Chương 39: Sớm muốn làm một lần ở phòng dụng cụ.

Edit: Mây

Beta: Su

Một tuần mệt mỏi qua đi, đảo mắt đã tới thứ sáu.

Hôm nay Hứa Thông dậy thật sớm, chờ Ngụy Tây Tây rời giường, giống như một chú chó nhỏ đòi ăn hưng phấn vây quanh chủ.

Ngụy Tây Tây rửa mặt xong đi ra từ phòng tắm, thấy anh vẫn còn ở bèn hỏi: "Hôm nay anh không cần tập huấn ư?"

Mấy ngày gần đây, Hứa Thông vừa rời giường liền đi.

"Vợ nhỏ, hôm nay em không có tiết học, bồi anh tập huấn đi, được không ~~~?" Anh cười hì hì, vẻ mặt chờ mong.

Ngụy Tây Tây lắc đầu: "Tôi đi thì có thể làm được gì? Về bóng chuyền, tôi dốt đặc cán mai."

"Em có thể đi cùng anh mà, bao lâu nay không được ở cạnh em, chúng ta cùng phòng ngủ mà, sao giống như ở riêng vậy chứ!" Hứa Thông ủy khuất đếm kỹ mấy ngày được hưởng "đãi ngộ" đặc thù, sau đó đúng tình hợp lý nói: "Người ta kết hôn xong còn về nhà cùng nhau đấy, em xem hai ta đã làm gì với nhau rồi, thế mà em vẫn còn chưa chính thức đi gặp mấy người trong đội tuyển cùng với anh đâu."

Lấy chuyện cùng nhau về nhà làm so sánh, quả thực thần kì.

Lần đầu tiên nghe nói lên giường xong còn phải gặp mặt chính thức bạn bè nhà trai, trước kia cũng không phải chưa từng gặp mặt, cần long trọng đến vậy sao?

Ngụy Tây Tây dở khóc dở cười, cô yên lặng trong chớp mắt, nhìn đôi mắt dường như phát sáng của Hứa Thông, không biết vì sao lại không thể nói lời cự tuyệt ra khỏi miệng được, chắc có lẽ là vì không muốn ánh sáng trong đôi mắt ấy biết mất đi...

...

Đội tuyển bóng chuyền.

Đã có vài người bắt đầu tự tập huấn, nhìn thấy 2 người họ tiến vào, tất cả lập tức dừng động tác, chỉnh tề hô to: "Chào chị dâu!"

Sắc mặt Ngụy Tây Tây bỗng dưng đỏ lên, hung dữ nhìn về phía Hứa Thông, gửi ánh mắt nghi vấn sang anh: Anh nói cho bọn họ biết rồi?

Hứa Thông lập tức lắc đầu, thậm chí còn định giơ tay xin thề: Thiên địa chứng giám, anh giữ kín như bưng!

Mấy người trong đội bóng chuyền, vừa được ăn cẩu lương giao đến tận nơi, vừa lộp cộp chạy vào trong phòng thay quần áo, không lâu sau mấy người đều cầm túi quà tặng từ bên trong chạy ra.

Sau đó Ngụy Tây Tây liền trợn tròn mắt.

Thẳng nam tặng quà, đặc biệt mà không hàm súc, hận không thể để toàn thế giới khen bọn họ có mắt nhìn, Từ Lãng đưa cho cô một hộp dầu bôi trơn rồi cất cao giọng nói: "Chị dâu, bọn tôi có chuẩn bị lễ gặp mặt cho cậu, đây là quà được đề cử, xin vui lòng nhận cho."

Ngụy Tây Tây lập tức giác ngộ. "Chị dâu" này không phải "chị dâu" kia.

Cô vô cùng xấu hổ, nhưng vẫn phải duy trì nụ cười khách khí: "Đừng khách khí như vậy, tôi chưa chuẩn bị gì cả."

"Nên làm nên làm thôi." Nói xong bèn cứng rắn đưa cho cô.

Tiếp theo, Điền Diệu tặng cô một hộp cao, bên ngoài có ghi "Thuốc cao trị trĩ": "Chị dâu, loại này đặc biệt dùng tốt, cậu cứ giữ để chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào."

Tầm mắt mờ ám của mọi người quét qua cậu ta, ai ui, bại lộ rồi nha, tiểu Diệu Diệu ~

Trì Sính: "Chị dâu, nước hoa Loewe, mỗi sáng lưu hương sau khi xong việc~"

Trần Trị Trị: "Chị dâu, mặt nạ dưỡng mông có doanh số bán hàng cao nhất~"

Tưởng Đại Lực: "Chị dâu, qυầи ɭóŧ tình thú~ chúc cậu mở ra đại lục mới~"

Cuối cùng, Khương Đào đưa cho Ngụy Tây Tây một hộp bαo ©αo sυ rồi nhướn mày nhìn cô: "Chị dâu nhỏ, phải có mộng tưởng, biết đâu thực hiện được!"

(Ở đây mình giải thích chút là mn đều nghĩ Thông ca và Tây tỷ nam×nam, Thông ca là công, Tây tỷ là thụ vì không ai biết tỷ là nữ ngoài anh Thông, nên ý anh Đào là Tây tỷ nên nghĩ lật kèo làm công í, sợ có bạn nãy giờ đọc không hiểu nên mình chú thích luôn ^^)

Mẹ nó mộng tưởng! Vậy phải để cô mọc ra được cái thứ đó (côn ŧᏂịŧ) đã chứ!

Hứa Thông nhấc chân đã mông cậu ta: "Chị dâu thì chị dâu, kêu chị dâu nhỏ dâʍ đãиɠ như vậy làm gì?"

Mẹ nó trọng điểm là đây sao?

Ngụy Tây Tây ôm đống quà, quả thực là hết chỗ nói.

Mấy người tặng lễ vật xong bèn thức thời rời đi, Điền Diệu đi ở phía sau nói thầm: "Chẳng phải thầy huấn luyện viên thả cho anh Thông một ngày nghỉ sao, sao anh ấy lại chọn tới đây hôm nay, anh ấy nhiệt tình yêu thích huấn luyện đến như vậy ư?"

Từ Lãng xách cổ áo cậu ta kéo về phía trước: "Đứng đây nói nhiều như vậy làm gì?" Sau đó lại lập tức quay đầu lại bảo đảm với Hứa Thông: "Anh Thông yên tâm, em nhất định tăng lượng huấn luyện cho cậu ra, anh chơi với chị dâu tốt đẹp nhé, cứ coi như bọn em không tồn tại."

Nhìn bóng dáng mấy người chạy trối chết, Ngụy Tây Tây chợt nhận ra có chỗ không đúng: "Chơi?"

Hứa Thông bị chọc thủng tâm tư liền vò đầu cười: "Haha, vợ nhỏ, anh dẫn em đi tham quan sân bóng chuyền một chút, anh nói em nghe, đây là sân vận động xa hoa nhất trong trường chúng ta đấy."

"Ai nha, vợ nhỏ, em bị liên lụy, để anh cầm cho."

Nói xong lại cất hết mấy món quà tặng thượng vàng hạ cám vào trong túi, tay to tự nhiên nắm lấy tay cô tiến sâu vào bên trong sân tập.

"Đặc biệt là phòng dụng cụ, quả thực là đỉnh nhất trong nước nha!"

Ngụy Tây Tây còn gì không rõ, người này tính giả manh qua cửa đây mà.

Tới cũng tới rồi, tham quan thì tham quan đi.

Cô cũng không nghĩ nhiều như vậy, chỉ cảm thấy bàn tay nắm lấy tay mình dày rộng có lực, mang theo ấm áp, tay nhỏ không tự chủ được mà nắm lại.

Phòng dụng cụ anh nhắc đến chiếm cứ một phía, từ hai cánh cửa sắt to rộng là có thể nhìn ra không gian bên trong hẳn không nhỏ.

Cô nắm tay anh! Vợ nhỏ thật hiểu anh!

Cả người Hứa Thông vô cùng phấn khởi, anh nhanh chóng ấn vân tay mở khóa rồi kéo Ngụy Tây Tây vào trong.

Cửa rất nhanh bị đóng lại.

Bùm bùm ——

Túi đựng mấy món quà đó bị anh tùy ý ném xuống đất.

Hứa Thông đè cô lên cửa xong kích động nói năng lộn xộn: "Vợ nhỏ, em biết không, trời ạ, phải nói như nào đây..."

"Lần trước khi xem phim AV kia, anh liền đặc biệt... đặc biệt muốn... muốn làm em ở chỗ này một lần!""

——————

Một ngày nào đó.

Tây Tây: Bọn họ tặng qυầи ɭóŧ tình thú dành cho nam, em muốn mặc cũng không mặc được, ném đi thì lại tiếc, hay là để anh thử xem?

Hứa Thông: (。ŏ﹏ŏ) Toát mồ hôi: Đừng a vợ nhỏ, anh không mặc được quần đó đâu.

Tây Tây: Ồ ("-ω-"), hoặc là anh muốn "nhất trụ kình thiên" mãi?!

Hứa Thông: Anh sai rồi! Vợ nhỏ ơi anh sai rồi! Anh không bao giờ cắn núʍ ѵú em nữa!(T ^ T)

Tây Tây:?(╬ ¬_¬) Quỳ nghiêm túc vào! Tối nay anh ra ngoài ngủ dưới đất!