Chương 7: Dù của cậu khá đặc biệt… Đặc biệt xấu

Tác giả: Thời Câm

Người dịch: Chi Chi

Kỳ Tự Thành làm ăn nhiều năm như vậy, hiệu suất cao hơn bình thường, ăn xong cơm ngâm suối nước nóng, vé đã được cấp dưới đưa tới.

Tổng cộng có hai vé, tất cả đều là vị trí chính giữa ở hàng ghế SVIP đầu tiên.

Mấy năm gần đây triển vọng phát triển của ngành Esports rất cao, người mê thể thao điện tử cũng càng ngày càng nhiều, không chỉ có thiếu niên thiếu nữ nhiệt huyết, thậm chí còn có không ít bác gái, cho nên lần này vé giải mùa hè được bán, người cướp vé quá nhiều, trực tiếp đem hệ thống bán vé sập.

Thời gian trước Văn Văn thậm chí ngay cả tài khoản cũng không đăng nhập vào được, tất cả vé đều bị cướp hết sạch, nếu mua vé từ chỗ bọn đầu cơ, giá tiền tăng gấp đôi cũng đã tốt, sợ là có tiền cũng không mua được.

Vé SVIP nghìn vàng khó cầu.

Kỳ Tự Thành làm đối tác, lấy được không chỉ phải mỗi hai vé, chẳng qua công ty không ít nhân viên trẻ tuổi thích Pubg, có một phần vé trước đó chú ấy coi là phần thưởng giữa năm phát ra ngoài.

Kỳ Noãn đương nhiên biết đạo lý này, sau khi ngâm suối nước nóng xong, cầm hai tấm vé vui vẻ trở về nhà.

Về đến nhà, sớm hơn dự kiến, hơn chín giờ.

Kỳ Noãn thay váy ngủ, sau đó mở vali ra, lấy đồ sắp xếp từng thứ.

9 giờ 30 phút, Kỳ Noãn mở máy tính.

Thừa dịp đang bật máy, cô gửi cho Văn Văn một tin nhắn Wechat: [Văn Văn, cậu gọi tớ một tiếng bố, tớ tặng cậu món quà tốt nhất thế giới được không?]

Văn Văn: [?]

Văn Văn: [Gửi cho mình một người bố tốt nhất thế giới phải không? Cậu nghĩ mình sẽ bị cậu lừa lần thứ hai sao?!]

Kỳ Noãn lấy một lon sữa chua từ trong tủ lạnh ra, cắm ống hút uống một ngụm: [Lần này thật sự không phải là lừa cậu.]

Văn Văn: [Có phải cậu muốn nếm thử cánh tay sắt A Đồng Văn không?]

Hai tấm vé lúc này đặt trên bàn, Kỳ Noãn cũng không nói nhảm với cô ấy nhiều, chụp ảnh gửi qua.

Kỳ Noãn: [Cậu có chắc là muốn đánh mình không?]

Sau khi tin nhắn được gửi đi, Văn Văn ở đầu kia đột nhiên rơi vào trầm mặc.

Qua mười mấy giây, trên màn hình có thêm mấy thông báo “Đối phương thu hồi lại tin nhắn”

Văn Văn: [Bố ơi! Bố, bố nhìn con này!]

Kỳ Noãn thiếu chút nữa nghẹn một ngụm sữa chua vào cổ họng, steam vừa vặn chạy xong, cô kéo chuột mở Pubg: [Có hai vé, cậu và Vương Hàn đi xem đi.]

Văn Văn: [Vương Hàn tháng sau không ở trong nước... Bố, nếu không bố đi với con?]

Sở dĩ nói là “khó xử”, là bởi vì Văn Văn biết Kỳ Noãn đối với những thứ này không có hứng thú, còn đối với cô mà nói tấm vé này chính là trân bảo hiếm có, nhưng đối với Kỳ Noãn mà nói cũng chẳng qua chỉ là một tờ giấy vụn.

Văn Văn không phải người địa phương, cho nên phần lớn bạn bè cũng không ở Bắc Kinh, ngoại trừ Kỳ Noãn, cô ấy thật đúng là nghĩ không ra bạn tốt khác.

Văn Văn: [Noãn Noãn, cậu đi cùng mình đi, chồng mình rất đẹp trai, thật đấy!]

Kỳ Noãn: [Cậu đã từng thấy chưa?]

Văn Văn: [Chưa]

Kỳ Noãn: [Vậy cậu đang nói cái gì vậy?]

Văn Văn: [Cậu đã gặp Ngô Ngạn Tổ chưa? Chưa bao giờ nhìn thấy, nhưng cậu không thể phủ nhận vẻ đẹp trai của người ta nha!]

Kỳ Noãn: [Mình đã gặp qua rồi.]

Văn Văn: [...]

Là cô ấy lỗ mãng.

Kỳ Noãn trêu chọc cô ấy trong chốc lát, cuối cùng vẫn đồng ý đi cùng cô.

Vài phút trước đã vào sảnh trò chơi, giờ này phút này, nữ sinh mặc quần yếm tóc đuôi ngựa trên màn hình lẻ loi đứng ở trong sảnh, cô mở danh sách bạn bè ra nhìn.

Chỉ có ba người bạn, có hai người đều trong trận.

Lục Hi Hòa trong trận 3 phút, Eighteens trong trận 18 phút.

Kỳ Noãn không muốn chơi một mình, ở bên ngoài chờ thật sự rất nhàm chán, nhìn trái lại nhìn phải, đem thành tích của hai người nhìn qua một lần, cũng mới qua năm phút.

Lục Hi Hòa lúc trước đã nói qua,đại thần này cùng các cô chơi acc phụ, Kỳ Noãn lúc đầu còn chưa quá chú ý, hôm nay thật sự nhàn rỗi, vì muốn hiểu thêm một chút về đại thần, còn đặc biệt tải về trợ lý trò chơi steam.

Sau khi tải xuống phần mềm xong, Kỳ Noãn giống như kẻ trộm, cẩn thận mở thông tin cá nhân của Eighteens.

Mùa giải này chỉ chơi hơn ba mươi trận, điểm mùa giải không quá cao, hơn 2.700 điểm, nhưng KDA quá dọa người.

17.81

So với Kỳ Noãn 0.31, kém cũng không phải là nửa điểm hay một lần.

Lại nhìn thành tích lịch sử của anh, khoảng cách giữa hai lần chơi cơ bản đều trên một tuần, hơn nữa mỗi lần đều chơi không được mấy ván.

Giống như lần trước, sau khi mang theo ba em gái xong, không biết có phải là lăn qua lăn lại mệt mỏi hay là như thế nào, về sau cũng không chơi nữa.

Kỳ Noãn nhấn mặt sau, chuẩn bị nghiên cứu cái khác một chút.

Sau khi lật qua lật lại xem trong trợ lý trò chơi vài phút, cũng không phát hiện ra cái gì mới mẻ, Kỳ Noãn suy nghĩ vài giây, sau đó mở ra, mở phần tìm kiếm, nhập mấy chữ “Đại thần ăn gà”.

Kết quả tìm kiếm đã có, chủ đề liên quan đầu tiên là “Làm thế nào để theo đuổi một đại thần ăn gà”.

Tầm mắt Kỳ Noãn nhanh chóng xẹt qua phía trên, sau đó lại nhanh chóng kéo giao diện xuống.

Vài giây sau, cô lại yên lặng kéo giao diện trở về, lần này dừng không lâu, cô liền lập tức nhấp vào chủ đề kia.

Có rất nhiều lượt quan tâm bên trong, nhưng số câu trả lời không nhiều.

Người đứng đầu danh sách câu trả lời đã qua 30.000 lượt like, đại khái là một người theo đuổi đại thần ăn gà, câu đầu tiên trong câu trả lời đã chinh phục Kỳ Noãn.

@Một viên sầu riêng lớn: [Thứ nhất, lớn lên phải xinh đẹp; thứ hai, phải biết tung hô bợ đỡ đại thần; thứ ba, tung hô phải cố gắng thổi đến mức không giống người thường, cho đại thần một loại cảm giác anh ấy có một không hai của vũ trụ. Cuối cùng, nếu hai điều sau bạn không thể làm, chỉ có điều thứ nhất, cũng không phải là không thể.

Ngược lại, nếu không có điều thứ nhất, điều thứ hai đầy đủ thông qua cũng không có ích gì.

Đừng hỏi tôi tại sao tôi biết, hỏi vì “chia sẻ bài hát: không phải vì bạn trông không xinh đẹp”.]

Kỳ Noãn nhìn được một nửa, không nhịn được cầm lấy gương bên cạnh lên soi.

Trong phòng ngủ bật đèn màu vàng ấm áp, cô cũng không đặc biệt đi tìm kính đeo, cách mấy chục cm nhìn mình trong gương.

Tầm mắt mông lung, ánh sáng ấm áp, thiếu nữ trong gương giống như bịt kín một tầng ánh sáng, ôn nhu lại bắt mắt.

Kỳ Noãn trước kia không cảm thấy mình xinh đẹp như vậy.

Trong số rất nhiều cô gái ở Trung Quốc, cô có lẽ cũng là một mức độ trung bình khá.

Nhưng hôm nay cũng không biết là nguyên nhân hiệu quả ánh sáng hay như thế nào, cô đột nhiên tự tin, lại nhìn vào gương vài lần, lúc này mới thu hồi tầm mắt nhìn về giao diện.

Người dùng trả lời nhiều hơn một vài từ, có một vài đoạn ngắn ở phía sau.

Kỳ Noãn đọc khái quát qua một lần, bởi vì nguyên nhân nghề nghiệp, năng lực đọc nhanh của cô so với người bình thường mạnh hơn một chút, nửa phút liền hiểu khái quát.

Phía trên nói không ít, nhưng đơn giản mà nói cũng chỉ có một mục đích, đó chính là mượn trò chơi tiếp cận đại thần.

Ngay từ đầu không có cơ hội chơi trò chơi với đại thần, vậy thì nhìn anh chơi, quan trọng nhất là, lúc nhìn anh chơi trò chơi, nhất định phải vững vàng tàn nhẫn bắt lấy tung hô bợ đ*t anh.

Mấy đoạn cuối cùng ngay cả ảnh chụp màn hình cũng mang theo lời văn dạy nhau làm thế nào để xem bạn bè chơi trò chơi, Kỳ Noãn đọc chậm lại, cái này không chỉ phải xem thiết lập steam của mình, còn phải xem đối phương.

Nếu steam của bên kia không cài đặt cho xem trận đấu, là bạn bè cũng không thể xem.

Kỳ Noãn đem một loạt cài đặt đều dựa theo hướng dẫn cài lại xong, nhấp chuột phải mở ID Eighteens.

Bởi vì trong lòng khẩn trương cùng chờ mong, cô nín thở không hay, chuột từng lúc từng lúc chậm rãi kéo xuống, cũng không biết sau khi kéo xuống bao nhiêu lựa chọn, con trỏ chuột dừng lại trên “Xem bạn bè chơi”.

Ánh mắt Kỳ Noãn sáng lên, sau đó khóe miệng cong lên từng chút một, ngón trỏ cô khẽ ấn.

Tiếp theo, màn hình đột nhiên chuyển động.

Giao diện tải chỉ mất vài giây, vừa vào là góc nhìn của bạn bè.

Eighteens không giống Kỳ Noãn, góc nhìn của anh sử dụng góc nhìn thứ nhất (FPP)*, giống như trò CSGO trước kia anh trai lén đưa cô đến tiệm net chơi, chân thật lại hoa mắt.

Kỳ Noãn không thích ứng được, nhưng cũng có thể miễn cưỡng nhìn xuống.

Cũng không biết anh chơi DUO hay là SQUAP, ID nhân vật ở góc dưới bên trái chỉ có hai, một là anh, một người là con gái tên Cachaca lần trước chơi cùng cô.

Trận đấu ở bản đồ Erangel, hơn 24 phút, trận đấu đã bước vào vòng bo cuối, góc trên bên phải hiển thị còn lại 11 người.

Kỳ Noãn dịch màn hình máy tính về phía trước, sau đó dựa lưng vào ghế, khoảng cách vừa kéo ra, nhân vật trên màn hình đã bị người đánh gục.

Đồng đội phản ứng cực kỳ nhanh, gần như lập tức ném bom khói chạy tới cứu người.

Lúc xem bạn bè chơi, bất kể trong tổ đội có trao đổi gì, cô đều không thể nghe được, cho nên sương khói vừa biến mất, Kỳ Noãn cũng chỉ nhìn thấy đại thần ngay cả máu cũng không bơm, trực tiếp thò đầu ra ngoài, vừa bắn ra ngoài một phát súng, trong nháy mắt lại bị người ta lại headshot.

Lặp đi lặp lại hai ba lần, Kỳ Noãn cứ như vậy nhìn đại thần ngã xuống lại được đỡ dậy, sau đó lại ngã xuống, mũ giáp trên đầu đã sớm bị hỏng từ lâu, lúc này đầu để trần thật đáng thương, Kỳ Noãn không hiểu sao lại cảm thấy có chút buồn cười.

Tại thời điểm này, hai người trong trận đang ở trong một bầu không khí cực kỳ khẩn trương, hoàn toàn không cười nổi.

Giang Hựu đã bị bắn vào đầu lần thứ tư, Yuka lần này dứt khoát ngay cả bom khói cũng không ném xuống, trực tiếp ngồi xổm phía sau tảng đá, một bên nhìn một bên đỡ người dậy: “M* nó, nếu không phải hack tôi livestream ăn tường!”

Lần đầu tiên còn có thể coi như ngẫu nhiên, dù sao người lợi hại hơn nữa cũng từng bị người gϊếŧ chết, nhưng liên tiếp mấy lần, đối diện tất cả đều là một bắn một nổ đầu, nếu không phải bọn họ có chỗ núp, hiện tại có khả năng đã là hai cỗ thi thể.

Giang Hựu vẫn không bơm thuốc hồi máu: “Đưa 98K cho tôi.”

Yuka có sự ăn ý với anh, ngay lập tức cậu tháo súng và phụ kiện xuống.

Cậu bắn tỉa rất tốt, nhưng hai ngày nay bị bệnh có chút không có trạng thái, bằng không cũng không có khả năng gọi Giang Hựu chạy tới acc nhỏ hỗ trợ: “Hựu Hựu, cậu nói chúng ta may mắn gì đây, chạy xuống acc nhỏ để ngược đãi thức ăn, kết quả còn gặp phải thần tiên.”

Giang Hựu nạp đầy đạn cho súng: “Chờ tí đỡ tôi dậy.”

Vừa nói xong, anh lại thò đầu ra ngoài, mở ống ngắm, nổ súng.

Một viên đạn bay ra ngoài, đạn của anh cùng người đối diện đồng thời đến cùng lúc.

Yuka lập tức đỡ người dậy: “Còn muốn tiếp tục đúng không?”

“Tiến vào bo”

Giang Hựu dùng một bộ dụng cụ cấp cứu, chờ Yuka lái xe tới, thừa dịp bên kia cũng đang đỡ người bơm máu, lái xe vào khu vực an toàn trước.

Lúc này số lượng người chơi chỉ còn lại 7 người.

Hai người vào vòng bo sớm, cho nên đi lên vị trí đỉnh núi, như vậy phía trước có sườn dốc làm nơi nấp, phía sau là bo độc, có thể nói là vị trí tốt nhất.

Yuka cảm thấy không ổn lắm, vì vậy đem tất cả hy vọng đặt trên người Giang Hựu, cậu nhìn chiếc mũ xanh vừa nhặt được trên đầu Giang Hựu, ân cần hỏi: “Hựu Hựu, cậu muốn mũ 3 không?”

Giang Hựu rất lạnh lùng: “Không cần.”

Khu vực bo càng ngày càng nhỏ, bên tai rất nhanh có tiếng bước chân cùng tiếng người bò trên bãi cỏ, Giang Hựu thay phụ kiện □□, sau đó từ sườn dốc trườn ngược lên vài bước, lúc sắp lộ đầu liền nhảy lên, cùng nổ súng bắn đạn ra ngoài.

Chỉ vài giây sau, trên màn hình xuất hiện vài dòng chữ.

[Bạn đã headshot Saybaba bằng AKM]

[Bạn đã headshot 8536953 bằng AKM]

[Cachaca đã headshot Fhjjoon bằng M416]

[Cachaca gϊếŧ IWillcarryyou với M416]

[Bạn đã headshot littlegirl bằng AKM]

Màn hình tối, mặc dù quá trình không quá thuận lợi, nhưng tốt xấu gì cũng chiến thắng.

Yuka vỗ tay: “Cũng không biết đấu với ai, không biết người bị mở hack headshot chính là người nổi tiếng ăn gà của đội chúng tôi sao! Một đám nhóc!”

Giang Hựu uống một ngụm nước: “Chơi tiếp không?”

“Thêm một trận nữa.” Yuka đứng dậy: “Chờ tôi đi vệ sinh.”

Giang Hựu vì thế không lập tức logout, chờ Yuka vài phút, anh mở mấy hòm đồ tiếp tế, anh là người chơi hệ nạp tiền, cho nên mở ra một chiếc dù giới hạn cùng một bộ trang phục thỏ.

Anh ngược lại không quá để ý những thứ này, nhưng nếu đã mở ra, anh cũng không để dưới đáy hòm, trực tiếp thay.

Thiếu nữ trong đại sảnh lập tức biến thành thỏ nhỏ màu phấn, Yuka vừa vặn trở về, nhìn chằm chằm màn hình trong chốc lát, “Phốc” một tiếng thoáng cười ra tiếng: “Hựu Hựu, thì ra cậu thích loại này?”

Giang Hựu định trực tiếp bắt đầu trò chơi, nhưng còn chưa nhấn xuống, trong tin nhắn bạn bè đã có thêm hai tin nhắn, anh lại di chuyển xuống: “Loại nào?”

“Nhập vai a.”

Yuka cảm thán: “Hóa ra cậu là loại người này.”

Giang Hựu lười để ý tới cậu, mở tin nhắn mới.

Killyou: [Đại thần quá đỉnh.]

Eighteens: [?]

Kỳ Noãn vừa rồi tận mắt chứng kiến cảnh Giang Hựu một mình diệt một đội dẫn em gái nhỏ kia đi ăn gà, tâm tình từ khẩn trương biến thành kích động, rõ ràng người ăn gà không phải cô, nhưng cô lại không hiểu sao lại cô hưng phấn.

Kỳ Noãn không phải là một thiếu nữ nghiện internet, đối với livestream thể thao điện tử cũng không quá hứng thú, cũng không biết có phải vì vị bạn tốt hôm nay từng chơi game với cô hay không, tốt xấu gì cũng không chân thật như chồng Văn Văn, cô thế nhưng cảm thấy nhìn người khác chơi game hình như cũng không nhàm chán như vậy.

Nhất là đến cuối cùng, giống như người bắn súng là mình, cô cũng không uống được sữa chua.

Kỳ Noãn nhìn dấu chấm hỏi trên màn hình, ra vẻ bình tĩnh giải thích: [Vừa rồi xem cậu chơi vài phút.]

Giang Hựu không trả lời lại, trực tiếp dưới sự thúc giục của Yuka bắt đầu trò chơi.

Lần này trọn bản đồ ngẫu nhiên lúc tiến vào là rừng nhiệt đới Sanhok, hai người trực tiếp bay đến căn cứ huấn luyện, nhưng bởi vì súng nhặt chậm hơn đội khác vài giây, không quá hai phút, hai người trực tiếp rơi xuống thành hộp.

Rất nhanh trở lại sảnh, trong tin nhắn bạn tốt lại có thêm một tin nhắn nữa.

killyou: [Dù của cậu...]

Với ánh mắt Kỳ Noãn đi du lịch vòng quanh thế giới thay quần áo mà nói, chiếc dù kia tuyệt đối không lọt vào mắt cô, hơn nữa còn có thể nói là xấu.

Cũng không biết là ai thiết kế, hình dạng là hình vuông, chính giữa in một chữ “Gà”, trên nền xanh, chữ đỏ.

Mặc dù năm nay phổ biến màu xanh lá cây, nhưng không thể có màu xanh lá cây trên đầu?

Vừa cay mắt vừa xấu xí.

Nhưng cô và đại thần vẫn chưa quen biết lắm, không thể trực tiếp nói xấu, cho nên Kỳ Noãn suy nghĩ một chút, nhắn tiếp một câu tiếp theo: [Còn rất đặc biệt.]

eighteens: [Hả?]

Kỳ Noãn tuân thủ “Bất cứ lúc nào cũng phải biết nắm bắt cơ hội bợ đ*t tung hô”, đến nỗi quán triệt kế hoạch vĩ đại này đến cùng ——

killyou: [Đặc, đặc biệt đẹp!]

Khóe miệng Giang Hựu cong lên, không trả lời nữa, lại mở thêm một trận nữa.

Trận này Yuka và anh đồng thời nhảy dù, lúc rơi xuống đất cũng không cách mấy mét, cho nên đối với vẻ mặt, cậu ta sửng sốt mấy giây mới hỏi: “Hựu Hựu, dù của cậu?”

“Như thế nào?” Giang Hựu nhặt S686, bắn hai phát súng “bang bang” hạ gục kẻ địch trước mặt, trong miệng hắn nhai kẹo bạc hà để có tinh thần, giọng điệu lười nhác tùy ý, phát âm có chút không rõ ràng: “Không dễ nhìn?”

Yuka:“......”

Cay mắt.

Tác giả có lời muốn nói:

Hãy tưởng tượng khi Hựu Hựu phát sóng trực tiếp sử dụng cái dù này hahaha.