòng Chu Nhất Nghi đã băng hàn bên cạnh Vương Kỳ Kỳ cũng mở mắt ra khó hiểu nhìn hắn hỏi:

- Sáng sớm đệ chơi trò gì mà đóng băng cả phòng rồi không sợ nữ nhân kia đánh chết đệ sao?.

Vương Hạo ngơ ngác lắc đầu hắn còn không rõ đây là có chuyện gì xảy ra a.

Tiếng Thiến Thiến liền vang vọng bên tai hắn:

- Nha đầu này đột phá Nguyên Anh đây là hảo cơ hội thời kỳ này là nàng suy yếu nhất ngươi mau đến xem có thể đem nàng bắt được vào tay không cần tốn chút công sức nào.

- Nhanh như vậy đã đột phá rồi?



Vương Hạo nghe Thiến Thiến nói, có chút bất ngờ vừa hôm qua bế quan hôm nay đã đột phá.

- Đừng lề mề nếu ngươi để nàng củng cố tu vi thành công trở về thời toàn thịnh như vậy sẽ mất thêm chút thời gian, hơn nữa sẽ mất điểm quy đổi nhân cơ hội này đem nàng vào Cửu Bảo Lung Linh Tháp gia tăng tu vi nhất cử lưỡng tiện.

Nữ tử thần bí kia đi tới mật thất liền bị doạ cho hoa dung thất sắc khi thấy Chu Nhất Nghi co giật run rẩy, nàng ngồi xuống đưa qua một luồng thần thức lần lượt kiểm tra qua một vòng nhíu chặt mày lẩm bẩm:

- Gấp gáp như vậy tự tổn hại chính mình tu vi cũng chưa kịp củng cố, như thế này phải làm sao ta cũng không thể cưỡng ép luyện hoá giúp muội. Phải làm cách nào mới được đây nếu cứ để như vậy một khi hấp thụ quá nhiều linh khí mà không luyện hoá nàng sẽ bạo thể.

Nữ tử thần bí khuôn mặt biến hoá liên tục hết nhăn nhó rồi lại cau mày tình hình rất cấp bách nếu không tìm ra biện pháp giải quyết nàng thật sự sẽ mất đi người muội muội này.

Đột nhiên lúc đó cánh cửa thạch thất mở ra Vương Hạo cùng Vương Kỳ Kỳ bước vào cũng kinh hoảng thất thố:

- Đây là chuyện gì xảy ra Nhất Nghi tỷ làm sao lại thành như thế này.

Nữ tử thần bí đưa mắt nhìn Vương Hạo ánh mắt loé ngạc nhiên khí tức lúc này của Vương Hạo đã đạt tới Trúc Cơ trung kỳ nhất trọng nàng nhớ rõ hôm qua hắn chỉ là Trúc Cơ sơ kỳ nhị trọng mới một đem trôi qua đã tăng 2 thứ tầng.

- Dục tốc bất đạt nha đầu này tu luyện gặp phải chút vấn đề nhưng trọng thương khó mà phục hồi vả lại Nguyên Anh của nàng còn hấp thụ quá nhiều linh khí tạp chất vào người vậy sẽ ảnh hưởng rất lớn về sau, nếu không luyện hoá số linh khí tạp chất kia nàng sẽ bạo thể mà chết.

Thiến Thiến nhìn sơ qua tình huống Chu Nhất Nghi giảng giải cho Vương Hạo biết tình huống Chu Nhất Nghi mắc phải đây là gϊếŧ địch 1000 tự làm mình tổn thương 800 nha đầu này thật chơi liều.

- Thiến Thiến tỷ không phải nói đùa đấy chứ nghiêm trọng như vậy bạo thể?

Vương Hạo gương mặt tái nhợt nhìn Chu Nhất Nghi lúc này hắn lại thấy cảm giác áp lực như lúc Vương Tố Tố trước mắt hắn mà không thể làm gì chỉ có thể nhìn nàng chết.

- Không phải vẫn có biện pháp sao đừng bi quan cách vẫn là có nhưng ngươi rõ hơn ai hết cách đó là gì.

Thiến Thiến cười khúc khích mang theo hàm ý nhắc nhở Vương Hạo.

- Ý của Thiến Thiến tỷ là muốn ta cùng nàng song tu luyện hoá giúp nàng thứ đèn ngòm tạp chất kia là sẽ hoá giải?.

- Thông minh lắm tính mệnh nàng lúc này ngàn cân treo sợi tóc nếu ngươi còn do dự nàng chết, mà là do ngươi hại chết nàng.

- Chẳng lẽ chỉ có một cách như vậy? Không còn cách nào sao Thiến Thiến tỷ như vậy ta có chút vô liêm sỉ a.

Nét mặt Vương Hạo khổ sở than thở hỏi Thiến Thiến hắn ngầm hiểu rõ ràng chỉ có cách này.

- Nực cười chuyện tốt như vậy nhiều người còn muốn làm ngươi có cơ hội còn làm bộ làm tịch hoặc ngươi bồi tán cùng nàng vì Bách Hàn chi linh là ngươi trao đổi với nàng, nếu nàng gặp phải bất trắc nữ nhân này chưa chắc sẽ dễ dàng bỏ qua ngươi, thệ ước vẫn còn hiệu dụng một khi một trong hai chết đi khi chưa hoàn thành thệ ước người còn lại sẽ bị thiên đạo tru sát chẳng cần nữ nhân đó ra tay.

Lúc này nữ tử thần bí không để tâm nhiều như vậy nàng muốn đỡ lấy Chu Nhất Nghi rời đi đến chính điện gọi các trưởng lão đến thảo luận tìm cách cứu muội muội mình.

- Tông chủ chậm đã! Ta có cách giúp nàng ấy đẩy tạp chất ra ngoài không lưu lại chút hậu hoạn về sau.

Vương Hạo thành khẩn nói, đưa tay ra ngăn cản hành động nữ tử thần bí.

- Ngươi có cách? Cách gì!

Nữ tử thần bất động thanh sắc hỏi, tên Vương Hạo này nàng vốn không tin một kẻ như hắn sẽ có cách gì, nàng có nhưng phải gượng ép để luyện hoá, nhưng điều khẩn yếu là Chu Nhất Nghi phải là không hao tổn chút lông tóc mới có thể thực hiện, tánh mạng Chu Nhất Nghi lúc này đã không đạt tiêu cuẩn cho phép nàng cưỡng ép thực hiện sẽ càng thêm hung hiểm.

- Ngài không có biện pháp nhưng ta có biện pháp mau giao tỷ ấy cho ta, huống hồ ngài thần thông quản đại làm sao lại sợ một tiểu bối Trúc Cơ kỳ như ta lừa ngài.

Nữ tử thần bí trầm ngâm ngẫm nghĩ thấy Vương Hạo nói có lý, nhưng nàng vẫn thận trọng dò hỏi:

- Nói ta nghe biện pháp của ngươi, nếu thoả đáng bản tông chủ sẽ suy xét mà đáp ứng.



Câu hỏi này làm Vương Hạo á khẩu chỉ biết im lặng không đáp, nữ tử thần bí thấy vậy hừ lạnh một tiếng liền muốn rời đi.

- Không thể nói, ta chỉ biết là một bí pháp Vương gia để lại cho hậu bối chúng ta tu luyện có thể luyện hoá linh lực giúp người đó song phương đều có chỗ tốt nhất định.

Nữ tử thần bí khẽ nhướng mày định nói thêm gì đó đột nhiên trong tay nàng Chu Nhất Nghi giữa bụng có dấu hiệu bành trướng lớn ra từng vết nứt hiện ra khắp nơi trên thân thể nàng.

- Được ta tin ngươi, nếu ngươi cứu được muội muội ta, bản tông chủ sẽ ghi nhớ ân tình này của ngươi, còn nếu ngươi dám lừa ta tự rõ hậu quả.

- Tốt, đừng nói những lời khách sáo lúc này tông chủ mau đặt nàng nằm xuống.

Vương Hạo không để tâm những lời hăm doạ thấy tình huống chuyển biến xấu đi vội thúc dục, hắn lấy từ trong ngực mình một cái tháp cửu tầng làm nhị nữ dâng lên nghi hoặc, Vương Hạo lại nói:

- Phiền tông chủ giúp ta thủ hộ cái tháp này đừng cho ai tới gần đả động nó.

Nói xong, Vương Hạo nắm một tay Chu Nhất Nghi động ý niệm hai người cùng lúc tiêu thất tại thạch thất bỏ lại nữ tử thần bí cùng Vương Kỳ Kỳ ngơ ngác nhìn nhau.

Nhưng nàng nghĩ hắn không làm ra điều gì hại đến muội muội mình nên cũng thôi nghĩ, nhưng bên cạnh Vương Kỳ Kỳ như nghĩ đến biện pháp mà Vương Hạo nói là gì không khỏi ửng đỏ mặt lên nội tâm có chút ngứa ngáy từ bên trong da thịt.

Bên trong không gian Cửu Bảo Lung Linh Tháp lúc này Vương Hạo nhìn Chu Nhất Nghi chỉ còn mảnh nội y mỏng tanh như cánh ve nội tâm hắn dần b2ốc lên luồng hoả diễm vô hình lúc nàng bế quan cũng chỉ là tùy tiện mặc cho có chứ không câu nệ.

Gương mặt Vương Hạo bất đắc dĩ nói:

- Mạo phạm rồi Nhất Nghi tỷ, đệ là giúp tỷ chứ không có ý gì khác a, mong tỷ đừng hiểu lầm Vương Hạo ta là thân bất do kỷ.

Ngay lúc nói xong hắn tiến quân thần tốc giải khai áo yếm của nàng hai bầu ngực sữa liền nhảy tưng tưng lên, hắn run rẩy cánh tay chạm đến nội khố tam giác hơi thở dần dần mất kiểm soát chỉ cái này nữa hắn sẽ được chiêm ngưỡng một cổ mỹ thể, tựa có ma xui quỷ khiến hắn nhanh chóng cởi bỏ lấy nội khố của nàng.

Thân thể hoàn mỹ đến từng chỗ nuột nà không thể tả nhưng tình huống lúc này không phải để ngắm nhìn cái đẹp hắn nhanh chóng bưng kín đôi môi có chút nhợt nhạt của nàng muốn nhanh chóng khêu khích để nàng nhập cuộc sẽ không đau đớn, tay khác lại du đãng xoa nắn một bên bầu ngực sữa ngón tay kẹp lại mân mê đầu nhũ hoa đỏ rực, tay khác chậm rãi động tác di dời từ bụng nàng đưa xuống khe thịt phấn nộn mũm mỉm, trên gò mu một đám âm mao rậm rạp tươi tốt nhưng cũng không thể cản được bàn tay ma quỷ của hắn xâm phạm thánh địa này.

“Ư… Đau!…” Tiếng rêи ɾỉ vô thức Chu Nhất Nghi khi bị hắn xâm phạm các nơi tư mật mà trước đây nàng phải gìn giữ bây giờ lại tốt số cho hắn hưởng sạch.

Dù là rêи ɾỉ hay đau thật điều khiến tâm thần Vương Hạo có chút không cầm giữ được tiếng rên này quá mị hoặc.

Vương Hạo luyến tiếc rời bỏ bên trên nhìn xem cái âʍ ɦộ tuyệt mỹ màu phấn hồng, hắn tham lam hít ngửi một hương thơm thoang thoảng từ nơi đó xộc vào mũi khiến tâm thần hắn mê loạn cúi người xuống đưa tới, vươn ra đầu lưỡi dọc theo chính giữa hai mép ngoài âʍ ѵậŧ hồng phấn nhẹ nhàng liếʍ lên, Chu Nhất Nghi thân thể yêu kiều hơi run run.

Hắn có chút nóng vội cứu người chẳng lười dạo đầu thêm nữa, đem hai cái đùi nàng dạng rộng ra hai bên, tách rộng ra cánh cửa âʍ đa͙σ có chờ đón tiếp nhận cây dươиɠ ѵậŧ của hắn, Vương Hạo thuận thế áp thân thể hướng lên trên giữa hai đùi nàng, hắn lấy tay dẫn dắt cho đầu khấc dươиɠ ѵậŧ đưa tới cửa hang âʍ đa͙σ của nàng, hắn đem thắt lưng nhấn đi phía trước một cái, dươиɠ ѵậŧ dễ dàng đem cái lỗ nhỏ của nàng nhồi vào, hai bộ phân sinh dục cuộn lại dính chặt vào thành một mảnh.

“A!!…” Tiếng rêи ɾỉ của Chu Nhất Nghi không rõ đau đớn thể xác, hay do dươиɠ ѵậŧ quá cỡ Vương Hạo đâm vào thân thể nàng làm nàng đau cả 2 thể xác lẫn tinh thần.

Hắn thì cảm thấy mình như tiến vào vùng đất vô cùng mềm mại khắn khít một chút cũng không thể tiến vào thêm, 4 thành niêm mạc da thịt nàng áp bách lấy thân dươиɠ ѵậŧ khiến da đầu hắn tê dại cùng lúc đó một dòng lạc hồng chậm rãi chảy ra từ nơi hai người kết hợp.

Hắn thấy nàng đau đớn cố xua tan ý nghĩ cũng không còn chút tâm dục chỉ một lòng lo lắng không thôi nhìn Chu Nhất Nghi âu yếm gương mặt trắng bệch của nàng trộn lẫn ửng hồng, nói:

- Chu Nhất Nghi nàng từ giờ trở đi là nữ nhân của Vương Hạo ta bây giờ ta sẽ truyền cho nàng khẩu quyết công pháp nàng lĩnh hội thật tốt phối hợp với ta.

Nói xong, Vương Hạo cố gắng cưỡng ép cảm giác muốn động thân mà trấn tĩnh lại lẩm nhẩm truyền khẩu quyết công pháp “Nhất Tâm Long Phượng điển” khắc sâu vào linh hồn nàng những cổ văn tự cùng những hình ảnh giao hoan thập linh bát tư thế cung xuân đồ.

Khi mọi thứ đều xong hắn hít thật sâu một sâu hô lên:

“Quy!”

Lập tức linh khí đang bạo động trong thân thể Chu Nhất Nghi như cộng hưởng với hắn chậm rãi quán thấu sang nơi hai người giao hợp, nhưng số lượng linh khí tạp chất là quá khổng lồ khiến hắn có chút ăn không tiêu chỉ có thể gian nan luyện hoá từng đợt một. Rồi lại quán chuyển qua thân thể Chu Nhất Nghi trong thời gian đó xuyên suốt lặp đi lại mồ hôi lắm tấm trên trán, hắn điên cuồng thổ nạp xong lại luyện hoá rồi quán chuyển cho đến khi hắn vì sức cùng lực kiệt ngã ập lên thân thể Chu Nhất Nghi dấu hiệu bành trướng trên thân thể nàng cũng dần xẹp xuống những vết nứt nẻ cũng khép lại trả lại một thân thể băng cơ ngọc cốt cho nàng, nguy hiểm đã được Vương Hạo giải trừ.