Chương 2: 【Nữ tôn】Nữ đế yếu đuối vô dụng, Ngươi x Phượng Quân trà xanh cố chấp cuồng

Biên Tập: Mặt Trời Nhỏ

***

Bàn về cách phải làm gì khi vừa tỉnh lại đã bị Phượng Quân bệnh kiều ép làm nữ đế?

*

Ngươi xuyên tới một đất nước nữ tôn, trở thành một Hoàng nữ vô dụng không được sủng ái.

Bị thất sủng đến mức nào ấy hả?

Kiểu bị đẩy xuống hồ trong bữa tiệc mai mối mà không thấy có ai cứu ấy.

Ngươi tưởng mình sắp đi đời nhà ma rồi, nào ngờ trước khi ngủm lại có một bàn tay kéo đại ngươi ra khỏi hồ.

Ngươi đang nửa tỉnh nửa mê thì cảm thấy có ai đó vuốt ve má ngươi, thậm chí còn cười thầm.

Là ai vậy nhỉ?

Khi ngươi tỉnh lại lần nữa thì đã nhận được một tấm thánh chỉ.

Ngươi đã hủy hoại sự trong trắng của chàng trai này, ngươi phải chịu trách nhiệm với hắn.

Đối phương là một công tử nổi danh nhất kinh thành.

Vừa hay, ngươi cũng là một kẻ vô dụng nổi danh khắp thiên hạ.

Tay không thể xách, vai không thể mang¹, hoàn toàn không xứng là một nữ nhi.

[1] Raw (肩不能提手不能扛: vai không thể gánh, tay không thể xách): Cả hai câu đều dùng ẩn dụ về bộ phận cơ thể để chỉ sự bất lực, bất khả thi của một việc gì đó.

Sau khi suy nghĩ kỹ lưỡng, ngươi thấy mình không đủ tư cách nên bèn tới khẩn cầu với mẫu quân.

Nữ đế già mắt nhắm mắt mở, không coi ngươi ra gì, còn vung tay đánh ngươi một trận.

Do vị công tử kia là trưởng nam của Tể tướng.

Hôm đó cái mông của ngươi bị vị mẫu quân hời kia đánh tới nở hoa.

Ngươi đang nằm tĩnh dưỡng một mình trên giường bệnh thì chàng công tử kia tới thăm ngươi.

Thật đúng là một vị công tử tuấn tú.

Môi đỏ mắt phượng, mặt mày thanh nhã.

Nam tử ở đất nước này đều coi hiền hậu, nhu mì, kính cẩn là đức hạnh. Dù không dẹo chảy nước như những em gái trong ký ức kiếp trước của ngươi, nhưng họ cũng tuyệt nhiên không dám làm điều trái với ý của người phụ nữ.

"Nàng không muốn lấy ta thật sao? Hay là nàng đã chướng mắt Lương Khanh rồi chăng?" Chàng trai hỏi một cách nhẹ nhàng, “Nếu nàng đã có người trong lòng rồi, Lương Khanh ta cũng không ngại làm thị quân cho nàng.”

Ngươi vội vàng giải thích, nói là mình không xứng, công tử chắc chắn sẽ gặp được thê chủ tốt hơn mình.

“Nàng chính là thê chủ tốt nhất trong lòng Lương Khanh.”

Chàng trai nhìn ngươi, mắt sáng như sao.

Thôi được rồi, mình thua.

Hôn sự của hai người tổ chức rất long trọng, ai biểu chỗ dựa của ngươi là trưởng nam của Tể tướng làm chi.

Đến cả của hồi môn cũng có tới tận 81 kiệu.