Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Đỉnh Lưu Vạn Người Mê Nhưng Chỉ Nghĩ Đến Sự Nghiệp

Chương 16: Ngày thứ mười sáu làm sự nghiệp

« Chương TrướcChương Tiếp »
Đồng thời có cảm giác bị thăm hỏi còn có Diêu Tinh Triết.

Diêu Tinh Triết không đến hiện trường, nếu hắn muốn đi thực ra cũng có thể thông qua ông anh họ Tỉnh Thước lấy vé vào cửa, nhưng mà Diêu Tinh Triết thấy hoàn toàn không cần thiết.

Vì sao hắn muốn đi xem sân khấu của Hạ Khê??

Hắn hoàn toàn không có hứng thú với Hạ Khê nha.

Diêu Tinh Triết đang tập huấn ở câu lạc bộ esport, hắn đã không còn suy nghĩ gì về Hạ Khê nữa, nhưng mà thế giới dường như hoàn toàn đối nghịch với hắn, phòng phát sóng trực tiếp lại có người mang theo ID có tên Hạ Khê, ngu ngốc cùng đồng đội thảo luận công diễn đầu của .

Diêu Tinh Triết: "......"

Cuối cùng vẫn không nhịn được, Diêu Tinh Triết trộm mở phòng phát sóng trực tiếp công diễn đầu của lên xem.

Diêu Tinh Triết tự nói với chính mình, hắn không phải hướng về ai mà tới, hắn chỉ là tùy tiện xem một chút thôi, sau đó mở ra chưa tới vài giây đã thấy Hạ Khê lao ra, mặt lạnh lạnh rap: "Đừng có chọc vào bà đây, chọc bà đây fuck you!!!"

Mí mắt Diêu Tinh Triết hung hăng nhảy hai cái.

- -----------------

Fans tại hiện trường cùng với người xem phát sóng trực tiếp hoàn toàn không có phiền não này, các cô ấy chỉ cảm thấy <> biểu diện không tồi, đặc biệt Hạ Khê rap quá mức kinh hỉ.

Cảm nhận tại hiện trường so với xem trên phát sóng trực tiếp mãnh liệt hơn nhiều, mọi người trực tiếp high theo, chín em gái xinh đẹp thể hiện tình yêu, không hoàn mỹ thì làm sao, ai quy định cần thiết phải hoàn mỹ đâu.

Nhóm Hạ Khê và nhóm phía trước sẽ áp dụng hình thức PK, thông qua phiếu bầu của người xem tại hiện trường mà chọn ra nhóm chiến thắng, nhóm chiến thắng tập thể sẽ được cộng phiếu, trên cơ bản là sau khi nhóm Hạ Khê biểu diễn kết thúc, đạo sư cũng đã có đánh giá.

Các cô thắng chắc rồi.

Không khí ở hiện trường là biểu hiện tốt nhất, tổ đội PK cùng Hạ Khê không tính là yếu, toàn bộ màn biểu diễn cũng xem như nổi bật, nhưng tổ Hạ Khê phối hợp quá ăn ý, hôm nay càng vượt xa phát huy của ngày thường.

Sau khi thống kê số phiếu, xác thật không có gì sai sót, đội Hạ Khê áp đảo thắng lợi, tập thể đều được cộng phiếu.

Số lượng người xem phát sóng trực tiếp công diễn đầu càng lúc càng tăng, đạo diễn tổ tiết mục theo lý mà nói sẽ rất cao hứng, chẳng qua bởi vì một người đến đánh chết cao hứng của hắn.

Vì cái gì mà một người trẻ tuổi lại mang theo mười phần mùi vị cha già, nhìn qua thì giống Kim Cương Vương lão ngũ, vừa mở miệng đã chê bai các tuyển thủ mặc quá ít, nếu không phải bởi vì đối phương là nhà đầu tư, đạo diễn khẳng định đã đá đít hắn đi lâu rồi, thích lo chuyện bao đồng như vậy sao không tìm cái nhà máy nào mà làm đi.

Người làm đạo diễn một bụng oán giận chính là Lục Sâm vừa xem Hạ Khê trình diễn sau.

Toàn bộ quá trình Lục Sâm đều cực kì hoài nghi nhân sinh, phong cách này cùng phong cách đáng yêu mà hắn dự đoán cách biệt quá lớn, vì thế hắn liền đi tìm đạo diễn, hắn luôn cảm thấy có chỗ nào đó sai sai, muốn đơn độc tán gẫu với Hạ Khê một chút.

Hắn đến để nói cho Hạ Khê biết, cô thay đổi phong cách hắn không thích.

Sau khi biểu đạt xong bất mãn của mình, Lục Sâm đi vào chủ đề chính.

"Tiết mục của các ông có phải có một tuyển thủ tên Hạ Khê không?"

Lục Sâm vừa mở miệng, trợ lý cũng đã hiểu tiếp tục câu chuyện: "Là như thế này, Lục tổng nhà chúng tôi rất thưởng thức Hạ Khê, muốn mời Hạ Khê ăn một bữa cơm."

"Còn có Sở Tư Tư, Triệu Thiên Kỳ, An Nhất... đều đi cùng đi."

Lục Sâm cảm thấy chỉ tìm Hạ Khê thì có vẻ cố tình quá mức, vì thế dặn dò trợ lý tìm thêm vài vị tuyển thủ, một người hắn cũng không biết.

Mà sau khi nghe lời trợ lý nói xong, ánh mắt đạo diễn nhìn về phía Lục Sâm trực tiếp thay đổi.

Hay cho một tên ngụy quân tử (1) ra vẻ đạo mạo!!! Có mùi vị cha già thì thôi đi, đây lại còn muốn quy tắc ngầm.

Đạo diễn cảm thấy mình không phải là người tốt đẹp gì lắm, nhưng cũng phải loại người rác rưởi, ông uyển chuyển nói chuyện, mang theo đề phòng.

"Lục tổng, ngượng ngùng quá, chúng tôi là tiết mục đứng đắn, hoàn toàn trong sạch, không thịnh hành loại hình này."

Lục Sâm có đôi khi cũng chán ghét đại não quá mức thông minh của mình, ví dụ như lúc này hắn trực tiếp hiểu rõ ý tứ của đạo diễn.

Nói hắn không đứng đắn??

Mặc kệ thế nào thì đoạn đối thoại của Lục Sâm và đạo diễn cũng không tiếp tục kéo dài, Lục Sâm cũng không yêu cầu muốn gặp Hạ Khê nữa.

Cần mặt mũi.

Sau khi đạo diễn đi tiễn Lục Sâm ở hành lang liền đυ.ng phải Hạ Khê, còn đặc biệt gọi cô một tiếng.

Hạ Khê: "Dạ??"

Đạo diễn nhìn giữa mày Hạ Khê tràn đầy chính khí hạo nhiên, âm thầm cảm thấy may mắn vừa nãy ông cự tuyệt, bằng không nhìn ý thức tuân thủ pháp luật của Hạ Khê, kiểu gì cũng phải để ông ngồi mấy năm trong cục cảnh sắt.

Đạo diễn: "Không có chuyện gì, kêu cháu một tiếng.... Đúng rồi, ánh sáng chính nghĩa, chiếu sáng mặt đất, chúng ta là những công dân tốt tuân thủ pháp luật." Tuyệt đối sẽ không làm gì trái với pháp luật, cho dù là nhà đầu tư cũng không thể nhờ hắn dẫn mối.

Đầu óc Hạ Khê không được nhanh nhẹn cho lắm, nhưng mà đối mặt với ánh mắt cầu khen ngợi của đạo diễn, cô nghĩ nghĩ chỉ có thể giơ ngón cái lên: "Vậy thì chú rất tuyệt??"

Dù sao khen là được rồi.

Chẳng qua Hạ Khê từ chỗ đạo diễn cho ra được kết luận, người làm truyền hình đều không dễ dàng, không thấy đạo diễn áp lực lớn đến mức sắp phát điên rồi sao??

- -------

"Đáng tiếc quá đi, phần rap công diễn đầu của cô giáo Hạ có thể nói là lần phát huy tốt nhất, làm sao lại trực tiếp bỏ đi vậy."

Từ sân vận động trở về, 101 tuyển thủ còn đang ở trạng thái phấn khởi, dù sao thì biểu diễn lần trước không có người xem trực tiếp, hiện tại các cô ở gần còn được người xem cổ vũ, hơn nữa còn biết bản thân cũng có fans, trở lại kí túc, mọi người vẫn chưa hết bàn tán.

Một tràng hỗn loạn.

Quản lý biết bọn nhỏ này đều chơi đến điên rồi, lần này cũng không quản các cô, thậm chí còn đặc biệt bật sân khấu công diễn đầu cho mọi người xem, Hạ Khê bị mấy người Trần Mộng Giai lôi kéo cùng xem một đoạn.

Mọi người quỷ dị phát hiện câu kia của Hạ Khê ngầu tung trời, tràn ngập cảm giác đại tỷ, làm hiện trường trực tiếp phát ra tiếng thét chói tai "fuck you", trải qua xử lý âm, tất cả đều biến thành tiếng beep-beep, dưới phụ đề cũng che mờ.

Trần Mộng Giai cùng các đồng đội còn lại: "......"

Hạ Khê: "......" Rất tốt, thoạt nhìn có vẻ quá đáng, nhưng phải phù hợp với thực tế.

Lần đạn:

[Cảm tình đã nói đâu, triệt hai âm này là có ý gì??]

[Đến, từ người thích nghe ngóng phân đoạn chỗ trống bị lấp, hai chữ sau của Hạ Khê, tôi nhìn khẩu hình rõ ràng là ------ yêu anh.] Hệ liệt nhắm mắt nói bừa.

[Ha ha ha, vừa thảm vừa buồn cười, tôi đến hiện trường, tôi có thể làm chứng, câu rap kia của Hạ Khê thật sự cực kì soái, đặc biệt là âm triệt đi, hoàn toàn là nét bút vẽ rồng điểm mắt (2).]

Mọi người đều tiếc nuối thay cho Hạ Khê, giống như Trần Mộng Giai nói vậy, đây là lần Hạ Khê rap tốt nhất, thậm chí đã không còn mùi vị bản tua nhanh rồi, sao lại bị triệt âm được chứ.

Màn ảnh nhắm ngay về phía Hạ Khê, Hạ Khê nhìn qua rất bình tĩnh, cô tổng kết rất kĩ thuật.

"Không cần cưỡng cầu, ra khỏi vòng an toàn không nhất định sẽ thích hợp."

Nháy mắt làm người ta nhớ tới lúc Hạ Khê tranh luận cùng phó đạo diễn có nên thoát khỏi vòng an toàn hay không.

Hạ Khê dưới yêu cầu mạnh mẽ của phó đạo diễn bước ra khỏi khu an toàn, nhưng mà mọi người cũng đã thấy được kết quả, cô rất nỗ lực, cô cũng chỉ thiếu chút nữa là thành công rồi, sau đó bị triệt âm và che mờ phá hủy.

Người xem: Hạ Khê đã sớm nói là đứng ở khu an toàn thoải mái vui sướиɠ nhất, nói mấy người còn không nghe, quá không hiểu chuyện rồi!!!

Phó – không hiểu chuyện – đạo diễn: "......" Chủ yếu là do ông cũng không đoán trước được, không phải vì để qua thẩm tra sao.

Hạ Khê đối với chuyện bị triệt âm này tiếp thu rất tốt, mọi người cũng không làm ầm ĩ quá lâu, dù sao thì ngày hôm sau vẫn phải thu hình, bắt đầu luyện tập cho công diễn tiếp theo.

Trong phòng ngủ, người xem vẫn luôn không nhìn thấy quá nhiều tương tác của Hạ Khê, so với bạn cùng phòng tương tác với màn ảnh, Hạ Khê chưa từng làm qua những hành động như vậy.

Hôm nay Khê Thủy xem phát sóng trực tiếp đặc biệt chuẩn bị để xem Hạ Khê mỗi ngày "ướp cá"..... Không ướp thì sẽ đặc biệt bắt cô làm vài thứ, sau đó đặc biệt chúc bảo bối nhà mình ngủ ngon.

Hạ Khê xem như nhớ kỹ câu thoa kem dưỡng thể là chức nghiệp tu dưỡng của idol mà Trần Mộng Giai nói, mỗi ngày cô vẫn nhớ rõ thoa kem dưỡng thể, nhưng mà lần này Hạ Khê chưa thoa xong kem đã lập tức đi ngủ.

Cô nhớ rõ sự tồn tại của mình sẽ mang tới ảnh hưởng cho người khác, nếu muốn có ảnh hưởng lớn hơn nữa, cô cần thêm nhiều màn ảnh chút, thời điểm công diễn đầu tiên Hạ Khê đã lấy ra 100% nỗ lực, Trần Mộng Giai nói trạng thái của Hạ Khê bùng nổ lớn cũng không phải là ảo giác, hiện tại Hạ Khê ý thức được -----

Đỉnh đầu phòng ngủ không phải có camera sao??

Vì thế Hạ Khê vốn dĩ đã nằm xuống giường gập bụng lại đi về phía camera/

Khê Thủy:????

Người xem phòng phát sóng trực tiếp:???

Hạ Khê muốn làm gì?

Hạ Khê kì thật cũng có chút khó xử, cô biết mình muốn biểu hiện, nhưng không biết biểu hiện như thế nào, nghĩ tới nghĩ lui Hạ Khê liền mở miệng.

"Hôm nay thịt kho tàu ở nhà ăn vẫn rất ngon như cũ, măng phiến cũng không tồi, rất giòn, canh xương hầm có chút mặn, nếu nhạt một chút thì tốt hơn, dì ở nhà ăn nói lần sau sẽ bỏ ít muối lại...."

Hạ Khê cách phòng phát sóng trực tiếp huyên thuyên cùng người xem, báo tên đồ ăn. Hạ Khê ở bên này chớp chớp mắt, người xem ở bên kia cũng chớp chớp mắt.

Người xem trong phòng phát sóng trực tiếp kì thật đã gặp qua rất nhiều màn tương tác với camera rồi, phần lớn mọi người đều cùng màn ảnh "chơi trốn tìm" (3) ra mệnh lệnh cho camera, hướng trái hướng phải gì đó, tình huống báo tên đồ ăn nhà ăn là lần đầu tiên nhìn thấy.

[Hình ảnh này có thể cùng hình ảnh mãnh nữ Hạ Khê bắn tim bất phân thắng bại!!!]

Đều là thao tác khiến người khác không dự kiến được, không hổ là Hạ Khê Khê, đạt được hai thành tựu.

Hạ Khê nói vài câu cảm giác được nhiệm vụ hôm nay đã hoàn thành, cô làm cái này không quá thuần thục, vì thế hướng về phía màn ảnh vẫy tay: "Ngủ ngon."

Dùng quần áo bịt kín camera lại.

Tim người xem trong phòng phát sóng trực tiếp bị câu ngủ ngon kia làm cho mềm nhũn, chỗ nào còn quan tâm cô huyên thuyên cái gì không thể hiểu được nữa, huyên thuyên như vậy bọn họ rất nguyện ý, còn có thể nghe mấy cái giờ!!

Người xem cũng sôi nổi để lại bình luận xin ngủ ngon.

- -----------------

Công diễn hai Hạ Khê cùng Triệu Thiên Kỳ, Sở Tư Tư lại tách ra, ngay cả Trần Mộng Giai lần này cũng không có cùng một đội với Hạ Khê.

Trần Mộng Giai tại hiện trường ôm ngực, diễn tinh nhập thân, hô to: "Khê Khê, không có cậu, tới sống như thế nào đây!!!"

Hạ Khê đã quen với tính động kinh của Trần Mộng Giai, cô đáp lại: "Đợi chút!!!"

Trần Mộng Giai: "Mình biết cậu luyến tiếc tớ mà bây bi, tớ cũng...."

Hạ Khê lãnh khốc vô tình, trình bày mục đích: "Nói mật mã Alipay của cậu cho tớ đã."

Trần Mộng Giai: What the....??? Quá độc ác!!!

Hiện trường đông cứng, diễn không nổi nữa rồi, tuyển thủ bên cạnh không ngừng vỗ tay, đáp trả này cũng khéo quá đi.

Trần Mộng Giai vẫy vẫy tay: "Không được không được, tớ vẫn có thể cẩu hơn." Nói đến tiền sẽ làm hại cảm tình.

Người xem xem đến vui vẻ, nói giỡn như vậy thuyết minh quan hệ của mọi người rất không tồi.

Sự tình Hạ Khê ở ngoài sân vận động bắt được một fan đạp hai thuyền đã "thoát vòng" rồi, ít nhất các fans show đều đã biết, fan đạp hai thuyền sau đó có giải thích trên Weibo, cô ấy kì thật là fan CP của Hạ Khê và Trần Mộng Giai, không có mặt mũi giơ ra nên bị chính chủ bắt gặp.

Hy vọng quan hệ của hai bạn nhỏ sẽ tốt nhất thiên hạ, CP Tình nhân khủng bố vĩnh viễn sẽ không BE.

Đương nhiên bài đăng rất nhanh đã bị Hạ Thiên CP phản bác, Hạ Khê rõ ràng quan hệ với Triệu Thiên Kỳ tốt nhất thiên hạ, các cô mới là danh xưng chính thức.

Nhưng mà còn phải xem tổ tiết mục tay không hủy đi CP, tổ tiết mục vừa ra tay, hiện tại hai đại CP của Hạ Khê toàn bộ đều được gặm rồi.

Fans CP Tình nhân khủng bố:......

Fans CP Hạ Khê:......

Nhân loại thô tục.

Hạ Khê là một người có năng lực thích ứng nhanh, tính tình còn mạnh mẽ, cho dù không có bạn bè quan hệ tốt ở bên cạnh, cô cũng không có quá nhiều cảm xúc khác, vài người Triệu Thiên Kỳ đều về nhóm nhỏ của mình, Hạ Khê và các đội viên mới cùng nhau chuẩn bị tập luyện.

So với công diễn đầu mười phần phong phạm nữ đoàn, thoạt nhìn không giống phong cách <>, công diễn hai cô bắt trúng một bài nghe tên đã thấy ngọt <>, ca khúc này cũng giống như tên bài hát, kể về tâm sự yêu đương của thiếu nữ mới lớn.

Hạ Khê vốn dĩ cảm thấy luyện tập với ai cũng giống nhau, nhưng lần này vẫn có chút không giống, phía trước nhóm nhỏ của Hạ Khê đều rất hài hòa, hoàn toàn không phát sinh tranh chấp, nhóm nhỏ công diễn hai vừa mới chạm mặt đã chuẩn bị tranh cãi.



- -----------------

"Trước chọn một đội trưởng mới đi."

Nhân viên công tác của tổ tiết mục bắt đầu cue theo trình tự.

Hạ Khê nghe thấy phân đoạn này tinh thần nháy mắt tỉnh táo, cô kì thật không phải rất muốn làm đội trưởng, ở phương diện này cô không có quá nhiều kinh nghiệm, công diễn đầu trong đội cô chỉ có mình cô là cấp bậc A, A tự động thành đội trưởng.

Hiện tại trong đội còn có một thành viên lớp A khác, tên Lâm Xu Trân, thời gian cô luyện tập xem như là dài nhất trong tiết mục, trước kia tham gia qua đủ loại tiết mục, nhưng mà không có vị trí thành đoàn, tình huống giống như Lâm Xu Trân thông thường được gọi là "Thịt hâm lại." (4)

Hạ Khê có ấn tượng rất sâu với cô, là một tuyển thủ thực lực không tồi.

Thời điểm đề cử đội trưởng, Hạ Khê chỉ về phía Lâm Xu Trân trước, cô cho rằng các tuyển thủ còn lại chọn như cô, nhưng mà số phiếu nhiều nhất vẫn là Hạ Khê.

Trong nhóm có đội viên công diễn đầu của Hạ Khê, cười hì hì nói với Hạ Khê: "Đội trưởng Hạ, cậu hãy tiếp nhận sự an bài của vận mệnh đi."

"......" Đội trưởng cứ như vậy mà được chọn rồi.

Phó đạo diễn phía trước cảm thán Hạ Khê có duyên quần chúng tốt, điểm này xác thật không phải điều xấu, ai có thể không thích một người bạn lớn lên xinh đẹp thực lực mạnh chứ, đặc biệt là người bạn này còn không giấu nghề, ở trong tiết mục mang tính cạnh tranh như vậy lại có thể nguyện ý mang theo tuyển thủ thực lực kém cùng nhau luyện tập.

Tuy rằng làm đội trưởng không phải mong muốn của Hạ Khê, nhưng nếu các đội viên đã chọn cô, Hạ Khê vẫn muốn gánh trách nhiệm của đội trưởng đàng hoàng.

Nhìn các đội viên còn lại nhanh chóng lung lay, Lâm Xu Trân không lên tiếng.

Những ngày kế tiêp, không kể người xem phát sóng hay là nhóm <>, đều phát hiện cả người Lâm Xu Trân đều rất kì quái.

Thời điểm tập luyện chỉ tự mình nhảy, nhảy xong còn đeo tai nghe đưa lưng về phía tường nghe nhạc, Hạ Khê gọi cô đi ăn cơm, cô cứng nhắc mà cự tuyệt.

Các đội viên công diễn hai của Hạ Khê đặc biệt phẫn nộ, nhỏ giọng nói thầm.

"Tính tình kì quái gì vậy??"

"Nhăn mặt cho ai xem chứ, giống như có ai thiếu cậu ta tiền vậy."

"Mệt mình phía trước còn cảm thấy cậu ta nhảy không tồi, đối với cậu ta còn có kính lọc, cậu ta như vậy cũng quá không lễ phép đi, có ý kiến gì thì nói thẳng ra nha!!!"

"Không phải là do bởi vì không chọn cậu ta làm đội trưởng nên cậu ta tức giận đi.... Hạ Khê thật sự quá tốt, căn bản là không cần phải gọi cậu ta đi ăn cơm nha, quan tâm cậu ta làm gì!!"

Trong số chín người, bảy người chọn Hạ Khê, Hạ Khê chọn Lâm Xu Trân, Lâm Xu Trân tùy tiện chọn một người khác.

Đội viên đang bàn tán, cũng là nói lên tiếng lòng đội viên còn lại, chẳng qua lời này các cô không dám để Hạ Khê biết, có cảm giác Hạ Khê sẽ không muốn nghe những lời như này.

Mà trong quá trình luyện tập, Hạ Khê mang theo đội viên cùng nhau tự hỏi làm sao mới có thể khiến nhóm diễn có mỹ cảm, <> vốn dĩ rất đơn giản, ở sân khấu công diễn hai có khả năng sẽ có hại, mọi người thảo luận khí thế ngất trời, thời điểm đưa ra cho Hạ Khê ý kiến, Lâm Xu Trân trước sau không nói một lời cười lạnh một tiếng.

"Tốt cái gì mà tốt."

"Mấy người cảm thấy sửa như thế rất tốt sao??"

Trong giọng nói tràn ngập trào phúng, hai câu nói đã đem thành quả gần một giờ thảo luận của mọi người phủ định, không khí trong nháy mắt hạ xuống.

Tuyển thủ đã sớm không nhìn quen Lâm Xu Trân, tức đến đỏ cả mặt.

"Có ý gì, cậu nếu là không muốn ngốc ở đội chúng tôi, chúng tôi cũng không có ngăn cản cậu, đừng cả ngày không tham dự, thứ mà chúng ta phí tâm phí sức nghĩ ra, cậu lại giội nước lã!!!" Nói xem cô đem tập lời bài hát ném xuống sàn nhà.

Người quay phim cả người đều kích động, xé mặt, cãi nhau!! Sắp chiến nhau luôn rồi!!

Thử hỏi xem chương trình giải trí nào không có phân đoạn xé mặt cãi nhau, đặc biệt là tiết mục 101 nữ tuyển thủ tạo thành, cãi nhau đại biểu có xung đột, có xung đột thì sẽ có người xem nha.

Ratings nha!!!

Màn ảnh của người quay phim nhắm vào thần sắc của từng tuyển thủ, trọng điểm đặt ở giữa Lâm Xu Trân và Hạ Khê.

Không ném ra tiếng, Hạ Khê bắt được tập lời nhạc, hơn nữa còn nắm lấy tay em gái đang tức giận kia.

"Bình tĩnh."

Thần sắc của cô bình tĩnh nhìn về phía Lâm Xu Trân: "Có thể nói thử chút?" Vì sao cô lại phản đối.

Lâm Xu Trân: "Di chuyển vũ đạo ở chỗ này đều không ổn, chậm một chút sẽ dễ dàng đυ.ng trúng nhau; Còn có chia lời nhạc, tôi biết là cao âm của Tôn Đình tốt, hát đoạn này có thể phát huy tốt, nhưng đây là biểu diễn theo nhóm, không phải show cá nhân, lời của Tôn Đình củng Chu Diệu quá gần nhau, một đoạn này lại là trọng điểm, trực tiếp sẽ đem cảm xúc tách ra..."

Lâm Xu Tran lưu loát, liên tiếp moi ra vài cái khuyết điểm, phối hợp với sự kích động của cô và cảm xúc trước đó cô hoàn toàn không tham dự, cơ hồ không có người nghe nội dung cô nói, đều mang theo bất mãn.

- --------------

Làn đạn:

[Cạn lời, ghét vị tên Lâm Xu Trân này, cô là nhất rồi, cô lợi hại như vậy sao phía trước không thấy nói gì.]

[Sắc mặt khắc nghiệt quá, cảm giác là cô ta đang ghen ghét Hạ Khê.]

[Ước mong Hạ Khê sẽ búng tránn Lâm Xu Trân một cái.]

Lâm Xu Trân sau khi phát tiết xong, đột nhiên tỉnh táo lại.

Cô rốt cuộc đang làm gì vậy??

Bay màu rồi.

Rõ ràng hiện tại là mùa hè, Lâm Xu Trân lại cảm thấy cả người mình đều đặt trong vực sâu rét lạnh, sau lưng không ngừng tiết ra mồ hôi lạnh.

Lâm Xu Trân thừa nhận, cô có mặt trái cảm xúc, cô không thích Hạ Khê.

Không phải bởi vì sự việc chọn đội trưởng, mà là, dựa vào cái gì Hạ Khê nhờ Triệu Thiên Kỳ lại có được nhân khí cao như vậy, dựa theo kinh nghiệm của Lâm Xu Trân, nếu mặt sau Hạ Khê không có chuyện lật xe, trên cơ bản đã ổn định ở vị trí xuất đạo.

Lâm Xu Trân cảm thấy mệnh Hạ Khê tốt, Triệu Thiên Kỳ chủ động cho Hạ Khê hút máu.

Còn mệnh của cô rất kém, cô đã luyện tập gần 10 năm, trên người đều là vết thương, mỗi lần đều cách vị trí xuất đạo rất xa, lúc này còn có khả năng bị loại tuyển thủ thực tập thời gian ngắn như Hạ Khê hạ bệ.

Không cam lòng.

Không cam lòng là không cam lòng, Lâm Xu Trân vẫn luôn chịu đựng, cũng không có ý sẽ hại Hạ Khê, nhưng giờ phút này cô biết rõ nếu không nói ra chuyện này cô sẽ chỉ có 1/10 hy vọng xuất đạo, sau khi xúc động xong, tổ tiết mục sẽ càng thêm khoa trương mà cắt nối biên tập.

Cô chỉ sợ sẽ rất nhanh sẽ phải về nhà.

Sắc mặt Lâm Xu Trân tái nhợt, không biết nên biện minh như nào, đương sự của sự kiện là Hạ Khê lại nhìn Lâm Xu Trân cười một cái.

"Em cảm thấy chị nói rất đúng."

Người xem cho rằng Hạ Khê sẽ rất phẫn nộ:???

Lâm Xu Trân vốn dĩ đã có cảm giác xong đời:???

- ----------------

Hạ Khê là thật sự động não tự hỏi, cô phát hiện Lâm Xu Trân nói không sai, thấy các đội viên còn chưa get được, Hạ Khê trực tiếp thị phạm cho mọi người nhìn rõ thực tiễn.

Đầu tiên là tiến hành di chuyển thay đổi vị trí, phát hiện thật sự tồn tại bug, hai trong năm lần đội viên bởi vì tránh không kịp mà va phải nhau; ngay sau đó chính là đoạn Tôn Đình cùng Chu Diệu hát mà Lâm Xu Trân nói.

Một đoạn kia tiếp lời quá nhanh, cảm xúc tách biệt, thiếu sự liền mạch.

Yêu cầu một người hoàn thành.

Lâm Xu Trân tuy rằng cách làm khiến một ít người không thoải mái, nhưng theo thử nghiệm, ý kiến của hoàn toàn không phải đang nói bừa.

Hạ Khê liên tục gật đầu, dò hỏi Lâm Xu Trân: "Còn có cái gì sao??"

Lâm Xu Trân: ".... Không có"

Vì thế Hạ Khê lại thay đổi phương hướng khác: "Vậy chị xem sửa như thế nào mới thích hợp??"

Lâm Xu Trân mơ màng hồ đồ dùng kinh nghiệm của mình tiến hành sửa đổi, <> dưới sự thảo luận của mọi người và sự chỉnh sửa của Lâm Xu Trân đã bắt đầu ra hình ra dáng, có sự đặc sắc hơn.

Hạ Khê: Quả nhiên là dân chuyên có khác, chuyên nghiệp là phải lợi hại như vậy nè!!!

Hạ Khê đứng ở bên cạnh Lâm Xu Trân, cô vốn dĩ tính toán vỗ vỗ bả vai Lâm Xu Trân tỏ vẻ khen ngợi, sau đó trong đầu vang lên tiếng máy móc.

[Kỹ năng hải vương kích hoạt, yêu tiếp xúc]

[Yêu tiếp xúc: Hải vương ưu tú, luôn ở thời gian thích hợp xuất kích, cùng mục tiêu tiến hành tiếp xúc tứ chi như có như không, tăng hảo cảm độ]

[Nhiệm vụ: Mời ký chủ trong vòng 24 giờ sử dụng kỹ năng này.]

"......"

Hạ Khê thuận thế ôm bả vai Lâm Xu Trân, hại người dính vào nhau, một bức chị em tốt ra đời.

Lâm Xu Trân cứng đờ.jpg, nếu cô có thể lên tiếng, khẳng định sẽ lớn tiếng kêu lên, không thân, thật sự không thân!!!

Hạ Khê đề nghị: "Em cảm thấy chị so với em có kinh nghiệm hơn, nếu không chị làm đội trưởng đi." Cô từ đầu tới cuối vẫn luôn cảm thấy Lâm Xu Trần càng thích hợp hơn.

Lâm Xu Trân cự tuyệt: "..... Không"

Hạ Khê cũng không miễn cưỡng: "Vậy thì em sẽ là danh nghĩa, còn chị nắm giữ thực quyền??"

Đại não Lâm Xu Trân có điểm không theo kịp, hai người cách nhau khá gần, là khoảng cách chỉ có bạn bè thân thiết mới có, ngay sau đó lại nghe Hạ Khê nói: "Em biết xem chỉ tay nè, để em nhìn giúp chị."

Đạo diễn tổ tiết mục: Sao tôi lại không biết em còn kiêm cái nghề này nữa hả???

Hạ Khê đưa ra đề nghị xem tướng tay là bởi vì kỹ năng chưa thể hiện đã dùng xong, căn cứ vào kinh nghiệm áp dụng với Tỉnh Thước, hẳn là còn chưa đạt tới trình độ tiếp xúc nhất định.

Nhưng mà ôm người khác mãi không buông tay cũng kỳ kỳ, vì thế Hạ Khê linh động nghĩ tới xem tướng tay.

Các đội viên vây xung quanh Hạ Khê cùng Lâm Xu Trân, người xem phòng phát sóng trực tiếp cũng ngừng thở, đều đang đợi Hạ Khê xem chỉ tay.

Hạ Khê mặt đối mặt ngồi dưới đất cùng Lâm Xu Trân, Hạ Khê bắt lấy tay đối phương, cô xem rất nghiêm túc, đột nhiên cho người ta một loại cảm giác mơ hồ.

Lâm Xu Trân nhịn không được lo lắng: "Nhìn ra cái gì sao??"

Hạ Khê: "Em bấm tay tính toán, chị sắp tới cần một lọ sữa AD Canxi"

Hạ Khê vừa dứt lời, liền cười cười với đối phương, ngay sau đó giống như làm ảo thuật biến ra một lọ sữa AD Canxi, đưa cho Lâm Xu Trân.

"Tặng chị."

"Cảm ơn chị cho mọi người ý kiến xây dựng."

Lâm Xu Trân cẩm hộp sữa AD Canxi Hạ Khê đưa cho ngẩn cả người, một lát sau mới lẩm bẩm nói: "Không cần khách khí, là việc nên làm." Cô là một bộ phận của tập thể, vốn dĩ nên làm.

Người quay phim: Tôi là tới thu đoạn xé mặt của các cô, không phải tới thu khuê mật tình thâm.

Người xem: Sau kẹo gấu mềm lại xuất hiện sữa AD Canxi, hai CP bị tổ tiết mục mở ra đừng lo lắng, bở vì Hạ Khê có thể lập tức lập một cái CP mới.

Tổng kết chút, CP như nước chảy, nhân thiết của Hạ Khê.

Triệu Thiên Kỳ ở phòng luyện tập không biết tình huống của Hạ Khê, nhân viên công nhỏ giọng nói với cô: "Hạ Khê ở bên ngoài có người khác rồi!!"

Triệu Thiên Kỳ:???

- -----------------------

Phỏng đoán của người xem trở thành sự thật, các học giả gặm đường nghe tin mà đến.

[Mẹ, đều là người một nhà, có thể gặm thì gặm đi.]

[Đây là kịch bản hoan hỉ oan gia kinh điển nha, Hạ Khê trước đều chủ động, ngay từ đầu đã muốn cho Lam Xu Trân làm đội trưởng, nhân thiết của Lâm Xu Trân bên này là biệt nữu kiêu ngạo, trải qua các loại xung đột, dưới nỗ lực của Hạ Khê, hai người giải khóa mũi tên hai chiều, dắt tay đón thành tựu.]

[Đúng đúng đúng, người nhà nói rất đúng, CP của hai người tui cũng đã nghĩ rồi, gọi là Trân Tích (Tích đồng âm với Khê), nghe có hay hông hở??]



CP Hạ Thiên, CP Khủng bố tình nhân: Tà giáo, loại tà giáo điển hình!!

Khán giả vốn dĩ không có cái nhìn tốt với Lâm Xu Trân, nhưng lại phát hiện kiến nghị của Lâm Xu Trân hoàn toàn hợp lý, hơn nữa Hạ Khê cùng các đội viên cũng không so đo, liền đem cái nhìn không tốt trước đó bỏ đi.

Sau đó các đội viên cũng chủ động nói chuyện cùng Lâm Xu Trân, cũng nhận được câu trả lời.

Các đội viên phát hiện thực lực của Lâm Xu Trân thật sự không tồi, hơn nữa thời điểm không xụ mặt nhìn người khác cũng rất xinh xắn, Lâm Xu Trân đang tự thay đổi.

Hạ Khê đột nhiên lại gần, Lâm Xu Trân tuy rằng có chút không được tự nhiên, trên thực tế lại giúp giảm bớt khẩn trương của cô rất tốt, cô có thể cảm nhận được là Hạ Khê đang cho cô bậc thang đi xuống.

Chuyện lúc nãy thiếu chút nữa bùng nổ xé mặt đã hoàn toàn tránh được, tổ đội <> không khí dần hòa hợp hơn, hiệu suất tăng cao, Lâm Xu Trân sau khi nghĩ lại thấy rất ngượng ngùng, cơ hồ Hạ Khê nói gì cô đều gật đầu.

Hạ Khê: "Đoạn vũ đạo này làm sao bây giờ, nếu không thì để em đi hỏi Triệu Thiên Kỳ một chút."

Lâm Xu Trân: "Không cần, chị có thể, để chị!!"

Hạ Khê: "Cảm giác đội hình có chút chán."

Lâm Xu Trân: "Chị có kinh nghiệm, nhìn chị nè!!"

Hạ Khê: Chị giỏi quá, chị giỏi nhất, chị thật là lợi hại, có chị thật tốt biết bao ------

Ba câu khích lệ, giống như không cần tiền vậy.

Lâm Xu Trân càng thêm nhiệt tình.

Làn đạn dần dần phát hiện điểm không thích hợp.

[Có thể nhìn ra được, Hạ Khê là thật sự không muốn làm đội trượng, cô ấy thật sự có ý đồ thoái vị.]

[Chúc mừng cô giáo Hạ mất một hộp sữa AD Canxi, nhặt được một cánh tay trái đắc lực??]

Lâm Xu Trân cũng nhận ra được: Lúc ấy mình cự tuyệt có ý nghĩa gì sao, không có danh đội trưởng, lại phải làm việc của đội trưởng??

Hạ Khê không hề nói giỡn, cô dùng hành động thể hiện cô chỉ mang danh đội trưởng, còn Lâm Xu Trân nắm giữ thực quyền của đội trưởng.

Ai giữ thực quyền của đội trưởng thì làm việc đi.

- ---------------

Lâm Xu Trân cũng chỉ âm thầm hoài nghi một chút, trên thực tế cũng rất thích thú, phụng sự thể hiện giá trị của mình.

Trước đây cô luôn là tính cách một mình làm việc, nhân duyên không quá tốt, cô lần đầu cảm nhận được vui sướиɠ khi được người khác nhắc nhở nhớ thương, mọi người sẽ nhờ cô hỗ trợ sửa đúng động tác, cũng sẽ cho cô mang cơm đưa nước.

Vốn dĩ show tuyển tú đã mang theo hình thức show thực tế, phái thực lực hát nhảy đương nhiên đáng giá được yêu thích, đáng giá được xuất đạo, nhưng phái thực lực hát nhảy giỏi ở những nơi như này vĩnh viễn không thiếu, chỉ có thực lực mà không có tính cách, không có tương tác, đồng nghĩa với việc sẽ khuyết thiếu màn ảnh.

Hiện tại màn ảnh của Lâm Xu Trân nhiều lên, cũng giúp người xem có thêm nhiều hiểu biết về cô.

Hạ Khê sáng sớm tinh mơ đã cảm nhận được không khí xôn xao, rất nhiều tuyển thủ trên mặt đều mang theo cảm xúc đặc sắc, điều này làm Hạ Khê hết sức khó hiểu.

"Phát sinh cái gì vậy??"

Triệu Thiên Kỳ vừa định giải thích, nhân viên công tác liền ngăn cô lại.

Nhân viên công tác: "Hạ Khê, em không biết gì sao??"

Hạ Khê mê mang lắc đầu, cô bỏ lỡ chuyện quan trọng gì sao???

Thời điểm nhân viên công tác công bố tin tức này, Hạ Khê vừa vặn có chuyện đi ra ngoài một chuyến.

Nhân viên công tác ra vẻ bí mật: "Em đoán thử đi??"

Hạ Khê vẻ mặt biểu tình chị đây là đang khó xử bé hổ béo là em, nhưng mà cô vẫn cùng nhân viên công tác chơi trò hỏi đáp ấu trĩ này.

Hạ Khê trầm tư một lúc: "Nhà ăn hôm nay lại làm thịt kho tàu sao??"

Nhân viên công tác:?? Liên quan quái đến thịt kho tàu??

Công diễn hai có quy tắc mới, mỗi nhóm đều sẽ phân một học trưởng trợ diễn, học trưởng tuổi sẽ tương đối trẻ, không phải người mới phái ca sĩ, cũng là người mới phái diễn viên.

Giống hiện tại đã có ratings không tồi, các học trưởng trợ diễn chỉ cần đến lộ mặt chạy thông cáo, mà trợ diễn học trưởng tham gia có thể hấp dẫn không ít fans của bọn họ tới xem, cho dù không có bao nhiêu fans, nhưng tuấn nam mỹ nữ phối hợp vĩnh viễn là kinh điển.

Tóm lại chính là đôi bên cùng có lợi, mua bán một vốn bốn lời.

Nhân viên công tác chờ đợi biểu tình kinh hỉ của Hạ Khê, vừa rồi cô không biết thì thôi đi, hiện tại hẳn là sẽ kích động một chút đi??

Dưới cái nhìn chăm chú của nhân viên công tác, Hạ Khê: "À."

Nhân viên công tác: Phản ứng này tôi hoàn toàn không lường trước được.

- ---------

Hạ Khê không biết học trưởng trợ diễn tới sẽ có nhiều bước rườm rà như vậy, mọi người theo thứ tự bị quản lý gọi đi, Hạ Khê còn đang luyện tập động tác, ngay sau đó cũng đặc biệt được gọi vào phòng phỏng vấn.

Máy móc đặt tại chỗ kín nhất, đạo diễn đã ở bên trong chờ Hạ Khê, tuyển thủ đều phải tiếp nhận phỏng vấn đơn độc.

Đạo diễn thu xếp chỗ ngồi cho Hạ Khê xong thì đưa ra mấy chục vấn đề: "Có chờ mong gì với học trưởng sắp tới không??"

Hạ Khê rốt cuộc là sẽ tò mò nghề nghiệp của học trưởng, hay là chiều cao, hay là diện mạo.

Đạo diễn còn bổ sung: "Không thể nói không có!!!" Ông đã có bài học từ nhân viên công tác vừa nói chuyện với Hạ Khê.

[Mẹ nó, Khê Khê tử giống như thật sự muốn nói không có.]

[Không có chính là không có, tại sao lại không được nói??]

[Không bằng đổi thành có chờ mong gì với thịt kho tàu sắp tới không, Hạ Khê khẳng định sẽ nói ra được hẳn mấy cái (đầu chó).]

Hạ Khê: Đạo diễn vậy mà lại đoán được phản ứng của cô.

Vì thế cô chỉ có thể mạnh mẽ chờ mong, cũng không tính là mạnh mẽ chờ mong, kì thật Hạ Khê khá quan tâm.

Camera nhắm ngay thực tập sinh xinh đẹp, chỉ nghe được Hạ Khê hỏi: "Học trưởng..... hắn có ghét luyện tập không??"

Đây là vấn đề Hạ Khê quan tâm nhất, học trưởng nghe nói sẽ phải theo chân bọn họ cùng lên sân khấu công diễn hai, không luyện tập lại quá kiêu ngạo, ảnh hưởng hiệu quả biểu diễn của nhóm họ thì sao.

!!! Học trưởng chạy ngay đi!!!

Câu hỏi lần này của Hạ Khê nhanh chóng biến thành đích ngắm mới.

Các tuyển thủ khác nghe học trưởng tới -----

Vui vui vẻ vẻ ngắm giai đẹp.

Hạ Khê nghe được giai đẹp tới ------

Không luyện cũng được, nhưng anh đừng ảnh hưởng sân khấu của em nha anh.

Đạo diễn: Tiếc thay cho một khuôn mặt quá thích hợp yêu đương này, tôi hỏi cô soái ca, cô hỏi tôi người ta có luyện tập hay không??

Lúc này học trưởng trợ diễn Dương Trừng đang trên đường chạy tới đón ánh sáng mặt trời, đột nhiên rùng mình một cái.

- ------------

Hạ Khê cả người đều tản ra hơi tán tôi không đổ, trở lại nhóm nhỏ, đối mặt với sự kích động của các đội viên, hỏi cô đã nhìn thấy học trưởng chưa, cảm thấy như vậy không ổn cho lắm.

Tâm tập luyện đều rối loạn hết rồi, thậm chí có người còn thường xuyên thất thần.

Thân là đội trưởng trên danh nghĩa, Hạ Khê vẫn gánh lấy trách nhiệm, vì thế cô dừng động tác, triệu tập mọi người lại với nhau.

"Mình biết mọi người rất mong chờ học trưởng đến, nhưng mà chúng ta cũng không thể chuyện quan trọng nhất là gì, là đem sân khấu tốt nhất thể hiện cho người xem....."

"Nhạc học xong chưa?"

"Vũ đạo học xong chưa??"

"Phần biểu diễn của chúng ta có thể lên mặt bàn được rồi sao?" Mở khóa ba câu hỏi liên tiếp.

Ngữ khí của Hạ Khê không quá nặng nề, nội dung mở họp cũng rất ngắn gọn, nhưng ba cái vấn đề này trực tiếp làm các đội viên vừa rồi bởi vì có học trưởng sắp đến mà xao động trong nháy mắt tắt đèn.

Mẹ nó, hình như chưa ổn thiệt!!!

Hạ Khê: "Vậy thì luyện tiếp đi, không cần trầm mê nam sắc."

Tổ đội <> nhanh chóng đạt thành nhất trí, trừ bỏ đội trưởng tán không đổ Hạ Khê ra, lại nhiều thêm tám vị đồng đội tán không đổ.

Người xem trong phòng phát sóng trực tiếp trợn mắt há mồm.

[Đây là nam nhân chỉ biết ảnh hưởng ta kiếm tiền.... à không, là tốc độ luyện vũ đạo trong truyền thuyết sao??]

[Chị gái này được nha, tôi thật sự muốn hô chị gái được lắm, chị em khoác tay nhau, xây dựng sự nghiệp, không cần trầm mê nam sắc, xông lên đi!!!!]

[Ha ha ha ha, mẹ tôi hỏi tôi cười lăn lộn vì cái gì, tôi nhịn không được nha!!]

[Người chị em, tôi xác nhận, có thể làm fan Hạ Khê, chỉ bằng tinh thần tuyệt đối không sụp phòng này của cô ấy, nô ɭệ của sự nghiệp, yyds]

- ---------------

Dương Trừng là học trưởng trợ diễn của đội Hạ Khê, bề ngoài cao lớn soái khí, là diện mạo soái ca truyền thống, gần nhất có bộ phim bạo, tuy rằng chưa tính là nam minh tinh lưu lượng, nhưng tham gia trợ diễn cũng tương đối phù hợp, lần này đến tiết mục là vì muốn thuận lợi tuyên truyền phim mới.

Hắn một đường được nhân viên công tác dắt tới phòng luyện tập của nhóm Hạ Khê, Dương Trừng đã nghe được âm thanh hoan hô học trưởng nhiệt liệt của phòng tập bên cạnh, bỗng nhiên được giác ngộ.

Dương Trừng bị hoảng sợ, ngay sau đó đối mặt với màn ảnh khen: "Các học muội nhiệt tình quá ha."

Nhân viên công tác nổi lên tâm tư trêu chọc: "Học trưởng Dương Trừng cảm thấy lát nữa mình sẽ có đãi ngộ gì??"

Dương Trừng: "Tôi cực kì tin tưởng, học muội nhà tôi nhất định sẽ càng nhiệt tình hơn, khẩu hiệu so với các cô ấy còn muốn lớn hơn!!!"

"Nói không chừng còn cho tôi lễ vật hoan nghênh, không cần vật phẩm gì quá quý trọng, viết thiệp tay chúc mừng tôi đã rất vui vẻ rồi."

Dương Trừng không có biện pháp xem phòng phát sóng trực tiếp, bằng không hắn sẽ phát hiện bình luận bên trong đều nhất trí ------ anh nghĩ nhiều rồi.

Nhân viên công tác cùng người quay phim rất muốn cười, nhưng mà đã mạnh mẽ chặn lại, Dương Trừng mang theo chờ mong, đẩy cửa phòng luyện tập.

Học muội đúng là học muội trong tưởng tượng của hắn, chẳng qua một đám người toàn bộ đều đang bận rộn công việc trong tay, luyện vũ đạo, ôm đầu gối học lời nhạc, luyện giọng....

Dương Trừng cảm thấy nếu hắn không làm chút động tác, khả năng đứng một giờ cũng không có ai phát hiện, vì thế sau khi ho khan hai tiếng, mọi người cuối cùng cũng nhìn về phía hắn.

Dương Trừng: Chuẩn bị hoan nghênh rồi sao?

Vài tiếng "Chào học trưởng" thưa thớt vang lên, sau đó tiếp tục luyện vũ đạo vẫn luyện, ôm đầu học lời nhạc vẫn học, mở giọng thì vẫn mở....

Dương Trừng: Tôi không trông cậy vào việc có đãi ngộ như Đường Tăng tiến vào Động Bàn Tơ, chư vị học muội cũng đừng thanh tâm quả dục đến mức độ này chứ.

Tác giả có lời muốn nói:

Hạ Khê: Nam nhân chỉ biết ảnh tốc độ luyện vũ đạo của tôi.

Tám đội viên phía sau gật đầu như gà mổ thóc.

-------------------------

(1) Ngụy quân tử: (偽君子) dùng để chỉ những kẻ quân tử giả mạo, bề ngoài ra vẻ rất chính nhân, quân tử, sẵn sàng "đại nghĩa diệt thân" nhưng sự thật bên trong lại thấy lợi quên nghĩa, sẵn sàng làm chuyện đê hèn, ác độc nhất cốt sao có lợi cho bản thân mình.

(2) Vẽ rồng điểm mắt: Thành ngữ bắt nguồn từ cuốn "Lịch đại danh họa ký" (Ghi chép về những danh họa nổi tiếng trong các triều đại do Trương Ngạn Viễn thời Đường biên soạn.

(3) Chơi trốn tìm: Trong KTX show sống còn thường đặt các camera xoay, TTS đi sang bên nào thì camera sẽ xoay theo hướng đó để ghi hình lại các TTS.

(4) Thịt hâm lại: Các TTS đã debut, đã có danh tiếng trước đó quay trở lại chương trình để làm TTS.
« Chương TrướcChương Tiếp »