Chương 7

Cha mẹ có mối quan hệ sâu xa như vậy, hai nhà lại là hàng xóm của nhau, đương nhiên quan hệ rất tốt. Nhưng quan hệ tốt thì tốt, việc âm thầm đánh giá hơn thua nhau cũng có.

Mặc dù Tiền Vi Dân và Hàn Ái Quốc đều là giáo sư tại Đại học T nhưng Tiền Vi Dân là giáo sư Khoa Triết học, còn Hàn Ái Quốc là giáo sư Viện Quản lý - Kinh tế. Lúc còn trẻ hầu hết mọi người đều nghèo, chức danh năng lực cũng như nhau nên không có cảm giác gì. Nhưng theo năm tháng, chênh lệch dần kéo ra. Khi giáo sư triết học vẫn còn đạp chiếc xe đạp hiệu Vĩnh Cửu thì giáo sư kinh tế đã bước lên xe bốn bánh, còn cách vài bữa là lên chức một lần. Đến khi giáo sư triết học thắt lưng buộc bụng mua được một chiếc Volkswagen, giáo sư kinh tế đã lái đến chiếc Bentley!

Còn Tiền Mỹ Văn và Lâm Bội Dung, mặc dù là bạn cùng lớp ở trung học nhưng từ chuyện chọn chồng cho đến tự kinh doanh, có vẻ Lâm Bội Dung có năng lực hơn Tiền Mỹ Văn một chút. Tiền Mỹ Văn làm giáo viên ở trường tiểu học, tiền lương không cao, được cái thanh nhàn, phúc lợi cũng tốt. Còn Lâm Bội Dung đầu tiên đi làm ở ngân hàng mấy năm, sau đó chuyển sang lĩnh vực tài chính, từ lâu đã lăn lộn thành một nữ cường nhân!

So sự nghiệp không được, so chồng cũng không được, chỉ còn lại con cái của hai nhà. Cho dù là một nam một nữ, cho dù có kém ba tuổi, Tiền Mỹ Văn vẫn luôn nhìn chằm chằm con trai nhà họ Hàn, bồi dưỡng con gái nhà mình để phân cao thấp.

Kết quả là, Tiền Tiền quả thực lớn lên dưới cái bóng của Hàn Văn Dật.

Bởi vì thành tích môn nào Hàn Văn Dật cũng là 100 điểm nên nếu Tiền Tiền mang điểm 98 về nhà nhất định sẽ bị quở trách hai câu; vì mỗi cuối tuần Hàn Văn Dật học ba lớp năng khiếu và phụ đạo môn, học piano, học tiếng Anh và cả taekwondo nên từ tiểu học Tiền Tiền đã phải học bốn lớp mỗi cuối tuần, học nhạc cụ, học tiếng Anh, học vũ đạo, còn phải học vẽ tranh…

Nói công tâm thì Tiền Tiền thật sự là một đứa trẻ không tồi. Về ngoại hình thì đứng đầu lớp, từ hồi tiểu học đã có rất nhiều bé trai thích vây quanh cô; về mặt thành tích tuy rằng không nổi bật nhưng cũng có thể ổn định ở mức giữa; xét về tài hoa, ít nhất cũng sở trường đặc biệt để biểu diễn…

Nhưng vấn đề là Hàn Văn Dật không khác gì một con quái vật! Tiền Tiền có ưu điểm nhưng Hàn Văn Dật quả thực không có khuyết điểm! Điều này trực tiếp khiến Tiền Tiền cảm thấy bản thân mình từ khi còn nhỏ đã không làm nên cơm cháo gì. Ban đầu sự oán giận này là dành cho chính mình, sau đó thì giận chó đánh mèo, giận sang Hàn Văn Dật. Vừa nghe đến ba chữ Hàn Văn Dật, vừa nhìn thấy gương mặt Hàn Văn Dật kia, đáy lòng cô lập tức nổi lên một sự bi thương ‘Trời đã sinh Du, sao còn sinh Lượng’.