Chương 2

Thời đại tinh tế, khởi đầu là hoang tinh, nhà cửa tan hoang, không một xu dính túi, trên đầu là tiếng gầm rú không ngừng nghỉ của chiến hạm cơ giáp, xung quanh là dị thú hoành hành, thỉnh thoảng còn có một con chim dị thú khổng lồ từ trên trời rơi xuống.

Với khởi đầu như vậy, muốn sống sót, cậu chỉ có thể tìm một con đường khác.

Hà Tinh Húc nhìn ống dịch dinh dưỡng trong tay, lại nhìn sang phi thuyền cũ nát hoang tàn của nhà hàng xóm cách đó trăm mét, cất ống dịch dinh dưỡng đi, đợi sau khi xử lý xong con chim dị thú này sẽ tặng cho hàng xóm một phần, coi như là quà đáp lễ.

Nghỉ ngơi đủ rồi, Hà Tinh Húc đứng dậy, bắt đầu xử lý con chim dị thú vừa kéo từ bìa rừng về.

Con chim dị thú này dài gần bằng người cậu, trên đường kéo về lông rụng lả tả, trông rất thảm hại.

Hà Tinh Húc trực tiếp chất đống củi khô xung quanh con chim dị thú, đợi lông cháy hết, lửa tàn mới bắt đầu vặt lông.

Xử lý sạch sẽ xong, cậu dùng ống nước dẫn tới để rửa, làm sạch nội tạng, lấy một con dao dài vừa cùn vừa cũ vừa bị mẻ để chặt thành từng miếng.

Trong lúc đó, Hà Tinh Húc đã cắt riêng phần mỡ để sang một bên.

Chuẩn bị gần xong, Hà Tinh Húc đặt chiếc chảo sắt cũng bị mẻ nhặt được lên bếp đá, bên dưới nhóm lửa bằng củi khô nhặt được, đổ phần mỡ đã cắt nhỏ vào chảo, thêm nước lã vào rồi đun sôi bằng lửa lớn.

Đợi nước dần cạn, mỡ bắt đầu chảy ra, còn miếng mỡ thì từ từ teo lại chuyển sang màu vàng ruộm, đến khi vừa tới, Hà Tinh Húc vớt tóp mỡ ra.

Sau đó, cậu múc riêng phần lớn số mỡ đã rán ra cho vào lọ chứa, chỉ để lại một chút ở đáy chảo, cho hành, gừng, tỏi và hạt tiêu, hoa hồi đã tìm được trong rừng vào phi thơm, sau đó cho phần thịt đùi chim đã cắt nhỏ vào đảo đều, đợi đến khi phần lớn bề mặt chuyển sang màu vàng ruộm thì cho nước nóng vào, đun sôi rồi đậy nắp, bắt đầu ninh.

Sau khi đến đây, Hà Tinh Húc đã lén lút đến thị trấn nhỏ duy nhất trên hoang tinh này và dò hỏi thì được biết quả thực không có ai ăn thịt dị thú.

Có ba lý do, một là phần lớn mọi người không biết cách xử lý, chỉ biết chặt ra rồi luộc với nước; hai là dị thú da dày thịt béo, rất khó nhai; ba là điều quan trọng nhất, mùi vị, thịt dị thú sau khi nấu có mùi rất lạ, tanh hôi chua chát khó nuốt, cho dù cố ăn vào cũng sẽ bị đau bụng tiêu chảy.