Chương 3: Xấu hổ

*****

Tai nghe lông thỏ tưởng rằng Phong Quyết chọn trúng cái này còn đang tính nói tiếp thì cảnh sát trực ban từ phía sau quầy đi ra, giáo huấn cho họ vài câu nên phạt tiền thì phạt tiền, nên cảnh cáo thì cảnh cáo, xong việc thì thả bọn họ đi.

Chương 03 Xấu hổ

Sau khi rời khỏi đồn cảnh sát, mấy cô gái vây quanh Sầm Hạ liên tục xin lỗi làm cho Sầm Hạ tay chân cuống cuồng liên tục xua tay nói với họ rằng không sao cả.

“Này? Tay anh bị thương!” Chu Dao Dao nắm lấy cổ tay Sầm Hạ nhìn trên cổ tay anh có một vết cắt dài sốt ruột bốn phía hỏi mọi người có băng cá nhân không.

“Không sao đâu, vết thương không sâu.” Sầm Hạ giật mình khi được quan tâm trên cổ tay anh vết thương không sâu nhưng cũng có thể bởi vì làn da trắng nõn nên dù có chút xíu vết đỏ cũng nhìn thấy rõ ràng nhìn mà giật mình.

“Hậu bối trên người có băng cá nhân không?”

Phong Quyết chuẩn bị rời đi thì dừng lại lục lọi trong túi áo khoác của hắn tìm thấy được một miếng băng cá nhân phía trên in hình động vật, tình cờ là một con thỏ đang ngậm củ cà rốt trông thật giống Sầm Hạ.

Chu Dao Dao miễn cưỡng cầm lấy băng cá nhân, Sầm Hạ lại xấu hổ nói cảm ơn Phong Quyết: “Cám ơn cậu, ừm, Phong Quyết?”

Trên ngực Chu Dao Dao như bị đâm vài nhát dao:.....

Phong Quyết vẫn giữ bộ mặt thờ ơ gật đầu lịch sự với Sầm Hạ sau đó quay người rời đi.

Pháp luật và quy định đã được tìm kiếm trên mạng nếu có gì không đúng xin thông cảm.

Sầm Hạ về nhà đem miếng băng dán cá nhân dán tại đầu giường, bởi vì nó không còn dính vì đã dán vào cổ tay anh một lần, anh dán tròng miếng băng keo trong suốt lên phía trên nhìn miếng dán cá nhân nửa ngày, miệng bất giác mỉm cười cũng không biết đang suy nghĩ chuyện vui gì.

Phải lấy bằng được cách thức liên lạc..... Sầm Hạ lẩm bẩm một mình bên giường khuôn mặt có một chút ảo não, sau đó anh nghĩ nam sinh đó đến từ học viện cảnh sát, trong lòng suy nghĩ mông lung cũng dần biết mất.

Mở app Taobao trên điện thoại, Sầm Hạ vào cửa hàng yêu thích bấm mua một chiếc chụp tai giống như của anh, nhưng nó màu đen rất giống như đồ cặp với anh cái màu trắng bấm thêm tiền để chọn phương thức giao nhanh ngày mai là có.

“Tôi chỉ muốn cảm ơn hắn không có ý tứ gì khác.”

Trên người nồng nặc mùi hành lá, Sầm Hạ cởi sạch quần áo vào phòng tắm, nghĩ đến hôm nay được gặp một người như vậy, mùi gia vị nồng nặc lại tỏa ra, anh với tay nặn ra một lượng lớn sữa tắm thoa lên người.

Bọt xà phòng dày đặc bị dòng nước làm cho pha loãng một ít đi nhưng vẫn còn rất thơm, chảy dọc sống lưng và xuống mông, nước trong vòi hoa sen chảy ra không ngừng cọ rửa sạch sẽ tấm lưng trắng nõn nà càng ngày càng nhiều bong bóng tụ tập hai bên mông và từ từ vỡ ra.

Có lẽ là do nước quá nóng hay là bọt xà phòng dính dưới mông quá ngứa, Sầm Hạ thở hổn hển ánh mắt mông lung nhìn về phía kệ trong góc, bên trên là dươиɠ ѵậŧ giả với kích cỡ lớn nhìn rất giống thật.

Chất liệu bằng silicon tạo cảm giác rất dễ chịu khi chạm vào, tay nghề gia công tinh xảo đến mức những đường gân trên thân dươиɠ ѵậŧ cũng rõ ràng, hai viên tinh hoàn cũng rất lớn và đầy đặn. Dưới đáy dươиɠ ѵậŧ giả có điều chỉnh nhiệt độ, mở ra về sau có thể làm nóng liền sẽ giống dươиɠ ѵậŧ thật của đàn ông.

Sầm Hạ mua về chỉ chạm vào nó có vài lần bởi vì kích thước quá lớn, anh cũng không dám nhét nó sâu vào mông, trên thực tế cả ngón tay anh cũng chưa dùng qua, sở dĩ mua cái này cũng là nhất thời bị mê hoặc mà thôi.

“Tôi...... Tôi chỉ thử một lần.”

Sầm Hạ nằm trên nền gạch trong phòng tắm thì thầm với chính mình trong gương mở nắp một chai dầu bôi trơn còn nguyên đọc hướng dẫn ghi bên trên rồi đổ ra một lớp chất lỏng dính và bôi vào phía sau.

Ngón tay xoa xoa hậu huyệt, nhẹ nhàng sờ lấy những vết nhăn đã bị nước nóng làm mềm ra, vụng về đưa tay dính đầy dầu bôi trơn nhét vào bên trong mông quá trình có chút khó khăn, Sầm Hạ mới làm lần đầu nên thao tác còn chưa quen, miệng huyệt mở ra một ngón tay là đủ, từ từ di chuyển vài lần rồi rút tay ra, cầm dươиɠ ѵậŧ giả không phù hợp với kích thước hậu huyệt mà nhét nó vào.

Qυყ đầυ lộ ra màu da thịt chỉ nhét vào một nửa, Sầm Hạ đã cảm thấy ruột gan bị kéo căng ra muốn tràn ra ngoài càng lúc càng khó chịu muốn buồn nôn, nhưng trên thực tế tiến vào chưa tới một nửa.

“Ư...... Lớn quá..... Không nhét vào được.....”.

Nhiệt độ của dươиɠ ѵậŧ giả ngày càng cao, những đường gân ngày một hiện rõ lên như đang đập trong động ruột càng kí©h thí©ɧ cảm giác giống như thật sự có người đang từ từ tiến vào thân thể của anh và mở rộng tràng ruột, Sầm Hạ cầm dươиɠ ѵậŧ giả tiến thoái lưỡng nan nơi mông truyền đến cảm giác đau nhói.

Dươиɠ ѵậŧ của anh ở phía trước cũng đã cương cứng mà vươn lên cao, cứng đến nỗi nước bắt đầu rỉ ra bên ngoài, Sầm Hạ đột nhiên thấy xấu hổ trong lòng và nhanh chóng rút dươиɠ ѵậŧ giả ra, đầu gối quỳ lâu có chút mỏi nhừ vặn người một cái ngón tay không biết đυ.ng phải nút nào, một dòng nước phun ra ào ào từ miệng qυყ đầυ dươиɠ ѵậŧ giả, nhiệt độ và hơi nóng không thích hợp cho thành ruột mỏng manh.

Thật sự là quá nóng bỏng, còn vừa vặn đập nện tại nơi mẫn cảm của tuyến tiền liệt bên trên, kí©h thí©ɧ mông của Sầm Hạ khẽ run rẩy, co ro thân thể mà bắn.

“Ưm ư ư...... nóng quá...... Cái mông......muốn cháy mất rồi....”.

“Phong...... Phong Quyết...... ư ư ư......”

Không biết vì sao miệng anh thốt lên tên cậu nam sinh kia, gương mặt với đôi chân mày và ánh mắt thờ ơ hiện lên trong đầu anh. Sầm Hạ bắn xong thì cảm thấy mất mặt, đầu vùi vào khuỷu tay mà thút thít, càng phát giác mình dâʍ đãиɠ đến vậy, nhưng vẫn còn là sinh viên đại học mới quen nhau chưa đến một ngày, thật không thể tin được.

“A ha...... Thật xin lỗi...... Tôi không cố ý.”

Sầm Hạ cắn môi ngẩng đầu, người trong gương có chút lạ lẫm đôi lông mày có chút tình, khuôn mặt nhỏ như lòng bàn tay ửng hồng nước mắt bên trong hốc mắt như dòng nước suối, thân thể run lên, tay chân run lẩy bẩy dư vị kɧoáı ©ảʍ còn chưa tan.

Gậy mát xa giả bị ném sang một bên, Sầm Hạ hốt hoảng đứng lên, lau sạch sẽ thân thể chạy về phòng ngủ, bò lên giường chui vào chăn quấn chặt mình trong chăn như cái bánh chưng không dám nghĩ ngợi lung tung, mắt nhìn chằm chằm vào miếng băng cá nhân dán trên đầu giường dư vị sảng khoái kéo dài kèm theo run rẩy bên trong mơ mơ hồ hồ ngủ thϊếp đi.

Bởi vì tối hôm qua phóng túng, Sầm Hạ sáng ngày thứ hai dậy trễ, đẩy xe đẩy nhỏ đến phố ăn vặt thì chợ sáng đã dẹp, buổi sáng A Huy không có bán, anh không có người nói chuyện đứng lẻ loi trơ trọi với những người hàng rong đang nói chuyện rôm rã.

Vốn cho là hôm nay không có việc gì, Chu Dao Dao đi cùng hai nữ sinh vừa mở miệng ra là 10 cái bánh rán hoa quả 10 mỳ lạnh khiến Sầm Hạ sửng sốt.

“Nhiều như vậy sao, có đưa theo bạn học cùng ăn không?” Sầm hạ đeo găng tay bắt đầu làm bánh, một bên làm bánh rán hoa quả một bên làm mỳ lạnh, làm xong thì nhét vào bên trong thùng giữ nhiệt.

“Đúng vậy, lớp chúng tôi mọi người đều rất thích ăn bánh rán hoa quả và mỳ lạnh anh làm, mà đứa nào cũng lười không thể ra khỏi giường, hôm nay là em miễn cưỡng bò dậy.”

Chu Dao Dao lấy ra tờ tiền màu hồng và nhét vào ngăn kéo của xe đẩy một cách tự nhiên, nhìn chằm chằm vào chiếc mũ lông trên đầu anh hỏi: “Ông chủ Hạ hôm nay đội mũ thật đáng yêu nha! Mua ở Taobao phải không? Cho tôi đường link đi!”

“À? Cái này...... Tôi mua ở chợ đêm.” Sầm Hạ giật giật quả bóng lông trên mũ, bị Chu Dao Dao khen làm cho khuôn mặt anh đỏ bừng lên, chiếc mũ này thật ra rất bình thường là năm nay rất thịnh hành loại mũ len có que trên đầu cạnh hai cái mắt ếch khi đội lên trông rất dễ thương.

“A a a! Đáng yêu quá!! Chợ đêm sạp nào bán vậy? Sao mình không thấy nhỉ? Đêm nay đi mua đi!”

Chu Dao Dao điên cuồng lắt lư tay người bạn, bị dội cho một gáo nước lạnh không thương tiếc: “ Đừng mua, hình tượng của cậu là cô gái mạnh mẽ đội cái mũ đó nghĩ thôi cũng thấy đáng sợ”

“Chết tiệt, tôi đây đánh chết cậu!”

Một số phụ nữ