Chương 1.3

Quả cầu ánh sáng nhỏ là giám khảo phụ trách thi lại, có trách nhiệm hỗ trợ các vị thần tham gia thi lại.

Khí vận luôn gắn liền với nhóm nhân vật chính.

Nói một cách đơn giản, Cung Độ phải duy trì dòng thời gian của thế giới diễn ra bình thường, bảo vệ nhóm nhân vật chính.

Trong quá trình bảo vệ, nhóm nhân vật chính càng có nhiều cảm xúc tích cực với hắn, mối liên kết càng sâu đậm, khi rời khỏi tiểu thế giới, hắn sẽ nhận được càng nhiều khí vận bổ sung.

Nhưng thân phận Alansno của hắn là phản diện, cũng là chướng ngại vật lớn nhất để nhóm nhân vật chính lật đổ Liên Bang, về cơ bản không thể nhận được cảm xúc tích cực từ nhóm nhân vật chính.

Hắn buộc phải dùng một số thủ đoạn để thêm đất diễn cho mình.

Cung Độ: "Lấy cái thể xác đã chuẩn bị trước đó ra đây."

Quả cầu ánh sáng nhỏ: "Được."

Một bóng người dần dần hiện ra giữa không trung, từ từ trở nên rõ nét.

Đó là một thanh niên ngoài hai mươi tuổi.

Mái tóc đen dài búi cao, áo sơ mi trắng, áo khoác gió đen, dáng người cao ráo, gương mặt tuấn tú dịu dàng.

Cung Độ đứng dậy, tháo mặt nạ xuống, ngoại trừ màu tóc và màu mắt khác nhau, hắn và cái thể xác trước mặt không có gì khác biệt.

Quả cầu ánh sáng nhỏ: "Lan Hạ và thân phận này của anh là anh em sinh đôi, tôi đã thu thập tất cả dữ liệu hạt cơ thể của Lan Hạ sau khi chết trong thế giới này, điều chỉnh theo độ tuổi và ngoại hình của anh, đây là hình dáng cuối cùng."

Cung Độ: "Bây giờ độ chân thực của nó là bao nhiêu?"

Quả cầu ánh sáng nhỏ nhấp nháy vài cái, hiển thị dữ liệu:

[Lan Hạ: Độ chân thực 0

Thời gian tồn tại còn lại: 5 năm]

Cung Độ không hề bất ngờ.

Bởi vì không thể làm xáo trộn dòng thời gian của thế giới, hắn không thể tự ý tạo ra nhân vật không có thật trong tiểu thế giới để làm nick phụ của mình, suy nghĩ kỹ lưỡng rất lâu, cuối cùng mới chọn người anh trai đã chết của thân phận này, Lan Hạ.

Lan Hạ thật sự đã chết, người trước mắt chỉ là cái vỏ ngoài được tái tạo từ dữ liệu.

Cái gọi là độ chân thực, chính là mức độ công nhận của thế giới.

Hắn cần phải dùng thân phận Lan Hạ này, sống lại một cuộc đời mới, che lấp kết cục đã chết kia, mới có thể thay đổi dòng thời gian của thế giới, để thế giới một lần nữa công nhận "Lan Hạ".

Nhưng phương pháp lách luật này, "Lan Hạ" nhiều nhất chỉ có thể sống được 5 năm.

Cung Độ đã đợi rất lâu, cuối cùng cũng đợi được thời cơ thích hợp nhất để đưa vỏ bọc vào.

Hắn cố gắng tìm kiếm trong linh hồn đen kịt của mình, cuối cùng cũng tìm thấy một luồng ánh sáng trắng nhỏ bé đáng thương, sau đó tách luồng linh hồn màu trắng này ra, đưa vào vỏ bọc của Lan Hạ.

Cái thể xác đang lơ lửng giữa không trung từ từ hạ xuống, mũi chân chạm đất, đôi mắt màu vàng nhạt trống rỗng chớp chớp, trong nháy mắt trở nên linh động.

Quả cầu ánh sáng nhỏ lóe lóe lên khi Cung Độ phân tách linh hồn của mình, nhưng nó không lên tiếng làm phiền hắn, cho đến khi luồng linh hồn được phân tách dung nhập vào vỏ bọc của Lan Hạ.

Một lúc sau, quả cầu ánh sáng nhỏ mới lên tiếng: "Anh không thấy đau sao?"

Cung Độ ngả người ra sau ghế, nhưng khi ngả được một nửa thì khựng lại, khuỷu tay chống lên tay vịn, lòng bàn tay chống lên bụng hơi dùng sức, gân xanh trên mu bàn tay hiện rõ.

Một lúc sau, hắn mới mỉm cười uể oải nói: "Không phải là có cậu sao?"

Quả cầu ánh sáng nhỏ im lặng phát sáng, biển linh hồn màu đen thuần túy đang cuồn cuộn dữ dội dưới ánh sáng màu lam nhạt ấm áp dần dần dịu xuống.

Nó nhìn tư thế vặn vẹo của Cung Độ: "Dạ dày của anh lại đau nữa rồi à?"

"Cũng tạm."

Cung Độ sinh ra đã mang trong mình bệnh tật, thần lực cũng bắt nguồn từ đó, cho nên khi đến tiểu thế giới, cơ thể anh sẽ ngẫu nhiên mắc phải một loại bệnh nào đó.