Chương 3: Ngày thứ ba làm sự nghiệp

Một động tác này của Hạ Khê nằm ngoài dự kiến của mọi người, toàn bộ đều quay cuồng trong mơ hồ.

Nhuế Tử Duyệt sắc mặt vừa trắng vừa hồng, cô ta hô to: "Cô cho rằng chỗ này là rạp xiếc sao??!!"

Khıêυ khí©h, đây nhất định là đang khıêυ khí©h.

Nhìn đi!! Cô ta còn cười, tươi cười đáng chết của người chiến thắng.

Nhuế Tử Duyệt nhìn chằm chằm Hạ Khê, cảm giác người tới không có ý tốt, đối phương quả nhiên đê tiện giống như đúc gương mặt yêu diễm này.

Điều này làm cho Nhuế Tử Duyệt do dự, không biết bây giờ nên tiếp tục đối đầu với đối phương hay xem xét kỹ hơn.

Bởi vì phát hiện mình giống như có thể miễn cưỡng khống chế thân phận hoàn toàn mới, Hạ Khê cho rằng cô gái trẻ tuổi trước mặt đang tham khảo kĩ năng của cô, tươi cười với Nhuế Tử Duyệt.

Tuy rằng còn chưa tham gia tiết mục, nhưng cô đã cảm nhận được không khí tập võ (?).

Điều này cũng làm Hạ Khê hưng phấn hơn: Cô còn có thể tiếp tục diễn!!!

Cũng không biết đối phương còn cái gì, hẳn chỉ là đồ ăn khai vị thôi, cô muốn nhìn chút công phu khác.

Vì thế Hạ Khê thu quyền nói chuyện, tiếp tục hiền từ cười nhìn Nhuế Tử Duyệt: "Còn nữa sao?"

Hứng thú bừng bừng.

Nhuế Tử Duyệt ngẩng đầu, không khống chế được lui về phía sau hai bước.

Thực tập sinh còn lại: Nháy mắt bổ não lời ngầm của Hạ Khê, ngay tại đây, ngay chỗ này?

Là một nhân vật tàn nhẫn, khủng bố như vậy, Nhuế Tử Duyệt còn thua liền hai lượt, phản kích thì thôi đi, bây giờ còn bị công kích!!

Nếu nói ngay từ đầu có người ôm suy nghĩ khi dễ người mới, tính toán thời gian huấn luyện sắp tới dạy cho Hạ Khê một bài học, sau khi trải qua chuyện này bắt đầu thành thật hơn, thu hồi tâm tư nhỏ của mình.

Không thể trêu vào.

Đánh gãy loại không khí quỷ dị này là một trận vỗ tay.

"Đây chắc là Hạ Khê đi!!"

Hạ Khê nhìn về hướng âm thanh, là giám đốc bộ phận mà anh Siêu mang tới.

Giám đốc là phụ nữ, trang điểm tinh xảo, hai người không biết đã xuất hiện từ khi nào, đã đợi bao lâu, hiện tại ánh mắt giám đốc nhìn Hạ Khê đều là thưởng thức.

Anh Siêu điên cuồng gật đầu: "Đúng đúng đúng, đây là Hạ Khê"

Anh Siêu mang theo ánh mắt tán thưởng, hắn giơ ngón tay cái lên với Hạ Khê, hạ giọng: "Sao em có bản lĩnh như vậy mà không nói với anh một tiếng?"

Hạ Khê nghĩ nghĩ: "Anh không có hỏi em"

Anh Siêu "....". Xác thật là không hỏi, rốt cuộc làm gì có ai hỏi nghệ sĩ nhà mình có biết nhào lộn hay không.

Bất quá đây không phải trọng điểm, giám đốc phảng phất giống như phát hiện được bảo tàng, không ngừng đánh giá trên dưới Hạ Khê, cô ấy giống như nghĩ được gì đó: "Sân khấu biểu diễn vòng đầu không phải có part lộn nhào sao, tôi thấy có thể để Hạ Khê làm"

Hạ Khê:???

Cô đang nghi hoặc sân khấu biểu diễn vòng đầu là cái gì.

Nhuế Tử Duyệt:???

Part lộn nhào không phải là của cô ta sao!! Đây là vả mặt không thành còn bị vả mặt lại sao, lại còn thuận tiện giúp đối phương may một bộ áo cưới?

- ---------

Giám đốc trực tiếp gọi giáo viên vũ đạo tới, bọn họ còn cần phải quan sát một chút bản lĩnh vũ đạo của Hạ Khê, vừa rồi Hạ Khê đã hơi mang ý tứ xin lỗi, bản thân không biết nhảy, nhưng mà trải qua động tác Windmill vừa rồi, mọi người tự động cho là cô đang khiên tốn.

Giám đốc chủ yếu là lo lắng Hạ Khê không theo kịp tiết tấu, những thực tập sinh này đã học được một thời gian rồi.

Công ty đối với nhóm thực tập sinh sắp tham gia <> tương đối để bụng, cụ thể biểu hiện là mời giáo viên đều từ học viện vũ đạo chuyên nghiệp tới.

Giáo viên vũ đạo nhìn gương mặt mới xinh đẹp, thanh âm ôn hòa: "Không cần khẩn trương, thả lỏng một chút, trước làm nóng người, sau đó cho cơ thể mềm mại chút"

Đối với người đã đẹp lại còn nghiêm túc, giáo viên vũ đạo trời sinh có hảo cảm.

Hạ Khê ngoan ngoãn gật đầu: "Dạ"



Giáo viên vũ đạo xoạc chân một cái, ý bảo Hạ Khê làm theo: "Có thể không?"

Nhuế Tử Duyệt nghiến răng nghiến lợi đứng cách đó không xa, thực tập sinh có quan hệ tốt an ủi cô ta: "Không nghe thấy cô ta nói mình không biết nhảy sao, yên tâm đi, cô ta sẽ không đoạt được vị trí của cậu, cô ta khả năng sẽ ở phiên hai". Tuy rằng phiên hai cũng đã trâu lắm rồi.

Vừa dứt lời, các cô nghe thấy Hạ Khê hỏi: "Cô ơi, cô xem em làm đúng chưa ạ?"

Hạ Khê ngoài miệng nói không biết nhảy, đứng nhìn một lúc, dứt khoát lưu loát xoạc một cái có thể dùng làm thước đo tiêu chuẩn.

"......"

Thực tập sinh ho nhẹ hai cái: "Không sao, mấu chốt vẫn phải xem thành quả, động tác vũ đạo của chúng ta tương đối khó, cậu tập ba ngày mới hoàn thành"

Nhuế Tử Duyệt: Đúng vậy, cô ta tập suốt ba ngày.

Giáo viên vũ đạo lúc nào cũng thu lại khắc nghiệt, ngữ khí ngạc nhiên: "Không tồi nha, em học rất nhanh"

Chỉ thấy Hạ Khê ngoài miệng nói không biết khiêu vũ khoa chân múa tay rất ra hình ra dáng, mấu chốt là nhớ động tác đặc biệt nhanh, lấy tốc độ này hẳn là không tới một ngày có thể học xong toàn bộ vũ đạo.

Luyện một thời gian nữa, hoàn toàn có thể lên sân khấu.

Dưới ánh mắt của giáo viên vũ đạo, động tác của Hạ Khê chỉ là có hơi cứng một chút, sau này đều có thể sửa được.

Hạ Khê đem toàn bộ tinh lực đặt trên người giáo viên vũ đạo, cô vốn đang gặp phải lĩnh vực xa lạ hơi trúc trắc cùng câu nệ, sau đó phát hiện giống như lúc cô luyện võ, rất nhanh đã thích ứng.

Giáo viên vũ đạo để Hạ Khê đi nghỉ ngơi, đối mặt với học sinh xinh đẹp lại còn có thiên phú, độ hảo cảm của giáo viên vũ đạo thẳng tắp tăng lên: "Em phía trước học vũ đạo ở chỗ nào?". Đã nhận định thời gian Hạ Khê học khá dài

Hạ Khê lắc đầu: "Không học qua khiêu vũ ạ". Cô chỉ học võ thôi.

"......"

Nhuế Tử Duyệt căm giận chỉ vào Hạ Khê ném xuống một câu: "Versailles" (1), sau đó che mặt chạy khỏi phòng học.

Hạ Khê:???

- -----------

"Part của Nhuế Tử Duyệt đổi thành Hạ Khê làm rồi"

"Xứng đáng, xem cô ta cả ngày khoe khoang, rốt cuộc cũng có người trị được cô ta, tuy rằng tôi không thân với Hạ khê, nhưng tôi cảm thấy cô ấy tốt hơn Nhuế Tử Duyệt nhiều"

Nhà ăn của công ty rất nhiều người, thường thường đi theo tốp ba tốp năm, cũng không chú ý tới đương sự Hạ Khê đang đưa lưng về phía các cô ăn cơm.

Hạ Khê nghe được tên mình cùng Nhuế Tử Duyệt, bởi vì nội dung lời nói mà mày đẹp nhíu chặt.

Hai ngày nay cô luôn ở trong phòng vũ đạo luyện tập, Hạ Khê cũng nhớ rõ Nhuế Tử Duyệt, là thực tập sinh lộn mèo lần trước.

Gần đây Nhuế Tử Duyệt vẫn luôn nhìn chằm chằm cô, thần sắc u ám..

"Part của Nhuế Tử Duyệt cho em làm, có ý gì?". Hạ Khê không muốn mơ hồ, trực tiếp hỏi người đại diện đối diện.

Thứ anh Siêu biết so với Hạ Khê nhiều hơn, hắn cùng giám đốc quan hệ thân thiết, một bên ăn một bên cười nói với Hạ Khê: "Đúng vậy, giám đốc nói với anh rồi, xác định"

"Chỉ là sân khấu biểu diễn vòng đầu có một bộ phận solo, trong đó có động tác lộn mèo, ngay từ đầu vốn dĩ là Nhuế Tử Duyệt làm, giám đốc cảm thấy em thích hợp hơn nên tính toán đẩy cô ta xuống dưới, buổi chiều sẽ công bố"

"Đó chính là killing-part (2), tổ tiết mục khẳng định sẽ không cắt, không cần buồn chuyện màn ảnh"

Tuy rằng anh Siêu thấy Hạ Khê vốn dĩ cũng không lo lắng.

"Hạ Khê, anh thật lòng cảm thấy em chắc chắn sẽ nổi, đến lúc đó đừng quên anh, còn phải để anh làm người đại diện......". Anh Siêu đang lôi kéo làm quen Hạ Khê, thì thấy cô đã đứng lên.

"Em đi đâu đấy?"

Cô gái trẻ tuổi dáng người cao dài, eo thẳng tắp, dáng vẻ xinh đẹp, khí chất như thanh trúc, nói với anh Siêu: "Tìm giám đốc"

Mí mắt anh Siêu hung hăng nhảy nhót.

- -----------

Hạ Khê dạo quanh công ty một vòng, tạm thời chưa tìm thấy giám đốc, vì thế cô quyết định không lãng phí thời gian, thừa dịp này đi phòng tập luyện tập một lúc.

Thân thể này độ nhẫn nại và độ dẻo dai so với cô trước kia còn kém xa lắm.

Theo lý mà nói, phòng luyện tập giờ này hẳn là không có người, nhưng mà Hạ Khê vừa mới tới gần cửa phòng đã nghe thấy thanh âm nức nở, xuyên qua cửa sổ có thể nhìn thấy Nhuế Tử Duyệt một mình một người ngồi trên sàn nhà phòng luyện tập, cuộn tròn thành một đoàn, thân thể run lên.



Hoàn toàn không có kiêu ngạo ương ngạnh như ngày thường.

Cô ấy đang khóc.

Hạ Khê vốn đang do dự có nên đi vào hay là lặng lẽ rời đi, rốt cuộc thì dựa theo tính cách của một ít người không nhất định sẽ nguyện ý bị người khác phát hiện, ai ngờ đối phương nâng mặt lên, một khuôn mặt đầy nước mắt khóc đến "hoa lê vũ đái" (3) đập vào trong mắt Hạ Khê.

Bốn mắt nhìn nhau.

"...."

Hạ Khê nhấp môi: Hiện tại không phải do cô lựa chọn nữa.

Hạ Khê đi vào, thả ba lô xuống, nhìn chằm chằm vào Nhuế Tử Duyệt ôn nhu nói: "Đừng khóc".

Nhuế Tử Duyệt khóc giống như là trời sập xuống, đôi mắt cũng đều sưng đỏ, đại khái là không nghĩ tới sẽ bị người không muốn thấy nhất bắt gặp, cô ấy tự mình tức giận, sau khi Hạ Khê mở miệng, ác thanh ác khí nức nở nói.

"Tôi cứ khóc đấy!!"

"Ai cần cô lo"

"Tôi khóc ở chỗ này cũng không sợ ai bắt gặp!!"

Giả mù sa mưa, còn ở chỗ này cao ngạo an ủi cô.

Đối với vẻ mặt mâu thuẫn cũng cau có của Nhuế Tử Duyệt, sắc mặt Hạ Khê không thay đổi, thanh âm vẫn ôn hòa như cũ.

Âm sắc của cô kì thực rất êm tai, thanh thúy dễ nghe, đi làm streamer tâm sự đêm khuya cũng không thành vấn đề, trầm thấp giống như có một loại chữa lành nhân tâm.

Nếu nói có gì không được ------

"Cô khóc làm tôi nhức não" lời như vậy.

Nhuế Tử Duyệt vốn đang cho rằng Hạ Khê muốn an ủi mình sững sờ ngồi trên sàn nhà, bị Hạ Khê "chó" tới rồi, thậm chí trong nhất thời quên luôn cả khóc.

Cô ấy dừng ánh mắt khϊếp sợ nhìn Hạ Khê, thế gian này vậy mà còn có người "chó" như vậy, giận không cơ chứ!

Hạ Khê bắt đầu thuần thục làm động tác ép chân, ở thời điểm Nhuế Tử Duyệt cho rằng giao lưu của hai người sẽ dừng lại ở đây, Hạ Khê nói cho cô: "Yên tâm tôi sẽ không thay thế cô"

Hai người ở trong lòng đều hiểu rõ, Nhuế Tử Duyệt vì cái gì buổi trưa trộm trốn đến đây khóc.

"Tôi không tin, cô cho rằng tôi sẽ tin sao?". Nhuế Tử Duyệt lau vội nước mắt trên mặt. "Cơ hội tốt như vậy, làm sao lại sẽ có người cự tuyệt chứ"

Sao có thể cự tuyệt.

Cả người Hạ Khê đã hoàn toàn áp xuống đất, chân dài ở dưới đất vẽ ra một độ cong mỹ lệ, cô nghiêng mặt nhìn Nhuế Tử Duyệt đang ngồi trên sàn nhà.

"Không ăn của ăn xin"

"Người khác luyện qua rồi tôi không luyện nữa"

"Tôi muốn solo"

- ----------

Hạ Khê muốn solo thuần túy chỉ là nói miệng, Nhuế Tử Duyệt cả buổi chiều giống như chim sợ cành cong, cô ấy cho rằng Hạ Khê toàn bộ đều đang nói miệng.

Nhưng mà thông báo đem part của cô ấy đổi thành Hạ Khê chậm chạp không tới, cuối cùng Nhuế Tử Duyệt thật sự không nhịn được, đi hỏi giám đốc.

Giám đốc: "Không đổi nha"

"À, đúng rồi, sân khấu vòng đầu Hạ Khê không đi cùng với các cô, cô ấy tự mình solo"

Nhuế Tử Duyệt nhìn về phía Hạ Khê, mang theo dấu chấm hỏi.

Bản thân Hạ Khê đầu cũng đầy dấu chấm hỏi, cô chỉ cùng giám đốc đề xuất việc không làm thế thân, còn chưa nói chuyện solo nha.

Tâm linh đến, Hạ Khê chắp tay trước ngực: "Tín nữ Hạ Khê nguyện cả đời ăn chay, thỉnh cầu trời cao giáng xuống chục tỷ, cảm ơn"

- --------------------

(1) Versailles: Làm màu:)))

(2) Killing-part: Part nổi bật nhất trong một màn biểu diễn.