Chương 1: Nhiệm Vụ Cuối Cùng

“Công lược đối tượng tên họ?”

“Giang Liệt.”

“Tuổi tác?”

“Mười tám.”

“Đem hắn bối cảnh cho ta.”

Trong không gian trắng tinh khiết, một tờ giấy hiện ra trước ngón tay Mễ Khâu. Nàng lười biếng liếc nhìn qua: “Giang Liệt, là nam chủ trong tiểu thuyết Đem Liệt. Sinh ra trong một gia đình võ học nổi tiếng, nhưng do cảm giác chậm chạp, từ nhỏ đã bị gọi là quái thai. Khi tám tuổi, cha hắn bị vai ác gϊếŧ chết, mẹ hắn sau đó cũng bỏ đi. Giới võ lâm vì muốn chiếm đoạt bí tịch của Giang gia, bôi nhọ hắn là ma khí nhập thể. Bá phụ hắn phản bội, cắt đứt đôi chân, tông môn hủy bỏ căn cốt, và cuối cùng, hắn bị Thiếu Lâm cao tăng coi là phế nhân, ném vào Dược Vương Cốc để làm dược người...”

Dừng một chút, nàng nhấc tay, để tờ giấy bay đi: “Lại là một cốt truyện chịu ngược cũ rích... Mặt sau không cần đọc, chỉ cần tưởng tượng cũng biết hắn sẽ không chết mà còn phản công thành công, báo thù tất cả.”

“Ký chủ đoán không sai.”

Trong không gian trắng xóa, một ánh sáng vàng lấp lánh xuất hiện, giọng nói vang lên với âm sắc bình tĩnh: “Giang Liệt bị biến thành hoạt tử nhân trong Dược Cốc, nhưng hắn vẫn giữ được một hơi thở. Cuối cùng, hắn đả thông kinh mạch, cắn đứt cổ họng dược đồng rồi trốn thoát. Dùng bảy năm luyện thành thần công, hắn gϊếŧ sạch những kẻ từng phản bội và cuối cùng trở thành kẻ mà cả chính đạo lẫn tà đạo đều sợ hãi. Việc công lược hắn khó khăn hơn 999 cấp so với trước đây, là đối tượng cuối cùng của ngươi. Ta khuyên ký chủ nên cẩn trọng.”

“999 cấp?” Mễ Khâu cười nhạt, tay vuốt nhẹ lông mày: “Thế giới trước ta đã công lược đại ma đầu có thể hủy thiên diệt địa, ngươi quên rằng hắn từng ôm xác ta khóc thảm thiết suốt trăm năm sao? Đây chỉ là một thế giới võ hiệp, không đến mức khiến ta lo lắng như vậy.”

Nàng quay đầu, tiếp tục nói: “Ta đã có kế hoạch. Nếu hắn có tuổi thơ bất hạnh, cha mẹ bị hại, tâm lý chắc chắn nhạy cảm và đa nghi, lại sở hữu thần công, tính cách hẳn sẽ tự tin đến cực đoan. Đối phó với loại nam chủ này, ta cần giảm bớt sự cảnh giác của hắn, rồi từ từ để hắn nhận ra ta thật lòng —— chọn con đường Cứu rỗi là tốt nhất.”

Cái gọi là con đường cứu rỗi chính là khi đối mặt với nam chủ hắc hóa, đại ma đầu hay vai ác yêu cầu công lược cao độ, nàng không thể sợ hãi hay trốn tránh. Thay vào đó, phải tận dụng khả năng công lược giả của mình để dùng tình cảm cảm hóa họ. Theo cách nói của Mễ Khâu, đó là: cho ăn, cho uống, nói chuyện nhiều, làm cho họ hiểu rằng mình không sai và nhanh chóng tăng thiện cảm.

Mễ Khâu đã sử dụng phương pháp này để cứu rỗi không dưới hai nam chủ hắc hóa, và cuối cùng đều khiến họ trở thành những con cún trung thành với nàng.

“Ký chủ đã quyết định rồi sao? Đây là thế giới cuối cùng, độ khó vượt xa tưởng tượng. Ta vẫn khuyên ngươi nên chuẩn bị kế hoạch chu đáo hơn.”

“Đừng lảm nhảm.” Mễ Khâu đứng lên, xua tay không kiên nhẫn: “Nhiệm vụ đã làm 99 cái, ta quá quen với quy trình rồi. Mau thả linh hồn ta vào thế giới này, nếu không sẽ trễ mất chuyến xe về nhà.”

Nói đến về nhà, ánh mắt nàng thoáng lộ chút hoài niệm, nhưng cũng chỉ trong chốc lát.

“À đúng rồi, đừng quên mang theo những đạo cụ mà ta đã đổi bằng điểm tích lũy. Cái gì mà ‘biến nam chủ thành cún con’, ‘viên thuốc làm nam chủ nhớ ta đến đau lòng’, ‘viên thuốc mất trí nhớ’... Ta không tin với bộ bảo bối này, hắn lại không si mê ta!”

“Rất tiếc, ký chủ.” Ánh sáng vàng nhẹ nhàng lóe lên: “Do độ khó của thế giới này quá cao, xét thấy biểu hiện xuất sắc của ngươi ở 99 thế giới trước, ta đã xin phép cấp trên và đổi tất cả đạo cụ của ngươi thành ‘Đại Lễ Bao Hệ Thống Ẩn’. Gói này có chức năng lưu trữ, và ngươi là người đầu tiên thử nghiệm. Chúng ta mong chờ phản hồi của ngài, nhớ đừng quên đánh giá năm sao, thân ái.”