Chương 20: Ăn chanh

Thịnh Hi Trạch cảm thấy vùng da thịt trên cổ cậu sắp bị nóng hỏng rồi, chỉ ngắn ngủi vài giây mà tựa như đã qua rất lâu, đợi khách mời đi tìm thu tay lại, lại kéo quần áo bên còn lại, Thịnh Hi Trạch vội vàng về lại chỗ của mình, vẫn may trong tủ quần áo này quần áo tương đối nhiều, tương đối dày, động tác của Thịnh Hi Trạch lại rất nhẹ, mới không bị phát hiện.

Đường Thời Dư cũng học Thịnh Hi Trạch dịch về phía cậu tránh sang một bên, nhưng rõ ràng may nắm không phải luôn chiếu cố hai người, Lan Kinh Mặc vẫn là phát hiện ra Đường Thời Dư, hơn nữa còn tìm được cả Thịnh Hi Trạch, anh ta lẳng lặng nhìn hai người.

Đường Thời Dư có chút xin lỗi nhìn Thịch Hi Trạch nói: “Xin lỗi, đều là tôi làm liên lụy đến cậu.”

Thịnh Hi Trạch nghe vậy lắc đầu nói: “Không sao, cái phòng này trừ tủ quần áo có thể trốn, những nơi khác cũng không có cách nào trốn được.”

Đường Thời Dư nghe Thịnh Hi Trạch nói vậy, trả lời nói: “Mặc dù là nói như vậy, có lẽ không có tôi cậu vẫn có thể trốn thoát được.”

“Lát nữa tôi thay cậu hoàn thành hình phạt.”

“Đừng vội vàng từ chối, tôi còn rất thích ăn chanh đó.”

Thịnh Hi Trạch nghe Đường Thời Dư nói sửng sốt một chút, chanh chua như vậy, anh thật sự thích ăn? Nhưng nhìn vẻ mặt anh không hề có một tia giả tạo nào, cậu cũng không biết Đường Thời Dư rốt cuộc là có thích ăn hay không, cho nên liền tính toán từ chối.

Đường Thời Dư đoán được cậu muốn nói gì, vì thế lại mở miệng nói: “Yên tâm, không sao đâu.”

Thịnh Hi Trạch thấy anh đã nói như vậy rồi, cũng không nói gì thêm, mà cùng anh đi ra ngoài biệt thự, còn Lan Kinh Mặc và Thượng Quan Huyền đang tìm những khách mời khác, rõ ràng hai người họ có chút nhàn rỗi, vì thế hai người quay về bàn tròn ngồi xuống, Thịnh Hi Trạch rót cho mình một tách hồng trà nếm thử, dáng vẻ này nhìn vô cùng thích ý, đạo diễn còn có tình cho cậu thêm vào ống kính.

Thời gian trôi qua rất nhanh, 4 người khác cũng bị Lan Kinh Mặc và Thượng Quan Huyền tìm được, nhân viên công tác cũng lấy lát chanh ra, còn chu đáo đặt trước mặt mấy người họ, tổ chương trình coi như vẫn làm người, miếng canh đã được mài vỏ ngoài đi, cũng không có khó tiếp nhận như mọi người nghĩ.

Đường Thời Dư cầm một miếng chanh lên ăn trước, Thịnh Hi Trạch cũng theo đó chuẩn bị cầm một miếng chanh lên, kết quả tay bị người đè lại, Đường Thời Dư dùng đôi mắt màu hổ phách nhìn Thịnh Hi Trạch, trong mắt đều là không đồng ý, đợi anh ăn xong miếng chanh, mới nói: “Đã nói là tôi thay cậu hoàn thành hình phạt.”

Nói xong nhấc tay ra khỏi tay Thịnh Hi Trạch, cầm miếng chanh lên mặt vô biểu tình mà ăn nó, đến mắt cũng không chớp lấy một cái, giống như là không cảm nhận được vị chua vậy, chuyện này làm cho Thịnh Hi Trạch có chút bội phục Đường Thời Dư.

Những người khác chậm chạp ăn xong miếng chanh, trong miệng đều là vị chua vội vàng uống nước, lúc này mới cảm thấy dễ chịu một chút, như vậy làm cho Thịnh Hi Trạch càng bội phục Đường Thời Dư hơn.

Đường Thời Dư cảm nhận được ánh mắt của Thịnh Hi Trạch, khẽ chớp chớp mắt với cậu, sau đó quay đầu nhìn đạo diễn.

Đạo diễn cũng vào lúc này hắng giọng nói: “Trò chơi tiếp theo rất đơn giản là kẹo cao su dính cái gì?”

“Mời các vị khách mời theo nhân viên công tác cùng đến phòng chơi.”

Rất nhanh mọi người đã cùng nhân viên công tác đến phòng chơi, bên trọng rất rộng, đều là khoảng trống, còn có một MC nghiệp dư đang đi tới, anh ta đứng trên sân khấu nhỏ nhìn mọi người nói: “Chào các vị khách mời, trò chơi này rất đơn giản.”

“Khi tôi nói ra kẹo cao su, mọi người nhanh chóng trả lời dính cái gì, vượt qua 10 giây sẽ bị loại.”

“Đồng thời trước khi tôi nói kẹo cao su, phải duy trì hình dáng như cũ.”

Nói đến đây anh ta dừng một chút, tiếp tục nói:

“Sau đó tôi sẽ tùy cơ nói ra một vị trí, vị dụ như tôi nói tay phải, trong vòng 10 giây, phải cùng vị khách mời khác tay phải dán tay phải, vượt qua 10 giây không làm ra động tác thì sẽ bị loại.”

“Đợi đến cuối cùng chỉ còn lại hai vị khách mời, trò chơi sẽ kết thúc.”

“Yên tâm, tôi sẽ không nói ra những nơi đặc biệt đâu.”

“Khách mời bị loại sẽ phải chịu hình phạt, sẽ ăn chanh.”

“Người thứ nhất, thứ hai bị loại mỗi người phải ăn 5 miếng chanh, người thứ 3, thứ 4 bị loại mỗi người ăn 4 miếng chanh, người thứ 5 thứ 6 bị loại mỗi người ăn 3 miếng chanh.”

Nghe thấy lời MC nói sắc mặt Từ Văn Quân vô cùng khó coi, hắn không muốn ăn 6 miếng chanh chút nào, nghĩ đến đây hắn dỏng tai lên chỉ sợ bỏ lỡ lời MC nói, sau đó nghe MC nói: “Bánh đậu dính.”

Từ Văn Quân lập tức trả lời nói: “Dính cái gì?”, hắn nói xong phát hiện những người khác không có trả lời, lúc này mới phát hiện MC không phải là nói kẹo cao su, nhưng vẫn mau không có vi phạm quy tắc, hắn chỉ có thể càng cẩn thận nghe lời MC nói.

Mà Thịnh Hi Trạch đứng bên cạnh nhìn MC, chú ý khẩu hình miệng của anh ta, sau đó nghe anh ta nói: “Kẹo cao su.”

Thịnh Hi Trạch và những khách mời khác dường như là cùng đồng thanh nói ra ‘dính cái gì’, sau đó nghe MC lại nói: “Chân phải.”

Nghe MC nói, Thịnh Hi Trạch vội vàng đưa chân dán lên chân phải Lan Kinh Mặc đứng bên phảu cậu dán lại với nhau, bởi vì MC không có mở miệng nói kẹo cao su, cậu cũng không có thu chân phải của mình lại, mà duy trì động tác này, dán chân phải với chân của Lan Kinh Mặc.

Qua 5 giây sau MC cuối cùng cũng mở miệng nói: “Kẹo cao su!” Thịnh Hi Trạch cũng thu chân phải của mình lại, và nói: “Dính cái gì!”, MC lại nói: “Chân trái!”

Thịnh Hi Trạch vội vàng nhấc chân trái dán vào chân Đường Thời Dư, chân hai người dính với nhau, bởi vì cách một lớp giày Thịnh Hi Trạch không cảm nhận thấy cái gì, bắp chân nhỏ của cậu dán lên chân Đường Thời Dư, sau đó nhìn về phía MC.

MC giống như là cố ý chống đối cậu, vẫn luôn không nói ra từ ‘kẹo cao su’, ánh mắt MC rơi lên người mấy vị khách mời, đợi thưởng thức xong ánh mắt của bọn họ, mới mở miệng nói: “Kẹo cao su!”

Thịnh Hi Trạch vội vàng thu chân của cậu lại nói: “Dính cái gì?”

Những khách mời khác cũng phản ứng rất nhanh, không có một người nào bị loại, chuyện này làm cho đạo diễn vô cùng vừa ý, đạo diễn xoa xoa cằm chớp chớp mắt với MC, MC cũng chớp chớp mắt lại tỏ ý mình đã nhận được tín hiệu, sau đó mở miệng nói: “Chân trái’, nghe MC nói xong Từ Văn Quân lập tức dán chân trái của mình lên chân trái Doãn Bạch Phượng, sau đó nghe MC nói: “Dán chân phải!”

Thịnh Hi Trạch nghe lời MC nói cảm thấy may mắn vừa nãy mình có mắt nhìn, không có lập tức hành động, mà hai người Từ Văn Quân lại có chút hối hận, không ngờ còn có thể như vậy!

Chân trái của Thịnh Hi Trạch dán lên chân phải của Đường Thời Dư, sau đó nghe MC nói: “Kẹo cao su”, cậu lập tức thu chân mình lại nói: “Dính cái gì?”

MC cũng nhanh chóng nói ‘Lưng’.

Thịnh Hi Trạch nghe MC nói xong nhanh chóng lưng dán lưng với Đường Thời Dư, mùa hè quần áo mỏng làm cậu có thể cảm nhận được nhiệt độ trên người Đường Thời Dư, có điều tâm tư cậu không có ở đây.

6 vị khách mời ở hiện trường đều nhanh chóng dán lưng với nhau, còn chưa đợi bọn họ thở phào, MC lại nói: “kẹo cao su”.

6 người đồng thanh nói: “Dính cái gì?”

MC không nhanh không chậm mà nói: “Đầu gối chân phải.”

Bởi vì động tác trước đó, 6 vị khách mời ở hiện trường tự động hình thành 3 tổ hợp, Thịnh Hi Trạch và Đường Thời Dư tách nhau ra nâng đầu gối lên, đầu gối dán vào với nhau, những người khác cũng như vậy.

Trò chơi này vẫn coi như là tương đối đơn giản, mấy người chơi vài vòng như vậy, một người cũng không bị loại.

MC nhìn mấy vị khách mời, sau đó mở miệng.

“Đầu dán đầu.”

Thịnh Hi Trạc nghe thấy vậy vội vàng cong đầu một chút, dùng đỉnh đầu mình dán vào đầu Đường Thời Dư, mà Thượng Quan Huyền và Lan Kinh Mặc là dán trán với nhau, MC nhìn hai người nói: “Thượng Quan Huyền, Lan Kinh Mặc hai ngời dán sau vị trí rồi, bị loại!”

Lan Kinh Mặc nghe MC nói xong, ngẩng đầu nhìn những người khác, phát hiện bọn họ là đỉnh đầu cũng chính là chỗ tóc dài dán vào nhau, mà hai người họ là dán trán vào nhau, khó trách bị loại.

Lan Kinh Mặc có chút tiếc nuối lùi sáng một bên, nhìn mấy người đang chơi, Thịnh Hi Trạch và Đường Thời Dư duy trì tư thế đỉnh đầu dánh đầu, sau đó nghe MC mở miệng nói: “Kẹo cao su!”

Thịnh Hi Trạch ngẩng đầu nói: “Dính cái gì?”

MC ngữ khí vui sướиɠ nói: “Má phải.”

Thịnh Hi Trạch nghe thấy lời MC nói có chút chần chờ, trừ cậu ra những người khác ít nhiều cũng có chút chần chờ,

Thịnh Hi Trạch vừa nghĩ đến bị loại sẽ ăn ba miếng chanh, liền hạ quyết tâm dán má mình lên.