Chương 1

Chuyến đi ngoại ô mùa xuân hôm nay thật sôi động.

Tống Ân cưỡi ngựa đỏ tìm kiếm một vòng xung quanh, mới thấy được ngựa đen Huyền Quân của Úc Tranh từ xa bên bờ sông

Người đàn ông trên lưng Huyền Quân cũng mặc áo choàng đen.

Gió mang hơi ẩm của nước hồ trong xanh hướng về phía họ, cảm giác sảng khoái khó tả.

Tay áo của Úc Tranh rung lên, cùng với quần áo của y phát ra âm thanh. Ve áo màu đen của y khẽ run lên, nhưng hoa văn sư tử màu vàng nhạt lại lóe lên.

Từ góc độ của Tống Ân, y oai phong như một ngọn núi, vai rộng, lưng thẳng, cánh tay hữu lực, eo hẹp rắn chắn

Trong ấn tượng của Tống Ân, anh họ luôn cẩn thận và đoan chính. Mỗi một cứ động, cho dù là một ánh mắt đều là hình mẫu mà Tống Ân muốn học hỏi.

Người đàn ông mà Tống Ân vô cùng ngưỡng mộ này lúc này hơi cụp mi xuống, đôi mắt đen láy bình tĩnh như vực thẳm.

Y liếc thiếu niên nhà họ Tống, trên tay ôm một con thỏ lanh lợi.

"Đây là con mồi mà ta nhìn trúng.”

Tống tiểu lang tức giận đến l*иg ngực nhỏ nhắn không ngừng phập phồng, muốn lôi tên đáng ghét này xuống ngựa, làm cho y tè cả mặt!

Hắn không thể đánh người trên ngựa nên giơ chân đá Huyền Quân.

Huyền Quân khịt mũi, phớt lờ hắn.

Úc Tranh bị hắn quấy rầy hồi lâu, y lười so đo với trẻ con nên chỉ ném con thỏ xuống đất rồi nói: “Trả lại cho em.”

Tống tiểu lang trợn to hai mắt nhìn con thỏ nhảy đi, sau đó kêu thảm thiết bỏ chạy.

Úc Tranh cau mày.

Ồn ào quá——

Nhóc con còn nhỏ như vậy cũng không chịu nổi bị đánh…

Chẳng qua hiện giờ Úc Tranh không muốn tính toán với hắn.

Đợi sau này nó lớn hơn một chút, lừa nó ra ngoài tẩn cho một trận là được.

Tống Ân ở phía sau trông nghệt mặt ra.

Úc Tranh ngước mắt nhìn hắn, Tống Ân chỉ có thể hơi siết cằm lại ho nhẹ: “Anh họ, hôm nay náo nhiệt như vậy, mình anh cô đơn ở đây không thấy vắng vẻ ạ?”

Úc Tranh bình tĩnh nói: "Úc Toàn đang ở trong ngục, lòng ai lo cho nó, tâm tư khó an.”

Huyền Quân tựa hồ cảm nhận được y kích động, hô hấp mấy lần.

Tống Ân nói: “Lộc Sơn vương còn không chịu gặp anh?”

Úc Tranh không trả lời.

Tống Ân thở dài: “Con gái nuôi Ngọc Loan của lão ta bản tính hoang dã nhưng lại thích đàn ông đẹp trai. Em đã từng khuyên anh một lần, anh nói em hoang đường. Bây giờ Úc Toàn đang ở trong ngục, anh có muốn suy nghĩ lại không?”

Hắn nói điều này không phải để giễu cợt Úc Tranh.

Đó là sự thật.

Ngọc Loan, con gái nuôi của Lộc Sơn vương, quyến rũ và duyên dáng.

Và Úc Tranh tình cờ là một người đàn ông đẹp trai.