Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Vai Ác Tìm Đến Rồi!

Chương 20

« Chương TrướcChương Tiếp »
- Bởi vậy người ta thường ví cái câu "không ai giàu ba họ mà cũng không ai khó ba đời" là vậy đó. Còn chuyện vì sao cha mẹ bây lại nghèo thì bây về hỏi cha bây. Chứ tao là người ngoài cũng không hiểu rõ nội tình, chỉ nghe nói không cũng không hẳn là chính xác nên tao cũng không dám nói bậy.

Lưu Vương Thành gật đầu.

- Dạ! Cháu hiểu rồi ạ!

Bé Thi ngạc nhiên khi ngồi nãy giờ mà không thấy Thu Ba, bèn hỏi Thu Sương.

- Ủa? Chị Sương ơi! Sao em không thấy chị Thu Ba vậy ạ?

Thu Sương đáp.

- À! Chị Thu Ba ra ngoài chổ mẹ chị rồi...

Gâu... gâu... gâu...

Chợt có tiếng chó sủa, nhìn ra ngoài thì thấy Thu Ba đã về, Thu Sương hô lên.

- Ý... chị Hai về rồi! Vừa nhắc là có liền hà! Linh ghê hôn! Mà hình như còn có ai đi chung với chỉ nữa kìa.

Thu Sương liền đứng lên chạy ra.

Thu Ba vừa vào cổng chưa bước vào nhà tưởng nhà không có khách nên hỏi lớn.

- Ủa Sương? Sao trước nhà mình có chiếc xe ô tô đậu vậy?

Thu Sương vừa kịp chạy ra đáp.

- Chị Hai! Có anh hai Lớn với bé Thi tới chơi...

Rồi nhìn sang người bên cạnh Thu Ba, cô lập tức cười tít mắt.

- A... anh hai Long cũng tới chơi nữa hả? Vô nhà ngồi uống nước nè!

Thu Ba và Phi Long bước vào nhà cùng một lúc.

- Thưa ngoại con mới về! Anh Lớn với bé Thi tới chơi đó hả?

Bé Thi lễ phép chào.

- Dạ! Em chào chị Hai

Lưu Vương Thành thì rất bất ngờ khi nhìn thấy Thu Ba, suýt nữa thì thất thố vì Thu Ba rất giống Ngọc Phượng nhưng cũng may hắn đã nhanh chóng lấy lại bình tĩnh. "Ta không thể manh động! Đợi điều tra rõ đã!" Hắn cũng bình thường gật đầu chào lại Thu Ba.

Phi Long cũng lịch sự chào cả nhà. Sau đó thì ngồi xuống cạnh Lưu Vương Thành vỗ vai, nháy mắt, nói khẽ.

- Thằng quỷ! Nhanh chân dữ há!

Lưu Vương Thành nhướng mày, đáp.

- Mục đích tao qua đây không giống mày!

Phi Long định nói gì thì chợt bà Hai hỏi.

- Thằng Long! bây về thăm bà nội bây hả? Bả sao rồi? Khỏe chưa? Hôm qua tao mới qua thăm bả thấy bả cũng mạnh mạnh chút rồi, hôm nay thì không biết sao.

Phi Long đáp.

- Dạ! Nội cháu hôm nay bước xuống giường đi được rồi! Cháu qua đây thay mặt gia đình cảm ơn bà Hai.

Bà Hai cười lắc đầu.

- Phải cảm ơn hôn hay có mục đích khác à. Hà hả... Thôi! Ngồi nãy giờ tao thấy đau lưng quá! Tụi bây ở đây chơi với hai chị em con Sương, tao đi nằm một lát, già cả nó vậy đó.

Nói rồi, bà Hai đứng lên đi vào trong, nhường lại không gian cho đám trẻ.

Thu Sương lấy cái ly rót nước ra mời Phi Long.

- Anh Long uống trà nè!
« Chương TrướcChương Tiếp »