Chương 17

Văn Chiêu khóa ngồi ở trên đùi Giang Thăng, bên trong còn hàm chứa dương v*t nửa cứng kia.

Đầu tóc ẩm ướt dính ở trên mặt, cậu dựa vào ngực Giang Thăng thở dốc, bên tai truyền đến âm thanh trái tim đập giống như tiếng trống nhịp nhàng rõ ràng nhưng lại đầy mãnh liệt.

Văn Chiêu buồn ngủ nâng lên mí mắt, từ góc độ này cậu có thể thấy hầu kết Giang Thăng nhô lên, đường cong cằm sắc bén cùng ánh mắt lạnh lùng.

Văn Chiêu giơ tay chạm hầu kết nhô lên của Giang Thăng, hầu kết hơi cử động. Giang Thăng rũ mắt, trong mắt mang theo tia lạnh lẽo, hơi thở nóng rực phả vào tay Văn Chiêu.

Văn Chiêu vươn đầu lưỡi lướt qua ngực Giang Thăng để lại dấu hôn ướt, cậu ngậm lấy hầu kết của Giang Thăng, cảm nhận được tiếng nặng nề thở dốc của hắn.

Văn Chiêu giương mắt khinh miệt mang theo tia trào phúng, cậu lúc nào cũng biết được điểm yếu của Giang Thăng, cậu dùng tình cảm lạnh nhạt này trêu đùa Giang Thăng trong lòng bàn tay, mang theo sự ngây thơ nhưng tàn nhẫn của trẻ con.

Cậu đang không biết mệt mỏi mà thử giới hạn của hắn, lần trước mất khống chế làm cậu lo lắng, Giang Thăng không thể thỏa hiệp hoàn toàn khiến cậu lo lắng hơn.

Làm thế nào mà chiếc kiếm vẫn sắc bén được khi không có vỏ kiếm? Hắn tàn nhẫn xâm nhập vào sinh hoạt của cậu vì vậy đừng nghĩ cậu sẽ để yên. Cậu dùng thân thể dị dạng quái dị này làm lợi thế khống chế du͙© vọиɠ của Giang Thăng.

Tôi biết tình yêu bệnh hoạn của anh, ngược lại anh giúp tôi giữ bí mật và thỏa mãn du͙© vọиɠ vô độ của tôi.

Văn Chiêu bóp chặt cắm Giang Thăng hôn lên miệng hắn, cậu cạy hàm hắn ra quấn lấy đầu lưỡi hắn, hai người cắn nuốt nước miếng đối phương, giống như những con thú động dục.

Chỉ có du͙© vọиɠ mãnh liệt mới có thể lấp đầy bọn họ, chỉ có thân thể nóng rực với thân thể run rẩy cao trào mới an ủi họ.

Da thịt cậu khao khát được người kia chạm vào, môi lưỡi triền miên giao nhau.

Tiếng thở dốc nặng nề cùng tiếng rêи ɾỉ vang vọng khắp căn phòng. Văn Chiêu bị dương v*t hắn hung hăng xỏ xuyên lấp đầy.

Giang Thăng đè cậu ở trên sô pha, thân hình cao lớn áp trên người cậu, hắn cắn lỗ tai cậu liếʍ mυ"ŧ. Hắn đẩy eo đem dương v*t thô to lần nữa hung hăng cắm vào âm đ*o ướŧ áŧ, đem mông cậu đánh bạch bạch rung.

Cả người Văn Chiêu đỏ bừng, ánh mắt mê ly. Hơi thở Giang Thăng nóng rực phả trên mặt cậu, lỗ tai cậu bị liếʍ ướt dầm dề. Văn Chiêu thở hổn hển, trong miệng điên cuồng rêи ɾỉ:" Ô ô sâu quá sâu quá.. Thật nóng...Em nóng quá." Hàm răng Văn Chiêu run rẩy, âm mũi nặng nề, cậu bị đâm đến điên cuồng.

Giang Thăng đè ở trên người cậu giống như một ngọn núi, lỗ tai cùng mặt cậu bị Giang Thăng liếʍ ướt nhẹp.

Tóc bị mồ hôi làm ướt dính trên trán, trên mặt cậu đỏ bừng, cậu nức nở vươn đầu lưỡi muốn Giang Thăng hút, dâʍ đãиɠ cực kì.

Giang Thăng hút lấy đầu lưỡi của cậu đem vào trong miệng ngậm, hắn đè trên lưng Văn Chiêu, vừa nặng vừa tàn nhẫn cắm vào lỗ nhỏ đầy nước của cậu.

Hai người giống như bệnh nhân nghiện tìиɧ ɖu͙© nặng đối với nhau yêu cầu an ủi, âʍ ɦộ Văn Chiêu bị làm lõm vào, dương v*t mỗi lần rút ra đều kéo theo thịt huyệt đỏ thắm, lỗ huyệt bị đ*t thành một cái động, yếu ớt mở ra đóng vào. Tϊиɧ ɖϊ©h͙ lấp đầy toàn bộ lỗ huyệt.

Toàn thân Văn Chiêu co giật, cậu cắn ngón tay lắc đầu như bị làm đến phát điên, không khỏi nghẹn ngào.

Cậu bị hắn làm đến kiệt sức nhưng cậu vẫn quyến rũ Giang Thăng làm hắn cắm vào huyệt cậu, từ sô pha, trên đất, trên giường đều dính đầy thể dịch của bọn họ.

Giang Thăng ** mở hai cái huyệt trước và sau của cậu, dùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ rót đầy hai lỗ nhỏ.

Văn Chiêu giúp Giang Thăng làm hai lần bằng miệng, cậu ngậm lấy dương v*t đen tím kia, hút dương v*t đen tím, mυ"ŧ qυყ đầυ thật lớn cuối cùng uống tϊиɧ ɖϊ©h͙ hắn bắn ra.

Bọn họ chơi đến điên cuồng, tư thế nào cũng thử qua. Bọn họ chơi 69 trên sô pha, hắn liếʍ c̠úc̠ Ꮒσα cậu trong phòng bếp.

Văn Chiêu quỳ gối trên bệ bếp, dẩu mông bị Giang Thăng liếʍ, Giang Thăng chôn ở trong mông thịt cậu dùng đầu lưỡi liếʍ c̠úc̠ Ꮒσα.

Văn Chiêu phe phẩy đầu mắt đầy nước rêи ɾỉ " Thật ngứa... Bị liếʍ thật thoải mái, ô ô liếʍ bên trong đi, hút em đi."

Giang Thăng giữ chặt lỗ nhỏ phía trước đầm đìa nước sốt của Văn Chiêu, đầu lưỡi liếʍ c̠úc̠ Ꮒσα cậu đem cửa hậu môn hút đến sưng đỏ.

" Đồ lẳиɠ ɭơ, sao em lại dâʍ đãиɠ như vậy? Bị liếʍ c̠úc̠ Ꮒσα có khó chịu không?"

Văn Chiêu lắc lắc mông, giọng nói run run:" Sướиɠ...Sướиɠ lắm! Liếʍ em ư ưm ư. Ngứa quá!"

Đôi mắt Giang Thăng đỏ ngầu, hắn đánh cặp mông trắng nõn đến nỗi đầy dấu tay, dùng lưỡi liếʍ hai lỗ nhỏ khiến bọn nó phun nước không ngừng. Hắn dùng dương v*t cắm vào hậu huyệt, Văn Chiêu bị làm vừa kêu vừa khóc bắn nướ© ŧıểυ.

Mấy ngày nay bọn họ đều điên cuồng làʍ t̠ìиɦ, lỗ nhỏ Văn Chiêu lúc nào cũng bị cắm đến tràn đầy.

Ăn cơm cũng bị cắm huyệt, hắn vừa ăn vừa ** Văn Chiêu khóc không ngừng, đồ ăn bị nhai nát trao đổi trong miệng nhau cho nhau ăn.

hoa huy*t của cậu bị ** đến sưng to, lỗ huyệt bị ** đến không khép lại được. Bọn họ ôm nhau ngủ, hạ thể hai người vẫn dính lại với nhau không tách rời.

Văn Chiêu cảm giác chính mình muốn hỏng, cậu đắm chìm trong cơn cực khoái, đắm chìm trong kɧoáı ©ảʍ làʍ t̠ìиɦ.

Mưa rơi bất chợt và dữ dội vào mùa thu, mưa đem lá phượng bên ngoài lay động đến xôn cao. Mưa táp vào cửa sổ, tiếng sét đánh rầm tạo thành vệt nước uốn lượn.

Trong phòng không có ánh sáng, bên ngoài ồn ào tiếng mưa rơi cùng bên trong phòng tiếng thở dốc hòa hợp lại với nhau thành một.

Văn Chiêu quỳ gối trên giường vô lực nắm khăn trải giường, Giang Thăng bẻ mông cậu ** hậu huyệt cậu.

dương v*t dùng sức tiến vào đối với tuyến tiền liệt nghiền ép, Văn Chiêu bị kí©h thí©ɧ muốn kêu cũng kêu không ra. Làʍ t̠ìиɦ quá nhiều khiến cậu như bị thôi miên, đại não của cậu một mảnh hỗn loạn.

Mưa bên ngoài đánh vào cửa sổ, lá phượng khô bị mưa gột rửa biến thành màu đen, đèn đường ở trong mưa trở nên mờ ảo. Mọi thứ trước mắt nhìn như không phải hiện thực.

Niềm vui của tìиɧ ɖu͙© mang lại vui sướиɠ, nó như đang ăn vỏ não và khiến cho dây thần kinh đạt hưng phấn cao độ.

Văn Chiêu vươn tay lên trong không trung bắt lấy giọt mưa mùa thu không tồn tại nhưng cậu vẫn cảm giác được hạt mưa ướŧ áŧ chạm vào đèn đường đang run rẩy.

Hơi thở nóng rực nặng nề cùng mồ hôi ẩm ướt, cậu nghĩ mùa thu không nắm lấy được, ham muốn của cậu không được thỏa mãn chỉ có lỗ trống trong tym cần được lấp đầy.

Giờ phút này cậu nguyện ý cao trào đến chết, lấy ra máu của mình khiến cho linh hồn của mình bùng cháy, đốt ra mùa thu vàng khô.

Giang Thăng đem cậu ôm vào trong ngực, ngực hắn gắt gao dán lưng cậu.

Giang Thăng cắn lỗ tai cậu, đôi mắt đỏ làm cho người ta sợ hãi, Văn Chiêu dựa vào người hắn lắc đầu.

Giang Thăng lấy thắt lưng ra buộc chặt lên cần cổ mảnh mai, hai tay siết chặt hai bên.

Hai mắt Văn Chiêu trợn trừng, một tay cậu nắm chặt thắt lưng trên cổ, tay còn lại nắm chặt tay Giang Thăng. Gân xanh trên cổ nổi lên.

Giang Thăng dùng sức đưa đẩy trong cậu, ánh mắt hắn càng thêm đáng sợ.

Cổ Văn Chiêu yếu ớt ngửa ra sau, thắt lưng siết càng chặt làm cậu cả người ướt đẫm mồ hôi, tóc từng sợi bị mồ hôi làm ướt, trong miệng nức nở không tiếng động mà kêu to.

Hít thở không thông làm hai mắt cậu trợn trắng, não bộ thiếu oxy làm cậu sinh ra ảo giác, kɧoáı ©ảʍ lên tới đỉnh điểm. Đồng tử của cậu mở to chảy nước mắt, miệng lúc đóng lúc mở kêu không ra tiếng.

Toàn thân cậu đỏ bừng, trên cổ và tay cậu nổi gân xanh. Môi bắt đầu trắng bệch, dương v*t lêи đỉиɦ bắn ra nướ© ŧıểυ khi cậu hít thở không thông.

Dopamine kí©h thí©ɧ vỏ não, máu chảy ngược, ngạt thở khiến cậu ảo giác như hít phải thuốc phiện, cơ bắp toàn thân đều run lên.

Giang Thăng buông lỏng thắt lưng ra, Văn Chiêu ngã ngửa về phía sau, cậu ngã vào trên giường dính nướ© ŧıểυ, toàn thân run rẩy, miệng ô ô kêu không rõ, hàm răng trên dưới run cầm cập, đầu choáng váng, cậu nức nở bị kɧoáı ©ảʍ cao trào làm cho phát điên, trên cổ có vết ngân rõ ràng dữ tợn.

Giang Thăng cúi xuống thân miệng cậu, hai người run rẩy gặm cắn miệng nhau.

Nước mắt hoà vào nụ hôn, có vị mặn và vị chát.

Lạc đường nhưng không muốn quay đầu lại, không tiêu diệt được ham muốn vô ý thức, hèn mọn, thô tục, liều lĩnh đoạt lấy tìиɧ ɖu͙©.

Dấu hôn là hình xăm, thể dịch là dấu vết.

Gọt rửa và nhuộm thân thể của mình, vứt bỏ khát vọng của mình vào mùa thu đang sinh trưởng tới.

- --------------------------------

Mọi người đọc xong xin cho mình 1 ★ làm động lực nhé!