Quyển 1 - Chương 1.1: Yêu Nghiệt Phương Nào Dám Mơ Tưởng Lão Công Của Ta?

"A Thần, thả em xuống, thả em xuống."

Người vẫn chưa xuất hiện, nhưng âm thanh làm nũng mềm mại kia cũng liền đã truyền tới. Mà theo một tiếng "kẽo kẹt" vang lên, một người thanh niên mặc tây trang màu xanh cũng đã đá văng cửa, bước vào phòng.

Chỉ thấy, trong ngực thanh niên còn ôm theo một thiếu niên dáng người mảnh mai.

Trên người thiếu niên chỉ mặc một chiếc áo thun trắng, đôi chân thon dài thẳng tắp bị quần jean màu xanh bao quanh, không ngừng đong đưa nhìn như đang giãy dụa, nhưng trên thực tế, tay trái cậu lại vẫn luôn vòng qua cổ thanh niên.

Tay phải rủ xuống, lại bị người thanh niên còn lại đi chậm hơn một bước kia cầm lấy.

Người thanh niên đi theo bên cạnh này chỉ mặc một chiếc áo sơ mi màu đen tuyền, nút áo mở rộng, lộ ra l*иg ngực tương đối săn chắc.

Làn da của thanh niên rất trắng, nhưng thân hình lại không hề suy nhược, trái lại còn vai rộng chân dài, chí ít cũng cao 1m9.

Thiếu niên sau khi bị ôm vào phòng ngủ liền bị ném thẳng lên giường lớn. Mà thanh niên theo sau kia cũng đã vô cùng lưu loát khóa trái cửa lại.

"A Thần, chờ đã, đừng nóng vội."

Dùng bàn tay nhỏ nhắn trắng noãn khẽ đẩy l*иg ngực đối phương, nhưng khí lực của cậu lại có hạn, căn bản là không đủ nhìn, nên rất nhanh cũng liền đã bị thanh niên tên là A Thần kia khống chế.

Ngay cả đôi chân đang muốn cựa quậy, cũng đều đã bị người nào đó theo sau giữ lấy.

"A Dịch~"

Tiếng gọi này giống như tức giận, lại giống như là đang nũng nịu, khiến người khác nghe vào, tâm can đều phải mềm nhũn.

Thế là, hai người đàn ông trước mặt cũng liền không tiếp tục chịu đựng thêm nữa, ba chân bốn cẳng bắt đầu cởi bỏ quần áo trên người cậu.

[Đinh, vai chính thụ thân yêu của ta, ta chính là Chủ Thần hệ thống của quyển sách này.]

Trong lúc Ân Tử Niệm đang chuẩn bị ra vẻ thẹn thùng, nhưng kì thực trong lòng đã không kịp chờ đợi muốn làm một vố lớn với hai vị lão công, thì thời gian đột nhiên dừng lại, hai thanh niên muốn cởϊ qυầи áo cậu kia cũng đã bảo trì tư thế đứng yên.

Cùng lúc đó, trong phòng, cũng bắt đầu vô cớ hiện lên một tầng sương trắng.

Dưới sương mù mờ mịt, cậu tựa hồ đã thấy được một đoàn tia sáng biết nói chuyện.

"Vai chính thụ? Ai? Tôi sao?"

Chưa kịp khó chịu vì chuyện tốt bị đánh gãy, cậu cũng đã bị hình ảnh siêu nhiên trước mặt làm choáng váng.

[Là ta đây thưa nhân vật chính, ngài bây giờ đang sống ở trong một bộ tiểu thuyết xuyên nhanh vô cùng nổi tiếng có tên là "Nhật Ký Chiến Lược Của Vạn Nhân Mê".]

[Mà thân phận của ngài, chính là vai chính thụ duy nhất của quyển tiểu thuyết này, Ân Tử Niệm.]

[Ngài vốn nên chiến lược tất cả vai chính công trong mỗi vị diện, biến bọn họ thành lão công của ngài, trải qua chuỗi ngày "ba ba ba" không biết xấu hổ...]

[Nhưng vừa rồi, Chủ Thần đã vừa kiểm trắc ra, trong quyển sách này, thế mà đã có một vị người xuyên thư xen lẫn vào, muốn phá hư thế giới, thay thế vị trí của ngài, cướp mất vai chính công!]

[Vì thế, Chủ Thần mới quyết định đem tất cả những chuyện này nói cho ngài biết, để cố gắng cứu vớt thế giới sắp sụp đổ này.]

[Xin hỏi vai chính Ân Tử Niệm, ngài có nguyện ý nhận lấy trọng trách nặng nề này không?]

"Tôi nguyện ý!"

Ân Tử Niệm không chút do dự nâng quả đấm nhỏ của mình lên.

Đùa cái gì, nếu chỉ là muốn thay thế thân phận, địa vị của mình thì cũng thôi đi, lại còn muốn cướp lão công của mình! Tuyệt đối không thể nhịn!

Cậu đã phải vất vả lắm mới có thể câu được hai vị lão công này vào tay, bây giờ đều sắp "ba ba ba" rồi, làm sao có thể chắp tay tặng cho người khác được chứ?

Mặc dù vào thời điểm này, mạch truyện vẫn còn chưa bắt đầu, nhưng cậu thực sự cũng đã sinh sống ở thế giới này gần hai mươi năm.

Cậu và Lạc Gia Thần, Sở Dịch, đều là trúc mã lớn lên với nhau từ nhỏ.

Thân phận của cậu, là con trai độc nhất của nhà họ Ân, một trong những thế gia hiển hách nhất của tầng lớp thượng lưu.

Mà cũng vì đó, nên từ khi sinh ra, cậu có thể nói là đã được tụ tập ngàn vạn sủng ái vào một thân. Đó là chưa kể đến việc, cậu còn là người song tính ngàn người mới tìm được một, còn chưa chiếm đến 0.001% dân số thế giới.

Ngoại hình của người song tính luôn rất xinh đẹp, thân kiều thể mềm, dáng người mặc dù không phát đạt, nhưng đầu não lại rất thông minh, trí tuệ tuyệt đối có thể xem như là đứng hàng đầu.

Có ưu thế trời ban, nên cậu ở trong vòng tròn thượng lưu này, cũng xem như là thật sự xứng đáng với danh xưng "tiểu vương tử", được một đám thiếu gia, tiểu thư đua nhau truy phủng.

Mà trong đó, người có quan hệ thân cận với cậu nhất, liền chính là con trai độc nhất của nhà họ Lạc - Lạc Gia Thần.