Chương 1.2: Chậc chậc

Sao lại có cảm giác như đang ăn cẩu lương thế này?

Chu Nhân nhắc nhở: “Cậu nhìn kỹ một chút cô gái trong ảnh đi.”

Tân Ninh híp mắt nhìn: “Hả? Đây chẳng phải là Tư Vũ- em gái của Tư Nhất Văn à?”

Chẳng trách Chu Nhân lại bình tĩnh tiếp nhận như vậy. Mấy Blog đăng tin như vậy rõ ràng là muốn xem phản ứng của cô, nếu như cô lên tiếng thì rõ ràng là rơi vào bẫy của đối phương.

Chu Nhân ngược lại lại cảm thấy tò mò, không biết Tư Nhất Văn sẽ giải quyết chuyện này như thế nào.

...

Bữa tiệc từ thiện của GIBANG được phát sóng trực tiếp, số người xem trực tuyến lên tới hơn năm triệu người.

Mặc dù Chu Nhân không phải là ngôi sao, nhưng mức độ nổi tiếng của cô còn hơn cả ngôi sao. Đến cả tổng biên tập của GIBANG cũng không dám làm phận ý cô, thậm chí còn sắp xếp cô ngồi ở vị trí khách VIP, tươi cười niềm nở đón tiếp.

Mỗi khi máy quay lướt qua chỗ Chu Nhân thì trên màn hình lại chật kín bình luận:

[ A a a a a a a a, đẹp quá! Giá trị nhan sắc của Chu Nhân không xem thường được đâu!]

[Chẳng lẽ chỉ có một mình tôi để ý đến chuyện số tiền mà Chu Nhân quyên góp còn nhiều hơn một nửa số ngôi sao cộng lại?]

[Chu Nhân đúng là xứng với danh hiệu đệ nhất mỹ nữ!]

[Có ai biết váy Chu Nhân đang mặc là của hãng nào không? Đẹp quá!]

[Lầu trên, câu này tôi biết. Chu Nhân đang mặc thiết kế cao cấp của E- S, giá của nó tương đương với một căn biệt thự đấy! Mà không phải người nào cũng có đủ tư cách để mặc đồ của E- S đâu. Người sở hữu một bộ trang phục của E- S không chỉ đại diện cho sự giàu có, mà còn đại diện cho địa vị]

[Còn nữa, chiếc vòng mà Chu Nhân đang đeo chính là chiếc vòng cổ hồng ngọc trị giá 120 triệu được bán trong buổi đấu giá tại Hongkong.]

[Thì ra người bí ẩn mua chiếc vòng đó chính là Chu Nhân à! Trời ơi giàu quá đi!]

Nhưng mà, sau khi hot search #Hư hư thực thực cô gái thần bí ở cạnh Tư Nhất Văn # xuất hiện thì những dòng bình luận cảm thán lập tức chuyển thành lời nhắc nhở Chu Nhân:

[Chu Nhân, chồng cô đang ôm một cô gái bí ẩn!]

[Chu Nhân, chồng cô nɠɵạı ŧìиɧ rồi!]

[Chu Nhân, cô mau đi bắt gian!]

[Chu Nhân, cô vẫn còn tâm trạng ở đây quyên góp từ thiện à? Còn không mau mau đi quản lão chồng xấu xa của cô đi!]

[Ngượng thật đấy, không ai nhắc nhở Chu Nhân à?]

[Nếu tôi là Chu Nhân thì đã chạy trốn từ lâu rồi, ở lại đây thật mất mặt!]

[Đau lòng cho Chu Nhân quá, gã đàn ông khốn kiếp!]

Tất nhiên, những người trong buổi tiệc cũng đã có không ít người nhìn thấy tin tức, nhưng bọn họ đều hiểu quy tắc, ai cũng im lặng không nhắc đến chuyện này.

Cuộc hôn nhân thương nghiệp không giống những cuộc hôn nhân bình thường, rất nhiều trường hợp người phụ nữ phải nhẫn nhịn chịu đựng chuyện chồng mình ăn vụng bên ngoài. Người trong giới giải trí cũng quen với cảnh này, cũng nhắm mắt làm ngơ, dù sao thì ăn vụng thì ăn vụng, chỉ cần không ăn vụng ra sản phẩm là được.

Loại hôn nhân lợi ích này, chỉ cần không phá hỏng giới hạn thì vẫn có thể tiếp tục duy trì.

Sau khi hoạt động kết thúc, Chu Nhân không có ý định ở lại chụp ảnh mà nói với Tân Ninh vài câu rồi rời đi.

Tổng biên tập Trình Hải Chi của GIBANG đích thân tiến Chu Nhân tới tận cửa, nhiệt tình nói chuyện: “Bảo bối, cậu không ở lại để thực hiện phỏng vấn độc quyền à?”

Chu Nhân lên xe, lười biếng dựa vào ghế, nhìn Trình Hải Chi, cười nói: “Trong hồ lô của cậu lại đang bán thuốc gì đấy?”

Trình Hải Chi nói: “Cậu đến cũng đến rồi, ở lại chụp tấm ảnh, tham gia buổi phỏng vấn độc quyền rồi đi cũng được mà.”

“Thôi thôi thôi.” Chu Nhân xua tay: “Tớ cũng không phải ngôi sao, phỏng vấn cái gì chứ?”

Trình Hải Chi chưa chịu từ bỏ: “Thôi được rồi, nhưng cậu nhất định phải làm mẫu ảnh trang bìa tạp chí GIBANG tháng bảy cho tớ.”

Chu Nhân gật đầu.

Trình Hải Chi biết không giữ được người, nên cũng không ép cô ở lại.

Trên đường trở về, Chu Nhân ngồi trên xe, ngẩn người một lúc.

Sinh ra trong một gia đình giàu có, lại xinh đẹp hơn người. Mặc dù không phải người trong giới giải trí nhưng sau khi đám cưới diễn ra, lưu lượng của Chu Nhân chẳng thua kém ngôi sao nào.

Hiện giờ hot search vẫn là về tin tức liên quan đến Tư Nhất Văn, Chu Nhân ấn mở khu vực bình luận.

[Đừng vội mắng chửi như thế được không? Còn chưa biết tình hình cụ thể như thế nào mà?]

[Gì mà chưa biết tình hình cụ thể như thế nào? Trừ khi cô gái mà Tư Nhất Văn ôm chính là em gái anh ta!]

[Tôi muốn xem Tư Nhất Văn tẩy trắng kiểu gì? Nhưng chắc anh ta không lên tiếng đâu nhỉ? Dù sao cũng không phải người của giới giải trí.]

[Tên đàn ông chó chết! Tức chết bà đây rồi!]

[Tư Nhất Văn có phải bị mù rồi không? Trong nhà có vợ xinh đẹp như thế mà còn đi ăn vụng bên ngoài?]

[Tức quá đi mất! Thà đọc được tin Tư Nhất Văn “bất lực” tôi còn cảm thấy dễ chịu hơn là tin nɠɵạı ŧìиɧ này! Vượt quá giới hạn là chuyện không chấp nhận được!]

[Siêu thoại của Trụ Tư CP sập rồi]

...

Chuyện hôm nay đúng là khiến cho Trụ Tư CP dao động.

Cái gì cũng có thể nhịn, nhưng vượt quá giới hạn thì không thể!!!

Đàn ông mà nɠɵạı ŧìиɧ thực sự rất đáng ghê tởm!!!

Chu Nhân mở Wechat, tìm tên Tư Nhất Văn. Cô định nhắn tin hỏi hắn đang ở đâu, nhưng nghĩ đi nghĩ lại lại xóa đi.

Bình thường cô rất rảnh rỗi, nhưng cũng không quan tâm đến lịch trình riêng của Tư Nhất Văn.