Chương 46

Ông Minh đáp.

- Bác vừa nghe nói có con cá sấu xổng chuồng ra đâu ở khúc sông này. Bác lại nghe nói con ra sông hái lục bình nên bác mới vội ra kêu con vô. Bà ngoại con lo quá, ở nhà không yên tâm nên một hai đòi bác đưa ra đây đó.

Thu Sương hướng bà Hai nở nụ cười thật tươi.

- Ngoại ơi! Con đâu có sao đâu. Cá sấu sao làm gì nổi con chứ.

Bà Hai tươi cười, vừa nghe nói có cá sấu xổng chuồng là bà liền nghĩ đến Thu Sương vừa mới đi ra sông hái lục bình. Bà vô cùng lo sợ, rủi cô có mệnh hệ gì thì biết làm sao. Nhìn thấy cô bình an vô sự thì bà đã yên tâm rôi. Bà gật đầu nói.

- Ừ! Thôi đi vô đi con.

Chợt bà nhìn thấy Lưu Vương Thành liền hỏi.

- Còn cháu này là con cái nhà ai. Sao mà đẹp dữ vậy? Bà chưa gặp qua bao giờ?

Đây cũng là câu hỏi của ông Minh, nãy giờ ông cứ quan sát Lưu Vương Thành xem rốt cuộc là nam hay nữ. Ông sợ bị thất thố nên nãy giờ mới không lên tiếng. Bởi vì, nếu chỉ nhìn khuông mặt thì khẳng định sẽ nói hắn là nữ. Tuy nhiên, tướng tá thì chính là một chàng trai. Một thiếu niên xinh đẹp như vậy đúng là lần đầu tiên ông nhìn thấy. Chỉ có điều ông cảm thấy hắn vô quen thuộc nhưng quen thuộc ở điểm nào thì ông không rõ. Đây là lần đầu ông gặp hắn, tại sao lại hắn lại khiến ông có cảm giác quen thuộc, ông cũng không hiểu. Nếu như ông biết hắn là con trai ông thì không biết ông sẽ ra sao nhỉ?

Lưu Vương Thành chưa mở miệng đáp lời thì Phi Long đã bò được lên xuồng và nói.

- Đó là con yêu quái con đã gặp ở cây bần mà con đã nói đó..

Lưu Vương Thành đen mặt, mắn.

- Cậu mới yêu quái! Cả nhà cậu mới là yêu quái.

Lần này Phi Long nghe rõ giọng của Lưu Vương Thành, anh vô cùng kinh ngạc.

- Hả? Thì ra là con trai không phải con gái sao?

Ông Minh và bà Hai rất muốn cười nhưng họ là người lớn, trước mặt lũ trẻ mà cười thì coi ra gì nên đành cố nín. Thu Sương vì đã quá quen với việc này nên cũng không thấy làm lạ. Còn Lưu Vương Thành thì tức đến đỏ mặt, định bay qua cho Phi Long một cước nhưng Thu Sương đã kịp nắm cánh tay hắn lại.

- Anh đừng trách anh Long, anh ấy thật thà có sao nói vậy chứ không phải cố ý xúc phạm anh. Anh nên xem lại mình đi, con trai gì đẹp còn hơn con gái, lại còn để tóc dài nữa. Thử hỏi ai không hiểu lầm chứ?

Lưu Vương Thành dĩ nhiên biết Phi Long tính tình thẳng thắng có sao nói vậy, dù sao cũng gọi là bạn thân, hoạn nạn có nhau mà. Chỉ là nghe Thu Sương nói như vậy, rốt cuộc thì cô đang khen hay chê hắn vậy? Lưu Vương Thành "Hừ" một tiếng, rồi vận khinh công đạp trên nước bay mất dạng, trước sự kinh ngạc há hốc của ba người Phi Long, ông Minh và bà Hai.

Thu Sương chợt nhớ con cá sấu còn nằm trên xuồng mình liền hô lên.

- Này.. còn con cá sấu này sao đây?

Tuy Lưu Vương Thành đã không thấy bóng dáng nhưng khi Thu Sương vừa dứt lời thì lại có tiếng hắn từ đâu đó vọng lại.

- Em tự xử lý đi!

Phi Long tắm tắt.

- Lợi hại thật nha! Cứ y như trong phim kiếm hiệp vậy. Không ngờ ngoài đời lại có.

Chợt nhớ đến lời Thu Sương vừa nói, ba người mới để ý là trên xuồng Thu Sương có con cá sấu đang bị trói chặt bởi một sợi dây mây. Ba người đều cả kinh không hẹn mà cùng hô lên.

- Cá sấu!

Con cá sấu mắt liếc liếc, dường như ý muốn nói. "Tui nằm một đống to đùng ở đây muốn hết chiếc xuồng, mà bây giờ mấy người mới chú ý tới tui sao?"

* * *

Tình đẹp khi còn dang dở

Tình thành rồi có lúc cũng dở dang

Nếu mà là tình đơn phương

Không dở không thành không đẹp không vui

Có chăng chỉ một người sầu

Người kia nào biết lòng này xót xa.