Chương 1

Đây là phó bản khó giải quyết nhất Giang Doanh gặp phải từ trước đến nay.

Ở cấp S muôn trùng khó khăn, người chơi tiến vào phó bản nhất thời khó có thể hội họp, Giang Doanh chỉ có thể lẻ loi một mình tìm kiếm manh mối trong phó bản.

Một cái phó bản vườn trường phổ thông, hoàn cảnh bình thường, vườn trường ngày qua ngày đơn điệu vận chuyển, tràn ngập bước đi chết lặng vội vàng của nhóm công nhân viên chức.

Tựa hồ chỉ đến khi Giang Doanh bước vào trường học này, ác ý của phó bản mới biểu lộ ra.

Một học sinh chuyển trường đủ xinh đẹp, cũng đủ quái gở.

Ngay cả bản thân Giang Doanh cũng không ý thức được, chính mình trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích.

Là đối tượng bắt nạt được cả lớp công nhận.

Ban đầu chỉ là vô tình xa lánh, sau đó là sách giáo khoa bị xé rách, trên mặt bàn bị mực bút đen viết lung tung như "chết đi", "ghê tởm" mang tính nhục nhã, trong ngăn kéo bị ném đầy rác rưởi, chỉ cần bọn họ muốn, ai cũng có thể khi dễ cậu. Hôm nay cũng như thế.

Trong những ánh mắt đầy ác ý hưng phấn nhìn chằm chằm, Giang Doanh bình tĩnh thu dọn mớ hỗn độn, trở lại chỗ ngồi, mở sách giáo khoa, tay cậu run một chút nam sinh ngồi ở phía sau cậu đá một chân lên ghế, học sinh chuyển trường đáng thương phát ra tiếng rên khẽ, bởi vì quán tính xô đẩy bàn học tới, may là kịp thời dùng tay chống được. Cậu quá mức mảnh khảnh, khi bị bắt nạt lại giống như động vật nhỏ không biết phản kháng.

"Quay lại đây".

Đối xử như vậy với Giang Doanh đã lặp lại rất nhiều lần, mặt cậu vô biểu tình quay đầu, đối diện với một đôi mắt tràn đầy trêu tức.

"Tan học cùng chúng tôi ra ngoài tâm sự đi?"

Tâm tư trêu đùa tà ác của chủ nhân đôi mắt sắp hóa thành thực thể.

Vóc dáng nam sinh vừa cao vừa to, làn da màu mật, hắn cùng đồng bọn dùng ánh mắt dã thú hung ác đánh giá con mồi là học sinh chuyển trường tinh tế xinh đẹp, chỉ là cần cổ tuyết trắng lộ ra ngoài kia đã làm các nam sinh hưng phấn tới cực điểm.

Gương mặt không chút gợn sóng dừng một chút, Giang Doanh rũ mắt, tuy thấp đầu yếu thế nhưng tư thái lại rất thong dong.

"Tôi đã biết."

Giang Doanh bị những nam sinh đó xách đến phòng vệ sinh.

Cậu quá nhẹ, bị bắt lại thậm chí chân không chạm đất.

Đầu tiên các nam sinh nhốt Giang Doanh vào một căn phòng, một bên thưởng thức vẻ mặt kinh hoảng gõ cửa của cậu một bên cười cợt, chờ chơi đủ rồi lại dội tiếp một chậu nước.

Giang Doanh ý thức được bọn họ muốn làm cái gì, lại bị đè tay chân, không thể động đậy.