Chương 5: Phu Nhân Phương Thị!

Đã là một tháng từ ngày cô nhận chức, cô cảm thấy rất hạnh phúc là niềm hi vọng cuối cùng trong vô vàng đau khổ. Cô biết bản thân mình không đáng với cái danh xưng Phương Thiếu Phu Nhân nhưng cô cũng đã rất cố gắng. Hôm nay cũng vừa hay là lễ mừng thọ của lão thái thái, cô khi tan làm vui vẻ cùng Hà Tiểu Ly đi sắm lễ phục. Lúc trước khi còn là sinh viên cô đã tích được một chút tiền.

Từ lúc cô được gả về Phương gia cũng đã gần nửa năm rồi nhưng mà anh cũng chẳng đυ.ng cô lấy một cái chỉ có một lần là chạm hôn anh. Cô tuy là vợ anh nhưng cũng chỉ là thân phận người vợ nhạt nhòa theo năm tháng. Sau khi Hà Tiểu Ly quay về, cô lái xe về nhà thay lễ phục cùng anh tham dự.

Lễ mừng thọ của Lão phu nhân được tổ chức vô cùng hoành tráng, hai bên cầu thang treo dọc theo tường những chiếc đèn neon bằng thuỷ tinh lấp lánh trang nhã. Đây cũng không phải là lần đầu cô đến Phương Gia nhưng lần nào Tịch Mộng Dao đến cũng bị không khí xa hoa làm áp đảo. 9h tối lễ mừng thọ đã đến đông đủ khách mời, toàn bộ đều là khách quý Giới thượng lưu Nam Kinh còn có những người luôn muốn nịnh bợ Phương Thị để từ quạ hóa phượng hoàng. Cô mang trên mình chiếc đầm dạ hội đỏ trang điểm nhẹ nhàng vừa xinh đẹp dịu dàng cũng không kém phần quyến rũ. Chiếc đầm ôm sáp người lộ ra những đường cong tiêu chuẩn. Đi cùng cô anh choàng tay đi vào phía khu vực Lão Phu Nhân. Phương Đình Thiên cầm tay cô đi qua đám đông, anh phát hiện ra cô đang run rẩy anh cười nhẹ thì thầm vào tai cô “ Sợ hử?” Tịch Mộng Dao bị anh áp gần mà tim đập như muốn bay ra ngoài “ A không có ” Anh nhìn thấy bộ dạng của cô cực kì đáng yêu bất giác nhếch môi cười. Anh và Cô đi tới, lão thái thái mỉm cườj hiền từ “ Dao Dao mau lại đây” Tịch Mộng Dao cười vui vẻ ngồi cạnh bà trò chuyện

Ở Phương Gia chỉ có bà là tác thành hôn sự của Tịch Mộng Dao và Phương Đình Thiên, bà xem cô như cháu gái của mình năng niu trìu chuộng. Đám người quý tộc nhìn cô xì xầm nhỏ to. Hàn Như cười khinh bỉ “ Cô ta được mỗi cái nhan sắc là coi được thôi còn không bằng Tần Tiểu Thư ” Cô gái bên cạnh là Mã Ý phụ họa theo “ Nhưng mà Hàn tiểu thư nên thận trọng mấy con người như vậy không xứng tiêu hao nước bọt của Hàn Như tiểu thư ” TÔ Giai Tuyết cười “ Xin hai tiểu thư nhỏ giọng một chút ạ dù gì cô ấy cũng là Phu nhân Phương thị!"

Tô Giai Tuyết là trợ lý riêng của Phương Đình Thiên cô ta ỷ vào nhan sắc luôn có ý định chồi mâm vàng làm Phương Thiếu Phu Nhân. Nhưng chẳng hiểu sao Phương Tổng không chú ý cô ta mà cả buổi dạ tiệc, tay để ở váy vô thức vò thành một cục cực kì khó coi.

“ Phương Đình Thiên, em hơi mệt em về trước nhé!" cô bỗng lên cơn đau bụng cô nén đau nói với anh. Anh nhìn thấy dáng vẻ cam chịu của cô thì cũng mềm lòng “ ừ em về đi, không uống được rượu thì đừng uống nữa” “ Vâng ” mặt cô lúc này đã trắng bệt cô lảo đảo từng bước ra ngoài.

Bịch... ( một tiếng động vật gì rơi xuống )

Cô không còn sức lực ngất xỉu ra sàn. Anh đang tiếp khách ở phòng hội nên không biết. Có một bóng đen len qua đám đông bế cô lên bước ra khỏi Phương Gia.

Đau... Đau quá...

Đây là đâu? Cô mở mắt vô thức nhìn trần nhà trắng tinh xoay đầu thấy Mạc Vũ đang đứng cạnh giường.

“ Mạc Vũ?” Tịch Mộng Dao mở miệng hỏi nhẹ Mạc Vũ quay đầu “ Mộng Dao em tỉnh rồi sao ” “ ừm đây là..." “ Là bệnh viện” “ Sao em lại ở bệnh viện” Anh đi tới nâng cô đặt đầu cô vào thành giường “ Em bị ngất, hôn mê 2 ngày rồi ” “ Hả ” cô tỉnh được một lúc đầu óc choáng váng cực kì buồn ngủ. Cô nằm xuống thϊếp đi lúc nào không hay.