Chương 6: Tang lễ

Kiều Thư Di cười tự giễu, cô hết lòng tin tưởng Lâm Hạc Hiên bởi vì nhân phẩm của anh ta, bởi vì anh ta từng cứu mạng cô một lần.

Không ngờ, một người từng tốt đẹp như thế, cuối cùng lại biến thành một kẻ phản bội đáng ghê tởm.

Sau đó, cô còn phải chứng kiến những thứ đáng ghê tởm hơn.

Kiều Khả Hân sợ hãi, anh ta liền vuốt ve bụng cô ta dỗ dành.

"Đừng sợ, em yên tâm đi, anh sẽ giải quyết chuyện này ổn thỏa. Em cứ khóc mãi như vậy sẽ ảnh hưởng đến con của chúng ta đấy."

Kiều Thư Di cảm thấy thật buồn nôn, cô thật sự cảm thấy đôi tra nam tiện nữ trước mặt quá mức ghê tởm.

Sau đó, cô cứ lơ lửng trong không trung, nhìn anh ta dùng địa vị và quyền lực của bản thân, biến cái chết của cô trở thành một vụ tự tử do trầm cảm, bệnh án giả đều được anh ta chuẩn bị chu đáo.

Kiều Thư Di nghi hoặc, không biết anh ta có thật sự tin rằng những lời nói của Kiều Khả Hân hoàn toàn là sự thật hay không.

Có lẽ là có! Anh ta thật sự tin tưởng!

Lâm Hạc Hiên là kiểu người quân tử, sẽ không nghĩ xấu cho người khác.

Anh ta là con một, được bao bọc trong cuộc sống màu hồng mà lớn lên, ngay cả ở nơi làm việc cũng có ông Lâm giúp anh ta dọn đường sẵn từ sớm.

Tuy nói anh ta đã làm việc ở Lâm thị được hai năm, nhưng sóng gió chốn thương trường của Lâm thị đều có ông Lâm ra mặt giải quyết, cho nên Lâm Hạc Hiên vẫn chưa thấy được những thủ đoạn tàn khốc trong xã hội, cũng chưa có được mắt nhìn người sắc bén.

Thật ra thì, anh ta vẫn có thể xem là một người còn ngây thơ trong xã hội đáng sợ này.

Mà Lâm Hạc Hiên chưa từng biết bản chất thật của Kiều Khả Hân.

Cô ta luôn tỏ ra mềm yếu, lương thiện trước mặt mọi người, cô ta thực sự là một diễn viên giỏi hơn cả những diễn viên chuyên nghiệp.

Cho nên, với tinh thần của phái mạnh phải bảo vệ phái yếu, anh ta sẽ tin tưởng lời nói của một cô gái yếu đuối như Kiều Khả Hân của hiện tại.

Quan trọng hơn nữa, Lâm Hạc Hiên đã nɠɵạı ŧìиɧ, đã cho cô ta một vị trí trong tim mình, đương nhiên anh ta cũng sẽ có một sự tin tưởng nhất định đối với cô ta, hoặc là sẽ vì tình yêu đáng ghê tởm và đứa con của bọn họ mà lựa chọn tin tưởng cô ta.

Kiều Thư Di nhìn Lâm Hạc Hiên một tay tổ chức tang lễ cho cô, nhìn từng gương mặt quen thuộc có mặt trong buổi lễ.

Tang lễ được tổ chức rất lớn, rất tốn kém.

Lúc cô còn sống, cô chưa từng được tổ chức một buổi tiệc lớn như vậy.

Là tang lễ nhưng lại chẳng khác gì một buổi tiệc xã giao, có rất nhiều rất nhiều người đến, nhưng hầu như đều là những người mà Kiều Thư Di không hề quen biết.

Cô nhìn thấy ba mẹ của mình - ông Kiều Trọng Nghĩa và bà Lý Nhu, những người từ nhỏ đã thiên vị, đối xử bất công với cô, hiện tại lại đang đau lòng khóc nức nở.

Kiều Thư Di không khỏi nở nụ cười tự giễu.

Cái sự thiên vị này cũng rất buồn cười.

Chỉ vì lúc Lý Nhu mang thai cô, siêu âm ra là con gái làm cho Kiều Trọng Nghĩa thất vọng, thế nên ông ta ra ngoài nɠɵạı ŧìиɧ.

Mẹ cô cũng oán giận tại sao cô không phải là con trai, bà ta đem sự uất ức khi chồng mình nɠɵạı ŧìиɧ đổ hết lên đầu đứa con trong bụng là cô.

Sau khi cô được sinh ra liền bị ném cho bảo mẫu chăm sóc.

Về sau, có vẻ như lương tâm của Kiều Trọng Nghĩa trỗi dậy.

Ông ta đột nhiên hối hận, cảm thấy bản thân làm sai, cố gắng bù đắp lại cho mẹ cô, đối xử tốt với bà ta, cũng không còn ý định bắt buộc phải có con trai nữa.