Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Viên Đạn Tình Yêu

Chương 56: Thục nữ mode, on!

« Chương TrướcChương Tiếp »
Trần Hạo rời khỏi phòng làm việc, anh lấy chiếc áo khoác ở trên ghế làm việc sau đó đóng sầm cửa lại. Thư kí Trình giật cả mình, ôi, tổng tài nhà mình lại bực dọc vì chuyện gì rồi.

Tám phần là liên quan tới Triệu tiểu thư, Trình Nam chắc chắn thế. Dạo này sếp hơi bất thường, tất cả là nhờ có Triệu tiểu thư.

Có lẽ tương lai không xa anh không cần gọi cô ấy là 'tiểu thư' nữa, mà nên gọi là 'tổng tài phu nhân' rồi.

* * *

Lái xe về tới nhà, Trần Hạo bực bội ném áo khoác lên sofa rồi lấy một lon bia trong tủ lạnh ở dưới bếp lên phòng khách. Ôi bực bội quá.

Rảnh rỗi ngồi uống bia như thế này không bằng đi tiếp cận ông bà của cô ấy còn hơn, Trần Hạo nghĩ thầm. Nghĩ gì làm nấy, anh liền gọi cho thư kí Trình ngay.

"Alo sếp ạ?"

"Lên kế hoạch cho tôi. Tôi muốn đi công tác ở thủ đô, cậu sắp xếp ngay đi."

"Không có, là tổng tài muốn đi đấy." Trình Nam nhìn sơ qua rồi sắp xếp lại đống tài liệu, anh xé một tờ giấy nhớ dán lên tập tài liệu mới kia rồi bỏ vào hộc bàn khóa lại. "Chỉ có báo cáo thôi à?"

"Ừm, chẳng còn gì nữa." Trưởng phòng Quách lắc đầu. "Trưa nay chúng ta ra ngoài ăn đi, tôi thấy ở gần đây có một nhà hàng mới mở, hay chúng ta tới đó ăn nhỉ?"

"Ừm, giờ cũng tới giờ tan tầm rồi, đi thôi."

* * *

Thủ đô, Tiêu trạch.

Chiều tới, Triệu Thanh Diệp, không, giờ phải gọi là Tiêu Thanh Diệp đang bị Lâm Vân Du kéo ra giữa phố. Hết cửa hàng này tới cửa hàng kia, shop này tới shop kia mà Lâm Vân Du vẫn chưa tìm được thứ đồ cô ấy vừa ý.

"Tiểu Diệp, em thấy cái này thế nào?" Lâm Vân Du huơ huơ một cái váy đen ngắn tới nửa đùi rồi so đi so lại ướm đi ướm lại trên người Tiêu Thanh Diệp.

"Em.. thấy cũng được.." Tiêu Thanh Diệp cười cười cho qua.

Lâm Vân Du chau mày: "Sao cái nào em cũng bảo 'em thấy cũng được' thế hả? Nếu như cái nào cũng được thật thì chị mua về hết nhé! Không cho em chọn nữa! Bây giờ để chị chọn cho em!"

Nói xong cô nhét thẳng cái váy ngắn trên tay vào tay Tiêu Thanh Diệp, còn thêm một cái áo sơ mi rồi đẩy cô ấy vào buồng thay đồ: "Thay ngay lập tức cho chị!"

" Hơ.." Tiêu Thanh Diệp nhìn bộ quần áo trên tay. Hình như cái tình huống này hơi bị quen nha?

Bỗng dưng gương mặt Trần Hạo xuất hiện trong đầu Tiêu Thanh Diệp. Phải rồi, chính là tên đáng ghét đó!

Giờ thì phải làm sao đây.. Cô ỉu xìu nhìn bộ đồ trên tay. Đành phải thay vậy.

Lâm Vân Du ở ngoài khoanh hai tay lại, tay trái cô bấm lần lượt từng ngón tay từ ngón trỏ đến ngón út thể hiện sự hồi hộp mong chờ. Không biết Tiểu Diệp mặc bộ đó sẽ như thế nào nhỉ?

À, hay mình tranh thủ lựa thêm mấy bộ nữa?

Nhất định phải là váy! Từ lúc gặp em ấy tới giờ mình toàn thấy em ấy mặc mỗi quần bò, đúng là chán ngắt!

Phải thay đổi phong cách! Thục nữ mode, on!

Nụ cười nham hiểm xuất hiện trên mặt Lâm Vân Du chỉ trong 3 giây..
« Chương TrướcChương Tiếp »