Chương 6-1: Trừng phạt thất bại

Nghe được động tĩnh, nam nhân quay đầu lại. Nhìn thấy gương mặt quen thuộc kia, mắt Cố Lịch mở lớn ngạc nhiên.

“Mạnh Thanh Ngự!?”

“Ừm.” Mạnh Thanh Ngự gom lại mái tóc đen ướt đẫm, “Cậu quay về rồi.”

Nam nhân phản ứng nhàn nhã, tự nhiên hào phóng, Cố Lịch trong lúc nhất thời có chút hoài nghi đây là nhà hắn hay là nhà Mạnh Thanh Ngự.

“Sao anh lại tới đây?” Cố Lịch đi đến phòng khách, ngồi xuống sô pha, tùy ý mở TV.

TV vừa mở ra liền xuất hiện khuôn mặt quen thuộc, chính xác là khuôn mặt của nam nhân kế bên. TV đang phát quảng cáo do Mạnh Thanh Ngự đại diện.

Mạnh Thanh Ngự ngồi xuống bên người Cố Lịch, thân mình thoải mái dựa vào trên sô pha, khăn lông trên tay xoa xoa mái tóc ướt sũng trên đầu.

“Tôi đóng phim gần đây, gặp sự cố ngoài ý muốn. Tiện đường đến nhà cậu mượn phòng tắm dùng một lúc.”

“Vậy anh khi nào rời khỏi?” Cố Lịch hỏi hắn.

“Cậu sốt ruột đuổi tôi thế?” Động tác Mạnh Thanh Ngự dừng một chút, nghiêng đầu nhìn về phía Cố Lịch, ngữ khí ý vị không rõ, “Cậu trước kia cũng không phải vậy a.”

Trước kia Cố Lịch ước gì mỗi ngày bản thân đến nhà hắn tới, rảnh rỗi sẽ phát tin tức hỏi hắn muốn hay không tới nhà ngồi chơi, hiện tại thì ráo riết đuổi người.

Cố Lịch cười, “Anh vừa từ chối tôi, chúng ta hiện tại quan hệ rất xấu hổ, tôi đuổi anh không có gì không đúng.”

“Ừ, cũng đúng.” Mạnh Thanh Ngự đầu ngón tay vuốt ve khuôn cằm tinh xảo, “Tóc khô tôi sẽ đi, hồi còn phải mượn cậu một bộ quần áo.”

“Được.”

Cố Lịch đáp ứng, cúi đầu chơi di động, không hề để ý nam nhân bên người.

Nhưng Mạnh Thanh Ngự lại thường thường liếc nhìn hắn một cái, trong mắt tìm tòi nghiên cứu rõ ràng đến ai cũng có thể thấy được.

Cố Lịch giống như thay đổi thành một người khác, theo lý mà nói hắn thích mình như thế nhiều năm, cứ coi như bị cự tuyệt, thái độ cũng không chuyển biến nhanh thế này… giống như từ trước đến nay, chưa một lần thích mình.

Chẳng lẽ đây là thủ đoạn mới hắn bày ra? Lạt mềm buộc chặt?

Ngồi một bên Cố Lịch đang vội vàng nhắn cho Lưu tỷ, hoàn toàn không biết tâm tư phức tạp của Mạnh Thanh Ngự.

Cố Lịch: Lưu tỷ, ta coi trọng một người, ngày mai dẫn hắn đi công ty ký hợp đồng.

Thực mau đối diện bên kia nhắn trở về biểu tình bất đắc dĩ.

Lưu tỷ: Được rồi, chị ngày mai sắp xếp lịch chờ cậu lúc 10 giờ ở công ty.

Cố Lịch: Cám ơn chị.

Cùng Lưu tỷ bàn bạc xong, Cố Lịch gửi tin nhắn cho Ninh Hạc.

Cố Lịch: Ngày mai buổi sáng tôi chở cậu, khoảng 9 giờ.

Ninh Hạc chưa tới một giây liền đáp lại.

Bạch Hạc: Không cần! Tôi biết vị trí công ty, tôi ngày mai tự mình đi.

Cố Lịch cũng không bắt ép.

Cố Lịch: Tốt thôi, đến trước 10 giờ là được, chính cậu tự mình chú ý.

Bên kia màn hình Ninh Hạc nhẹ nhàng thở ra. Hắn không muốn để Cố Lịch biết hắn sinh hoạt dưới hoàn cảnh nào.

Căn phòng tối đen, màn hình di động tản ra ánh sáng mong manh chiếu vào khuôn mặt vô biểu tình của Ninh Hạc, con ngươi giống như mặt nước lặng, gắt gao nhìn chằm chằm hình ảnh giao diện nói chuyện phiếm của Cố Lịch.

Cửa phòng đập vào vách tường phát ra tiếng “Đùng” thật lớn, theo sau là tiếng nữ nhân cười duyên với nam nhân, lời nói thô tục liên tục truyền vào lỗ tai Ninh Hạc.

Chẳng qua bao lâu trong phòng khách truyền đến tiếng rêи ɾỉ ái muội, nghĩ cũng không cần nghĩ chuyện gì đang xảy ra.

Ninh Hạc chán ghét nhíu mày, mang tai nghe, ngăn cách âm thanh từ ngoại giới.

Hắn rúc trong chăn, đầu ngón tay click mở hình ảnh Cố Lịch, vào vòng bằng hữu WeChat của hắn.

Bên trong hiện lên động thái gần đây nhất, không có tựa đề, là hình ảnh sinh hoạt hằng ngày Cố Lịch chụp.

Đường cong ngũ quan lạnh lùng, thanh niên đối diện với cameras lộ ra ý cười nhạt nhẽo, lại có chút ôn nhu ngoài ý muốn.

Ninh Hạc đem bức ảnh này lưu xuống, đặt làm hình nền màn hình. Hắn nhìn di động trên bàn, trong mắt ánh lên quyết tâm phải có được.

Bắt được con cá lớn này, hắn có thể thoát khỏi địa phương kinh tởm này.

Bên kia Cố Lịch vì hệ thống tuyên bố nhiệm vụ mới mà phát sầu.

“Cái gì gọi là mời Mạnh Thanh Ngự ngủ lại qua đêm? Mẹ nó, ngươi là hệ thống kì quái nào?” Cố Lịch dưới đáy lòng chửi má nó.

Mới nãy Mạnh Thanh Ngự nói vào phòng hắn thay xong quần áo, liền chuẩn bị rời đi, kết quả hệ thống chó má này đột nhiên nói một câu:

【Tuyên bố nhiệm vụ cấp thấp: Mời Mạnh Thanh Ngự ngủ lại qua đêm. 】

“Vì sao muốn Mạnh Thanh Ngự ngủ lại qua đêm? Không phải chứ, coi như muốn xoát độ hảo cảm cũng không nên như vậy chứ, cô nam quả nam xảy ra chuyện gì thì phải làm sao?”

【Tư tưởng ký chủ đen tối mới nảy ra suy nghĩ không đơn chính, Mạnh Thanh Ngự người ta đối với ký chủ một chút suy nghĩ không an phận đều chưa xuất hiện qua. 】

Hệ thống nói một câu đâm thủng chân tướng.

Bị nhìn thấu tâm sự, Cố Lịch gãi gãi đầu, không đủ tự tin phản bác, “Ngươi nói bậy!”

Mạnh Thanh Ngự đối với Cố Lịch một chút suy nghĩ không an phận đều không có, nhưng Cố Lịch đối với hắn có suy nghĩ không an phận nha!

Vốn gương mặt Mạnh Thanh Ngự rất hợp sở thích ăn uống của Cố Lịch, hơn nữa vừa rồi bị Mạnh Thanh Ngự bán khỏa thân dụ hoặc, ai có thể trụ được?

Cố Lịch thừa nhận hắn chính là một nhan cẩu.

Cũng may vừa rồi bản tâm hắn đủ kiên định mới không nhào vào Mạnh Thanh Ngự, kiềm chế dục vọng vuốt ve cơ bụng hắn.

Ầy, tiếp tục giữ lại, hắn sợ hắn không kiềm chế được chính mình.

“Không muốn.” Trừng phạt thì trừng phạt, hắn mới không làm nhiệm vụ này.

Huống chi hắn vừa mới đuổi người, hiện tại dụ dỗ người ta ở nhà mình qua đêm, Cố Lịch không bỏ xuống được lòng tự tôn của mình .