Chương 44

Thu Sương thấy hắn suýt té, mặt lại nhăn nhó khó coi, dường như đoán ra được điều gì. Trong lòng âm thầm sung sướиɠ.

"Ha ha.. Nhà ngươi cũng có lúc bị nghiệp quật. Đảm bảo tên hắn kiếp này có liên quan đến chó. Ha ha ha.."

Thu Sương vờ hỏi.

- Ồ! Anh sao thế? Sao lại ngồi không vững vậy?

Lưu Vương Thành đương nhiên biết cô là đang trả đũa hắn. Nếu là người khác thì đảm bảo hắn đã cho xuống sông gặp bà thủy rồi. Nhưng ngặt nỗi là Thu Sương a. Người duy nhất khiến hắn yêu nhất cũng khiến hắn hận nhất. Rất muốn bóp chết cô nhưng cũng không muốn tổn thương cô. Có lẽ dù kiếp trước hay kiếp này, cô cũng đều là tử huyệt của hắn.

Hắn đã từng thề phải tìm tác giả viết hắn thành vai ác để trả thù. Lúc biết là cô hắn rất muốn, rất muốn xong vào cho cô một trận nhưng chân muốn đi mà lòng lại không nỡ. Mà nếu bỏ qua cho cô dễ dàng thì hắn vô cùng ấm ức. Hắn thở dài, thì thầm.

- Haiii.. Mèo con! Ta phải làm sao với muội đây?

Lần này, Thu Sương thật sự không hiểu hắn đang nói cái gì.

Bất chợt, có thứ gì đó đυ.ng vào chiếc xuồng khiến nó lắc mạnh. Cô nhíu mày hỏi.

- Anh có cảm thấy có thứ gì đó vừa đυ.ng vào xuồng không?

Lưu Vương Thành gật đầu.

- Có! Giống như một con cá rất to.. ơ..

Lại một cú đυ.ng mạnh làm chiếc xuồng như muốn lật úp. Thu Sương khó hiểu.

- Con cá nào mà to có thể đυ.ng mạnh dữ vậy?

Do xung quanh đều là lục bình nên cô không thể nhìn thấy bên dưới là thứ gì. Cô bèn lấy dầm thọc mạnh xuồng để kiểm tra. Vừa mới đâm xuống, chợt đυ.ng phải thứ gì đó cứng cứng. Cô vội rút dầm lên thì bổng nhiên một cái mõm đen dài với những hàm răng răng sắc nhọn cũng đưa lên và há miệng ra. Thu Sương giật mình la lên.

- Aaaaaaa.. Cá sấu..

Cùng lúc Lưu Vương Thành hô.

- Cẩn thận!

Hắn nhanh như cắt ôm lấy eo Thu Sương, vận khinh công đạp trên mấy lá lục bình bay vào bờ. Con cá sấu táp vào khoảng không có vẽ cũng rất tức giận, nó liền lặn lại xuống đám lục bình không biết sẽ bơi hướng nào. Thu Sương liền nói.

- Lạ thật! Sao lại có cá sấu? Không phải loài này bây giờ chỉ còn trong sở thú và khu vui chơi sao?

Thế nhưng Lưu Vương Thành lại nói.

- Bên ngoài vẫn có người nuôi mà. Em không xem thời sự sao?

"Em không xem thời sự sao.. sao.. sao.." Câu nói ấy không ngừng âm vang trong đầu Thu Sương. Cô có cảm giác bị vả mặt. Đúng là cô rất ít khi xem thời sự.

* * *

Sông sâu nước cả

Ai thả con thuyền?

Trôi theo dòng nước

Cập bến nơi nao

Tình em là bến

Tình anh là thuyền

Đời là dòng nước

Cuốn thuyền trôi xuôi

Trôi đến bên em

Thuyền tình một bến

Không còn đơn côi.