Chương 46: Nhìn Gà Hóa Cuốc.

Vì cả hai người cùng đi từ một hướng ra nên anh nghĩ Phó Thuần tới đây là để tìm gặp cô. Quán cà phê ôm ấp nhau chưa đủ còn tới tận công ty để gặp gỡ sao?

"Cố Hiểu Phàm!"

Cô nhìn thấy anh bỗng lên tiếng gọi khẽ. Trong khi đó anh lại ngó lơ và đi qua mặt cô như không hề nhìn thấy cô. Đây không phải lần đầu anh ngó lơ cô như vậy nên cô cũng quen rồi. Ngoài mặt thì cố tỏ ra không quan tâm nhưng bên trong anh đang tức điên lên.

Lời cảnh cáo của anh đã đến lúc trở thành hành động để răn đe rồi.

Phó Thuần và Hạ Yên Nhiên cùng đi ra từ một lối nhưng đó chỉ là trùng hợp ngẫu nhiên nhưng chính điều đó lại khiến cơn thịnh nộ trong anh bùng lên. Anh quyết không để yên chuyện này dễ dàng như vậy.

Tối hôm đó,

Nhan Điềm cầm chiếc USB mà sáng nay Phó Thuần đưa cho mình về nhà để xem thử bên trong đó rốt cuộc là chứa thứ gì. USB đã cắm vào máy tính, dữ liệu bên trong cũng sẵn sàng, nhưng Nhan Điềm lại vô cùng lo lắng. Đột nhiên có một video hiện lên trước màn hình máy tính, Nhan Điềm nhấn chuột vào nó và chuyện tiếp theo xảy ra khiến Nhan Điềm phải há hốc miệng ngơ ngác. Đoạn video mà cô ta thủ tiêu cùng Kayla vẫn còn và chính cô ta đang xem nó. Cái gì đang xảy ra thế này? Chẳng lẽ Kayla vẫn còn sống? Nhan Điềm không thể nhìn thêm, ả lập tức rút USB ra và vứt nó vào cốc nước.

"Làm gì có chuyện vô lý này xảy ra được. Chắc chắn mình đã xóa hết đoạn video đó rồi mà tại sao lại…"

Nhan Điềm muốn kiểm tra lần nữa về cái chết của Kayla nên ả quyết định đến bờ biển hôm đó.

Đến nơi, Nhan Điềm lập tức cầm đèn pin một mình đến nơi mà mình đã đẩy Kayla xuống. Chỗ này tối đen như mực vì không có ngôi nhà nào cả, càng không có đèn đường chiếu vào nên đi lại khó khăn. Nhan Điềm chiếu đèn pin xuống dưới, sóng biển từng cơn đập vào bờ khiến ả giật mình.

"Nước biển như vậy thì làm gì có chuyện hắn ta còn sống. Chắc chắn Kayla đã chết rồi, đoạn video đó có thể hắn đã sao chép ra nhiều bản. Là mình nghĩ nhiều rồi."

Rơi xuống nơi này đúng là khả năng còn sống rất thấp nhưng Kayla lại may mắn nằm trong phần trăm sống sót thấp ấy. Kayla trôi dạt theo sóng biển đến một bờ biển khác và được người dân ở đó nhìn thấy, đương nhiên lúc đó anh ta bị thương rất nặng do lúc rơi xuống nước va đập phải thứ gì đó. Thoát chết trong gang tấc và thế là Kayla được sống trở lại nhờ phước của ông trời.

Sau khi xác định mọi chuyện Nhan Điềm cũng an tâm hơn rồi quay trở về chỗ taxi đang đứng đợi. Ngay lúc ánh đèn pin dần mờ đi, đột nhiên chiếc ô tô núp trong bóng tối bật đèn pha sáng trưng lên. Nếu không bật đèn xe thì chắc chẳng ai phát hiện là có chiếc xe ô tô ở đó. Người đàn ông ngồi trong xe là Kayla, anh ta luôn theo dõi nhất cử nhất động của Nhan Điềm.

"Nhan Điềm, cô còn dám tới nơi này sao?"



Vài ngày sau,

Nhờ dự án Marketing mới của Nhan Điềm mà giá cổ phiếu của KJB đã tăng trở lại và phục hồi lại KJB ban đầu. Trong cuộc họp cổ đông Nhan Điềm đã nhận được rất nhiều lời khen của các ban giám đốc và cổ đông.

"Phải công nhận là giám đốc Nhan vô cùng tài giỏi, đúng là gương mặt sáng giá mà Cố chủ tịch trước tin tưởng."

"Đúng đấy. May là lần này có dự án này của giám đốc Nhan nếu không thì không biết KJB sẽ rơi vào tình trạng gì nữa."

Nhan Điềm được các cổ đông tâng bốc lên tận mây xanh trong khi đó Cố Tinh Nhi lại không hề lấy làm vui vẻ. Sau khi cuộc họp kết thúc Cô Tinh Nhi có chạm mặt Nhan Điềm ở bên ngoài phòng họp.

"Cái dự án đó của cô chỉ có thể lấy được lòng các cổ đông kia chứ không lấy lòng được tôi và Hiểu Phàm đâu." Cố Tinh Nhi lên tiếng châm chọc.

"Dự án của tôi là để mọi người công nhận, là giúp ích cho KJB. Không cần chị hay bất kỳ ai phải thích dự án của tôi, ít ra nhờ có tôi mà KJB mới vực dậy sau đống hỗn độn. Không như ai kia, vừa vướng phải scandal nɠɵạı ŧìиɧ lại còn chẳng giúp được tích sự gì cả."

"Cô còn dám nói Yên Nhiên như thế sao? Tôi đã từng cảnh cáo cô một lần rồi thì phải, cô đang gián tiếp trêu tức Cố Tinh Nhi này đấy."

"Tôi đâu có nói là Hạ Yên Nhiên. Đó là chị tự nhận nhé."

Nhan Điềm vênh váo, kênh kiệu bước qua Cố Tinh Nhi. Cô ta lúc nào cũng vậy, được một chút thành tích là lại lên mặt dạy đời. Cố Tinh Nhi tức muốn điên lên nhưng vẫn phải kiềm chế vì đây là KJB.

"Cố Tinh Nhi, mày phải bình tĩnh. Mày không được nổi nóng ngay lúc này, bình tĩnh nào, bình tĩnh nào…"

Đến trưa, để chúc mừng cho dự án mới của mình thành công rực rỡ, Nhan Điềm đã mời một số người trong ban giám đốc và Cố Hiểu Phàm tới nhà hàng GG để dùng bữa. Tất nhiên anh không thể từ chối được lời mời này.

Bọn họ dùng bữa vô cùng vui vẻ, đến khi các giám đốc khác về công ty trước thì Nhan Điềm mới lộ ra bản năng của mình. Cố Hiểu Phàm uống nhiều rượu quá nên đang mê man trong cơn say. Nhan Điềm đã để ý anh từ lúc ăn tới giờ rồi, Cố Hiểu Phàm đúng là khiến phụ nữ chết mê chết mệt.

"Hiểu Phàm, anh làm sao vậy?"

Lựa cơ hội anh đang say, Nhan Điềm bước đến chủ động ve vãn anh. Đúng lúc đó Cố Tinh Nhi và Hạ Yên Nhiên cùng đi ăn trưa thì bất chợt nhìn thấy hai người họ đang ở cùng nhau trong nhà hàng GG.

"Đó…đó là Hiểu Phàm và Nhan Điềm, bọn họ đang làm cái gì vậy?" Cố Tinh Nhi há hốc miệng khi nhìn thấy cảnh tượng khó tin kia.

Nghe Tinh Nhi nói vậy cô cũng quay lại nhìn, thật không ngờ…

Cố Hiểu Phàm mê man, bỗng nhìn gà hóa cuốc. Gương mặt của Nhan Điềm bỗng chốc trở thành gương mặt của Hạ Yên Nhiên. Cứ nghĩ đến việc cô và Phó Thuần ôm nhau trong quán cà phê là anh lại ghen. Đột nhiên anh nắm lấy tay Nhan Điềm kéo cô ta ngồi vào lòng mình, Nhan Điềm vô cùng bất ngờ vì lần đầu tiên thấy Cố Hiểu Phàm chủ động như vậy. Ả ta đỏ mặt ngượng ngùng nhưng không thể phủ nhận mùi hương nam tính trên người anh rất kí©h thí©ɧ.

"Hiểu Phàm, anh…định làm gì?"

Cố Hiểu Phàm nâng cằm Nhan Điềm lên cao một chút rồi hôn lên môi của ả. Nụ hôn đó khiến Nhan Điềm bất ngờ…à không, khiến cho cả ba người bất ngờ mới đúng. Nhan Điềm bám chặt lấy vai anh, phối hợp theo từng nhịp hôn. Còn anh cứ ôm chặt lấy Nhan Điềm, anh đang tưởng tượng Nhan Điềm là cô lên mới hôn một cách hết sức như vậy.

Cả Cố Tinh Nhi và Hạ Yên Nhiên đều nhìn thấy hai người đó hôn nhau. Thật không thể tin nổi. Cố Tinh Nhi vội vàng đưa tay lên để che mắt cho cô.

"Yên Nhiên à, em…đừng nhìn nữa."

Cô nắm chặt vạt áo, trong lòng đau đến kì lạ. Cô đang cố kiềm chế cảm xúc nhưng trong tình huống này thì khó có thể vui vẻ được, thế nhưng cô lại mỉm cười, cô mỉm cười nói với Cố Tinh Nhi:

"Em không sao đâu chị, chúng ta đi ăn trưa thôi."

Cô xoay người rời đi, Cố Tinh Nhi cảm thấy thương cho cô em dâu này của mình. Nhìn vào trong nhà hàng, hai người kia vẫn say đắm hôn nhau, Hạ Yên Nhiên chịu được nhưng Cố Tinh Nhi này không chịu được. Cố Tinh Nhi siết chặt nắm đấm, đùng đùng bước vào nhà hàng GG.

"Tiện nhân, xem tôi xử lý cô thế nào."

Nhan Điềm được hôn anh vô cùng thích chí. Cô ta liên tục phát ra những âm thanh kí©h thí©ɧ:

"Ưm…hưm…"

Đương nhiên là khi Cố Tinh Nhi xuất hiện trước bọn họ thì cả hai đều không để ý nói trắng ra là không biết. Cố Tinh Nhi nhìn thôi đã thấy sôi máu liền cầm cốc nước trên bàn hất thẳng vào hai người họ.

"Á!"

Lúc này, hai người họ mới chịu buông ra. Cố Hiểu Phàm say mèm lên đã xỉu ngay sau đó, Nhan Điềm thì bị ướt hết mặt lấy hai tay lau bớt nước trên mắt.

"Cố Tinh Nhi, chị bị điên à? Tại sao lại hất nước vào tôi?" Nhan Điềm bất chợt lớn tiếng.

Thấy Nhan Điềm vẫn ngồi chễm chệ trên đùi em trai, Cố Tinh Nhi túm lấy tóc cô ta, lôi cô ta đứng dậy.

"Ra đây, ai cho cô ngồi lên đùi em trai tôi. Con hồ ly tinh không biết lễ độ, hôm nay tôi phải cho cô biết thế nào là cơn thịnh nộ của Cố Tinh Nhi..."