Chương 23: Chương 23

náo loạn buổi chào đón giáo viên mới (tt)

5 giờ sáng, có 7 con người lén lút lút đến trường (biết ai rồi chứ nhỉ ^_^). Nói lén lút thế thôi chứ cái miệng thì…

-Ken, cậu ra chỗ khác đi phiền quá

-Còn đỡ cô đồ nam không ra nam nữ không ra nữ

-Tên chết tiệt! Anh làm sai bét rồi kìa!

-Cậu làm cái quái gì đấy đồ trẻ con vắt mũi chưa sạch.

-Này! Han Kyu Bin tôi đây đẹp trai ngời ngời gái theo đầy đầy mà sao cô dám nói là “vắt mũi chưa sạch" hả đồ chằn lửa?

-Chồng ơi vợ mệt

-Vợ iu đợi xíu nha rồi chồng dẫn đi ăn kem.

-Ọe...

Lục đυ.c mãi 7 “tên gián điệp" mới chuẩn bị xong “quà" cho “bữa tiệc quậy phá" đầu tiên từ khi nó vào trường. Mặt đứa nào đứa nấy gian kinh khủng. Xong, 7 học sinh ưu tú của chúng ta “tung tăng" đi ăn mà không dứt được cái nụ cười mà theo t/g là rất gian xảo và đê tiện (==)



~♪

7 giờ 30 sáng...

Học viên cấp lll của học viện tập trung đầy đủ tại hội trường. Người háo hức, người chán ghét, người khinh bỉ, có người còn muốn lấy lòng giáo viên mới để họ “nương tay" khi kiểm tra.

Ai nấy bàn tán xôn xao mà không biết “thảm họa" đang đến gần.

Buổi lễ bắt đầu khá suôn sẻ nhưng đến khi đến khi giới thiệu giáo viên mới thì…

-Ah! Tôi không đứng lên được!

-Tôi cũng vậy!

-Ớ! Ghế tôi có sao đâu, đứng ngồi bình thường mà.

- Cái quái gì thế này??!!

................................................

Giáo viên tốt: bình thường

Giáo viên “la sát": dính chặt vô ghế

Học viên: cười nghiêng ngả

(Thất Vương đã dùng “nam nhân kế" để điều tra tính cách mỗi giáo viên xem ai là người tốt mà tránh. Còn chỗ ngồi thì phải có danh sách cụ thể để còn giới thiệu nên không lo nhầm người)

Trong khi cả trường cười phát lọt ghế rồi trèo lên rồi lọt ghế tiếp (==) thì cạnh cái cây gần đó, 7 con người xinh đẹp nhếch môi nguy hiểm:

-Start!

Bỗng từ đâu chạy ra một đống chuột gián sâu bọ làm cả trường nháo nhào cả lên.

-Á!!!!! Kinh quá!!!

-Con chuột bẩn thỉu!!!!!! Đôi giày hàng hiệu của mình!!!!!!

-Huhuhuhhu!!! Ai gỡ…hức hức…con sâu…hức…ra khỏi …hức…tóc mình với…

-Giúp tôi ra khỏi ghế mau lên! Cả đàn gián bò qua đây này!

-Á!!!!!

-Gọi cho trung tâm diệt chuột, diệt sâu bọ mau!!

...............................................

Ai nây cố gắng chạy ra ngoài nhưng khắp nơi toàn mấy sinh vật gớm ghiếc nên chả dám chạy ra. Hội trường náo loạn nhờ những tiếng kêu la thảm thiết.

Đột nhiên, tất cả các vòi nước được gắn quanh hội trường khởi động. Học sinh và giáo viên ướt đẫm. Bình thường thì không sao nhưng với những người đổ nguyên hộp phấn lên mặt thì mới đúng là thảm họa. Những người còn lại bị dọa hết hồn nhưng thấy mấy cái mặt loang xanh loang đỏ đều cười sặc sụa.

Từ đâu, Thất Vương bước ra làm tất cả mê mẩn. Ướt sũng nhưng điều đó chỉ làm tăng nét quyến rũ của mỗi người: những hạt nước nhỏ giọt theo từng ngọn tóc, áo quần dính sát người ẩn hiện từng đường cong. Không ai sợ mấy con vật được thả ra ban nãy mà bươc càng lúc càng gần (sao mà sợ mấy con này được)=>mọi người càng lúc càng nhìn rõ.

“Phụt!"

Học sinh lẫn giáo viên phun máu mũi, ngất ngay tại chỗ.

30 phút sau…

Trong sân trường SD có đậu mấy cái xe. Không chỉ có xe diệt chuột, sâu bọ mà còn có cả xe cứu thương.

Hiệu trưởng tức giận cho bật camera xem ai đã làm chuyện này mà lại suýt tăng xông khi nhận được câu nói “toàn bộ camera đã bị vô hiệu hóa"

Mission plete! Nhiệm vụ hoàn thành!