Chương 37: Để lại di sản cho con trai nữ chính

Hạ Đông Thần coi mắt lần đầu thất bại.

Sau khi mẹ Hạ biết được đầu đuôi mọi chuyện thì tức giận mắng ầm lên, quên mất cả lễ nghĩa. Con trai bà đi xem mắt nhưng lại trở thành công cụ hình người.

Con gái nhà họ Minh nổi tiếng là ba hoa chích chòe, cũng không phải chỉ dây dưa không rõ với một người bạn trai cũ này.

Mẹ Hạ rất tức giận, trong lòng đang thầm mắng nhà họ Minh xối xả, còn chưa xử lý xong chuyện tình cảm đã vội chạy ra ngoài xem mắt, gieo tai họa cho nhà người ta. Cô ta nghĩ giống như trong phim truyền hình, vừa mới gặp mặt nữ chính thì trúng tiếng sét ái tình với người vừa nhìn thấy được mười phút, rồi bắt đầu hành trình theo đuổi với bạn trai cũ, ba người cứ anh đuổi tôi đuổi, long trời lở đất à.

"Đông Thần con yên tâm đi, lần sau mẹ chắc chắn sẽ kiểm tra thật tốt!"

Từng yêu đương rồi thì pass hết! Tránh để gặp thêm một người bạn trai cũ khác nữa!

Mẹ Hạ cũng rất cố gắng, mới mấy ngày đã sắp xếp được một đối tượng hẹn hò khác rồi, là con gái lớn nhà họ Hà, tính cách mạnh mẽ, tình cảm thì trống không, ở tập đoàn nhà họ Hạ phụ trách chức vụ quan trọng, là một phụ nữ giỏi giang, xuất sắc.

Hạ Đông Thần cũng không có ý kiến gì, chỉ nói chỗ xem mắt có thể đặt ở nhà hàng lần trước, chỗ đó sắp xếp cũng không tệ, coi như là xem mắt thất bại, cũng không coi là không thu hoạch được gì.

Vì thế, cũng là nhà hàng lần trước, vị trí giống lần trước, Hạ Đông Thần gặp được đối tượng xem mắt thứ hai của anh.

Lần này thì không đến trễ nữa, đối phương đến đúng giờ, cạch cạch cạch giày cao gót màu đỏ vô cùng bắt mắt, sau khi ăn xong bữa ăn thì nhanh chóng vào chủ đề chính.

"Anh Hạ, lúc nào thì anh muốn sinh con?"

Hạ Đông Thần ho khan mấy tiếng, vội vàng bỏ ly nước xuống, lau miệng, ngẩng đầu nhìn người phụ nữ tóc ngắn và vẻ ngoài nghiêm túc đang ngồi đối diện, thật là một câu nói đáng sợ mà.

Đối phương khẽ cau mày, tiếp tục nói: "Sinh con sẽ làm loạn kế hoạch nghề nghiệp đã định ra của tôi, xin anh nghiêm túc suy nghĩ về vấn đề này..."

Nửa tiếng sau, Hạ Đông Thần đã nghe thấy đối phương blabla nói xong hết kế hoạch nửa đời sau luôn rồi.

Mặt anh không có biểu cảm gì, thậm chí còn cảm thấy có hơi mệt, cũng may thức ăn đều đã lên bàn, giải phóng cho vị giác của anh.

Hạ Đông Thần thì đang từ từ cắt thịt bò bít tết, bỏ từng miếng vào trong miệng, thì Hà Thắng Nam ở phía đối diện đang nghe điện thoại.

"Cái gì, em lại gây họa gì đấy? Một ngày không lái xe thì chết à? Cảnh sát giao thông đến sao? Em đừng nói bậy, chờ chị đến xử lý." Hà Thắng Nam vội vàng cúp máy, đứng dậy nhìn Hạ Đông Thần nói: "Đừng ăn nữa, đến đường Vọng Hải đi, em trai tôi đang xảy ra tai nạn xe cộ rồi."

Hạ Đông Thần không nhanh không chậm bỏ miếng bít tết vào trong miệng, sau khi nhai kỹ thì nuốt xuống rồi mới nhìn sang Hà Thắng Nam nghiêm túc nói: "Xin lỗi, tôi cũng không nghĩ là tôi cần phải ra mặt đâu."

"Anh có ý gì? Em trai tôi xảy ra tai nạn xe, chuyện lớn như thế đấy!" Vẻ mặt Hà Thắng Nam đầy lạnh lùng.

"Chúng ta chẳng qua chỉ là đối tượng hẹn hò thôi, mới vừa quen nửa tiếng thôi, tôi không nghĩ là mình có nghĩa vụ thay em trai em thu dọn cục diện rối rắm thế này." Hạ Đông Thần cảm thấy hai lần xem mắt với hai đối tượng hẹn hò này đều không đáng tin, bỗng nhiên lại thấy thiếu chút hứng thú.

Hà Thắng Nam yên lặng một lát, sau đó cười lạnh nói: "Không có ý nghĩa còn không nói sớm, lãng phí hết nửa tiếng của tôi, tên khốn!"

Hà Thắng Nam nói xong thì cao ngạo ngẩng cao đầu, đạp lên đôi cao gót cạch cạch cạch rời đi.

"Phụt." Bên cạnh truyền đến một tiếng cười, Hạ Đông Thần vừa bị chửi là tên khốn nghiêng đầu nhìn sang, phát hiện là người quen.

"Cô Tô, khéo ghê nha."

Tô Ly vội vàng thu lại nụ cười, đi đến đối diện Hạ Đông Thần thân thiết ngồi xuống, chiếc váy màu xanh vẽ vài vòng cung duyên dáng trên không trung.

Cô mỉm cười: "Không khéo, tôi đặt biệt đến tìm anh."

"Hả?" Hạ Đông Thần nhướng mày, gọi nhân viên phục vụ đến dọn phần thức ăn của Hà Thắng Nam đi.