Chương 10: Bé ngốc và Long Ngạo Thiên bản trung niên (10)

Đối mặt với sự ân cần của già trẻ nhà họ La, vẻ mặt Nguyên Phượng khá thờ ơ, ánh mắt cậu ta nặng nề đánh giá các vật dụng trong căn phòng, từ cái đèn treo bị bám bụi, đến cái bàn, cái ghế dơ bẩn không biết đã sử dụng bao nhiêu năm, rồi đến những chiếc móng tay bẩn thỉu của những người muốn lôi kéo cậu ta, cậu ta đều nhìn thấy rõ mồn một, chưa kể là mùi hôi của gia cầm nào đó từ sau nhà bay tới, chui thẳng vào trong mũi cậu ta, làm dạ dày cậu ta nôn nao muốn ói.

Sắc mặt Nguyên Phượng lúc xanh lúc trắng, vừa nghĩ tới việc mình phải ở cái nơi chim không thèm ỉa này ba tháng, ngay cả ý định muốn ăn thịt cha mình cậu ta cũng đã nghĩ tới.

Dĩ nhiên thái độ của cậu ta đối với những người này cũng không hề tốt.

Dù gì La Thúy Miêu cũng chỉ là một đứa bé mười tuổi, khi bị làm lơ, cô nhóc bối rối không biết làm sao đành phải đưa mắt nhìn xung quanh.

Khác với sự nhiệt tình của em gái mình, thái độ của cô chị La Thúy Hoa rất lạnh nhạt, có thể thấy cô ả qua ống kính thường xuyên mím môi, gương mặt lạnh lùng, hai tay khoanh trước ngực, mắt nhìn chằm chằm vào hai vị khách, dường như chỉ cần bọn họ nói ra một lời chê bai hay không hài lòng về nhà cô ả, cô ả sẽ sẵn sàng xông lên cãi lý, nhanh mồm dẻo miệng cố gắng bảo vệ gia đình nho nhỏ, nghèo khó nhưng ấm áp của mình.

Tốt nhất là chặn họng được hai tên con nhà giàu tùy hứng điêu ngoa này, khiến bọn họ không thể nói nên lời, cô ả sẽ nổi tiếng, sau đó tổ hậu kỳ sẽ đúng lúc chèn vào các câu thích hợp như【 Thiếu nữ mười bốn tuổi vẫn còn rất mẫn cảm và bướng bỉnh. Đồng ruộng của người nông dân không chỉ trồng được lúa mà còn trồng nên một linh hồn mạnh mẽ không chịu khuất phục.】

Thế là thuận lợi PR được hình ảnh và lấy được tình cảm của mọi người.

Con đường này của cô ả đã được tổ đạo diễn lên kế hoạch từ trước, em gái La Thúy Miêu không biết, nên trong lòng cô nhóc mới sợ hãi, sợ thái độ của chị mình sẽ làm hai anh trai đến từ thành phố tức giận. Dù sao cũng là trao đổi con cái, anh trai mình sẽ đến nhà của một trong hai người họ, nhà người ta rất giàu có. Nếu như may mắn, anh mình còn có thể được nhận nuôi, như vậy sẽ có người nuôi anh mình ăn học, ngay cả hai chị em cô nhóc cũng có thể nhận được trợ giúp, ra khỏi núi lớn thay đổi số phận.

Sau khi tốt nghiệp cấp hai, cô nhóc muốn tiếp tục học lên cấp ba, nếu điều kiện cho phép, cô nhóc còn muốn tới thành phố lớn học đại học, cô nhóc muốn tới thủ đô, muốn đến thắng cảnh Quế Lâm đã được nhắc tới trong sách giáo khoa tiểu học, nơi cô nhóc muốn đi thật sự rất nhiều. Hai anh trai trước mắt và anh trai thứ ba vài ngày sau sẽ tới, chỉ cần gia đình sau lưng bọn họ đồng ý cung cấp một chút trợ giúp, giấc mộng của cô nhóc và ba mẹ mình có thể thực hiện được.

Cô nhóc biết, hai anh trai trong thành phố này bị ê-kíp chương trình ép tới đây, cơ bản là không hài lòng với nhà của cô nhóc, nhưng La Thúy Miêu cũng không dám làm mất lòng bọn họ, có việc cần nhờ người ta giúp đỡ thì phải luôn có thái độ tốt.

Như vậy sẽ tốt cho ba mẹ, anh trai, chị gái và thậm chí là chính bản thân cô nhóc, chỉ mong anh trai hơi hung dữ này đừng chú ý đến thái độ của chị cô nhóc.

La Thúy Miêu lặng lẽ kéo góc áo chị gái, hy vọng chị ấy hãy kiềm chế thái độ của mình một chút, khách có thể tức giận nếu bị đối xử như vậy. Người lớn trong nhà cũng phát hiện thấy thái độ của cô con gái lớn không đúng lắm, ánh mắt họ lộ ra ý hỏi thăm.

La Thúy Hoa đẩy tay em gái ngoan của mình ra, hừ một tiếng, tiếp tục ôm ngực, thể hiện thái độ thờ ơ để duy trì hình tượng của mình, không chỉ đối với Nguyên Phượng, mà cả đối với Ân Minh Lộc, cô ả cũng không che giấu thái độ của mình.

Đôi mắt đen kịt và sáng rực của Nguyên Phượng nhìn chằm chằm vào La Thúy Hoa vài giây, sau đó quay đi nhìn qua chỗ khác.

Đừng nói dáng vẻ của La Thúy Hoa chỉ thuộc loại xinh xắn trong một gia đình nhỏ bình thường, nếu một cô gái không hiểu tại sao lại trợn mắt và lạnh lùng trừng mình, thì cho dù cô ả có xinh đẹp như hoa như ngọc cậu ta cũng chẳng thèm để ý tới.

Cô ả kia lập dị, cậu ta sẽ càng lập dị hơn.

Tưởng cậu ta thích đến cái chỗ rách nát này của ả ta làm khách lắm à? Bày cái bộ mặt chết cũng không chịu nhục ra cho ai xem vậy?

Sau khi phát hiện Nguyên Phượng không dễ lấy lòng, La Thúy Miêu cuống lên, trên trán đầy mồ hôi, những thành viên trong ê-kíp chương trình chỉ quan tâm đến việc quay phim, quay lại bầu không khí giằng co xấu hổ và dáng vẻ chật vật, miệng lưỡi vụng về của cô nhóc lúc này, cuộc đối đầu giữa trẻ con thành thị lạnh lùng và trẻ con nông thôn nhiệt tình thân thiết, ê-kíp chương trình rất thích thú khi chứng kiến tình huống như vậy.