Chương 6

Lưu Vương Thành ở nhà gọi là Chó Lớn, tại hồi nhỏ khó nuôi nên gọi như vậy cho dễ nuôi, có đứa em thì gọi Chó Nhỏ. Ài... số đã nhọ rồi mà ngay cả cái tên cũng nhọ nữa, hắn thật khổ quá mà. Lưu Vương Thành liếc xéo Phi Long.

- Tao đã nói bao nhiêu lần là ở ngoài mày đừng gọi tên ở nhà của tao mà! Không thì gọi Lớn cũng được, mắc gì gọi luôn Chó Lớn? Kêu riết rồi mày không thấy số tao như con chó đó sao?

Phi Long nhe răng cười.

- Tao quên! Tại kêu từ nhỏ tới lớn quen rồi! Khó mà sửa!

Lưu Vương Thành mặt lạnh nói.

- Nếu đã không sửa được thì tao cũng sẽ kêu biệt danh mày ở nhà là Long Mờ...

Lưu Vương Thành cố kéo dài âm mờ khiến Phi Long nhảy dựng lên, lập tức lấy tay bịt miệng hắn lại.

- Thôi thôi thôi... làm ơn đừng kêu! Tao sửa... tao sửa là được chứ gì!

Lưu Vương Thành không khỏi thầm than.

"Thật là cái tên trong giấy tờ ai cũng đẹp mà ở ngoài cha mẹ gọi toàn tên gì đâu không!"

Phi Long vẫn không quên câu hỏi của mình.

- Mà sao dạo này mày nghiện tiểu thuyết vậy? Có gì hay à?

Lưu Vương Thành đáp

- Không phải tao nghiện mà mày xem bà tác giả này viết vai ác là ai nè?

Lưu Vương Thành đưa điện thoại cho Phi Long, chỉ vào đoạn nhân vật Lưu Vương Thành làm chuyện ác. Phi Long xem xong lại cười ha ha.

- Ha ha ha... Tao không ngờ mày lại được lên truyện luôn. Bộ mày làm chuyện gì mích lòng tác giả này hay gì mà cho mày đóng vai ác vậy? Ha ha ha...

Lưu Vương Thành thật muốn "bẻ cổ" tên nào đó đang cười nghiêng cười ngữa. Hắn bị người ta đem đi ngược mà tên đó lại còn cười cho được. Bạn bè đúng là khốn nạn mà!

Phi Long thấy vẽ mặt đen thui của thằng bạn mình thì thôi không cười nữa, vỗ vỗ vai Lưu Vương Thành nói.

- Thôi! Dù sao cũng chỉ là tiểu thuyết trên mạng thôi! Tác giả chắc chỉ lấy đại tên nhân vật, lỡ trùng cũng đâu có gì là lạ. Nếu mày không đồng ý thì lên phần bình luận mà nói cho người ta chỉnh lại. Chứ hơi đâu mà ngồi đây tức giận, còn đòi tìm tác giả trả thù. Biển người mênh mông biết đâu mà tìm đây?

Không phải Lưu Vương Thành không nghĩ tới việc này nhưng ngặt nỗi vấn đề không phải là tên nhân vật, mà đây chính là kiếp trước của hắn. Hắn chính là vai ác trong cuốn tiểu thuyết này đây. Tuy có những việc hắn không có làm nhưng kiếp trước những kẻ chống đối hắn tung tin đồn ra bên ngoài, nói hắn làm những chuyện thương thiên hại lý như vậy không phải là không có. Hắn cũng lười giải thích làm chi. Người ta cho hắn là kẻ xấu thì dù có giải thích cũng đâu được gì. Dù sao trong mắt kẻ khác hắn đã là ác ma rồi, mang thêm tiếng ác nữa thì có sao đâu.

............

Sống nghèo hèn thì người đời khinh khi

Sống giàu sang thì người đời ganh ghét

Sống thiện lương thì người đời ức hϊếp

Sống cho bản thân mình thì nói ta vô lương tâm.

Lên hỏi trời xanh sống sao mới được?

Trời xanh bảo rằng: Ta còn không được huống hồ chi ngươi!

Bởi thế gian lắm chuyện ưu phiền

Hợp thì là tốt không hợp thì là xấu chỉ vậy thôi!