Vợ Chưa Cưới Ngờ Nghệch

9/10 trên tổng số 2 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Vợ Chưa Cưới Ngờ Nghệch là truyện thuộc thể loại ngôn tình của tác giả Tứ Nguyệt. Cô với cái bộ dạng tiểu hồ ly tinh xinh đẹp không biết xuất thân ở đâu ra mà đã chiếm được lòng ông nội hắn, cô được ở …
Xem Thêm

"Long Tử Thánh, đừng như vậy, tôi muốn ngủ ."

"Không sao, cứ ngủ đi."

Cô tưởng rằng hắn sẽ hào phóng buông tha cho cô, nào biết ý tứ của hắn là cô ngủ cứ ngủ, hắn làm là việc của hắn.

Phi Phi thật mệt chết, cơn buồn ngủ kéo đến làm cho cô không muốn nhúc nhích.

Long Tử Thánh mở toàn bộ cúc áo của cô, lộ ra bộ ngực sữa tuyết trắng khả ái.

Hắn cũng thật sự tự mình chơi tiếp, không cần biết cô có tỉnh lại hay không, bàn tay to tràn ngập du͙© vọиɠ, cầm lấy hai toà Ngọc Nữ Phong tròn trịa, ngón tay nhẹ nhàng đùa giỡn đầu v*

"Ưʍ. . ." Phi Phi nhíu hai mắt, cái miệng nhỏ không kìm được hừ nhẹ ra tiếng.

Trên người cô, tay hắn bừa bãi vuốt ve một bên vυ" mềm mại co dãn, bên còn lại dùng miệng thay thế, hút vào thật sâu, không ngừng khıêυ khí©h khiến cô liên tiếp rêи ɾỉ.

"Tử Thánh, đừng như vậy, tôi thật muốn ngủ. . ."

"Tôi đâu có ngăn cản em ngủ !". Hắn còn dùng răng nanh khẽ cắn đầu v* làm cô không kiềm được cong người, từng trận cảm giác tê dại khiến hô hấp của cô trở nên dồn dập.

Hắn làm như vậy còn không gọi là ngăn cản? Hắn nghĩ rằng hắn trên người cô làm mấy trò khıêυ khí©h tìиɧ ɖu͙© tà ác thì cô còn có thể an tâm đi gặp Chu công sao?

"Anh chờ đến ngày mai được không. . ?" Cô nhẹ dỗ hắn, hi vọng hắn buông tha cô trước, cho cô yên ổn ngủ một giấc.

"Không cần!"

"Tử Thánh. . . A! Anh muốn làm gì?" Lập tức, toàn bộ cơn buồn ngủ bị hành vi của hắn dọa đuổi đi mất tiêu, hắn đem đùi cô nâng lên, đặt trên vai hắn, khiến toàn bộ hoa huy*t phấn hồng bại lộ.

Cùng với tiếng kêu kinh hoàng của cô, hắn cúi đầu dùng lưỡi bắt đầu đùa giỡn.

"Trời ạ!" Phi Phi thở gấp, hai tay không tự chủ cắm sâu vào mái tóc đen của hắn, vốn tưởng đẩy được hắn ra, ngược lại càng kéo hắn lại gần: "Không! Đừng làm như vậy. . ." Cô xấu hổ muốn đem hai chân kẹp chặt, bàn tay to của hắn lại dùng lực, nhưng không kém dịu dàng đem hai chân cô mở ra.

"Long Tử Thánh. . ."

Môi hắn vẫn tham lam giữ lấy hoa huy*t mềm mại của cô, đầu lưỡi nóng rực khiến cô phiêu phiêu dục tiên, không thể tự kiềm chế.

Từ từ quen với kɧoáı ©ảʍ như bài sơn hải đảo đánh úp lại, khiến cô muốn tránh cũng không được.

"Tưởng em ngủ rồi! Tốt! ! Nếu chưa thì cùng tôi thưởng thức. . ."

Mặt cô lập tức đỏ bừng, "Ai muốn cùng anh cùng thưởng thức!".

"Em cũng biết thẹn thùng ."

"Tôi không có. . . A!"

Đầu lưỡi nóng rực vươn tới hoa hạch non nớt, còn linh hoạt khıêυ khí©h, khi thì hút, khi thì dùng răng nanh khẽ cắn, làm thân thể cô không ngừng run rẩ

"Em thật sự rất ngọt !".

Hơi thở nóng rực phun phất trên hoa huy*t khiến đôi môi anh đào thở hổn hển khẽ nhếch lên, hắn vừa âu yếm vừa hút, tận sâu trong cơ thể Phi Phi, kɧoáı ©ảʍ không ngừng đánh tới khó có thể nói thành lời.

"Anh không cần. . . Không cần. . . Chỗ đó. . . bẩn. . ." Cô xấu hổ nói.

Tử Thánh nâng lên khuôn mặt tuấn tú che kín kí©ɧ ŧìиɧ, khàn khàn nói: "Không, chỉ cần thuộc về em, tất cả đều sạch sẽ, đều ngọt ngào."

"chán ghét!" Phi Phi khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng.

Hắn lộ ra nụ cười xấu xa, lấy ngón tay thay thế miệng, dịu dàng vươn ngón giữa đến giữa tiểu huyệt, chậm rãi di chuyển, từ trong cơ thể cô không ngừng chảy ra ái dịch, làm ẩm ướt ngón tay hắn.

"không thích à?"

"Chán ghét. . . A!" Cô không nghĩ hắn đột nhiên đâm thẳng vào tiểu huyệt khít khao, ngón tay cuồng tứ luật động.

"Phi Phi, ngón tay của tôi đang ở trong em, cảm nhận

Cô nhắm hai mắt, toàn bộ khuôn mặt nhỏ nhắn vùi chặt vào gối đã hồng rực, không thể kháng cự ngón tay của hắn ở trong cơ thể cô điên cuồng ra vào, chỉ có thể cắn môi dưới, đứt quãng rêи ɾỉ.

Nhìn bộ dáng cố nén tiếng rên phóng đãng, khiến hắn càng muốn làm cho cô cuồng loạn lớn tiếng kêu ra.

Ngón giữa cũng đi theo tham nhập sâu trong hoa huy*t, mới đưa một ngón đã thấy thật chặt, lại xâm nhập thêm một ngón khác, hắn cảm thấy ngón tay của chính mình nhanh chóng bị tiểu huyệt kia gắt gao vây giữ.

Tưởng tượng đến chút nữa chính nam căn của hắn cũng sẽ được trừu đưa vào tiểu huyệt ấm áp chặt chẽ này, hắn cảm thấy vô cùng hưng phấn.

Phi Phi trong lòng cũng tràn ngập vui sướиɠ cùng kɧoáı ©ảʍ, giống như cùng tên sói hoang này ôm ấp là chuyện thiên kinh địa nghĩ. (tức là chuyện vốn dĩ phải xảy ra)

Cô lại chống cự co người, sợ sẽ càng thêm tiết lộ chính mình cũng mãnh liệt khát vọng hắn.

Cô thật cũng rất muốn hắn ! Thế còn rụt rè cái gì?

Vì thế, cô nghe được âm thanh mềm nhẹ mà khàn khàn của chính mình vang lên : "Sói hoang, nếu như anh thật sự muốn thì làm ơn nhanh chút, nếu không tôi sợ anh s

"Sẽ như thế nào?"

"Nhanh phun ra."

Những lời này thật đả kích lòng tự trọng nam nhân của Long Tử Thánh, hắn hai tay nâng đôi chân mảnh khảnh của cô, con ngươi đen lóe lên ánh sáng khiêu chiến, khẩu khí hung ác nói: "Yên tâm! Tiểu hồ ly, sói hoang của em chẳng những sẽ không sớm đầu hàng, còn có thể kéo dài, cam đoan sẽ khiến em thoải mái đến đạt đỉnh."

"Thật không?"

Hắn không trả lời, chỉ lập tức thẳng lưng đâm vào, tiến quân thần tốc, cuối cùng cũng sát nhập.

"A. . ."

Bạc môi mỏng khí phách hôn trụ đôi môi hồng nộn của cô, che lại thanh âm mất hồn thoát ra từ cái miệng nhỏ.

Thân hình đàn ông cường tráng đặt trên cơ thể mềm mại, điên cuồng luật động . . .

Đêm tối, cảnh xuân cỡ nào vô hạn!

Phi Phi chuẩn bị đi ra ngoài mua bánh ga tô mừng sinh nhật Tử Thánh.

Tuy là tặng bù, nhưng trước khi chưa có ai khác tổ chức sinh nhật cho hắn mà được ăn bánh ngọt thì vẫn coi như là sinh nhật. Như thế là có thể giảm trừ cảm giác tội lỗi của cô.

Tuy rằng đêm qua hắn đã ăn cô như ăn bánh ngọt.

Khi cô chuẩn bị xong, lại phát hiện hình như hắn vẫn chưa tỉnh lại.

Thật sự là quá là lạ, trước kia hắn ngủ nông hơn cô rất nhiều, chỉ hơi có gió thổi cỏ lay, là lập tức tỉnh dậy trừng mắt nhìn cô.

Chẳng lẽ hắn phát bệnh rồi?

Phi Phi từ từ tới gần, sau đó đứng bên cạnh giường, đôi mắt to tròn xinh đẹp nhìn người đàn ông đang ngủ trên giường mà không thể tin.

Nhìn hắn ngủ ngon lành, giống như là đã lâu lắm rồi chưa bao giờ được ngủ ấy.

Nghĩ đến mấy tiếng trước cô nằm ngủ trong ngực người đàn ông nàyPhi Phi thẹn thùng, ửng hồng cả đôi gò má.

Cô ngồi xuống giường, đối diện với khuôn mặt ngủ say hồn nhiên của hắn. Rồi, cô vươn ngón trỏ khẽ lướt qua khuôn mặt anh tuấn của hắn.

Lần đầu tiên trong đời cô nghĩ rằng có thể mình đã yêu rồi.

Ý tưởng này khiến cho cô vừa thấy ngọt ngào lại thấy hạnh phúc, cũng lại có một loại tâm trạng chờ mong nhưng cũng sợ bị người thương tổn.

Đây là yêu ư? Cô cũng không dám chắc, bởi vì cô còn chưa thực sự hiểu người đàn ông này, điều duy nhất cô có thể xác định đó là ------- bộ dạng hắn thật sự rất là đẹp trai.

Nhớ đôi môi nóng rực, đôi bàn tay tràn ngập ma lực của hắn không ngừng vuốt ve, khắc những dấu ấn của hắn lên trên người cô đêm qua, Phi Phi lại đỏ ửng mặt lên.

Cô biết chính mình đã không chạy thoát được rồi. Cả đời này, cô cũng sẽ không có cách đón nhận những nụ hôn và những cái vuốt ve của bất kì một người đàn ông nào khác. Bởi thân thể cô đã nghiện người đàn ông trước mặt này rồi.

Đây là du͙© vọиɠ, không phải yêu! Một giọng nói bé tí xíu trong lòng Phi Phi gào lên. Không chỉ là thân thể, chẳng lẽ cô không rung động trước anh ta một tí nào sao?

Một chàng bạch mã hoàng tử vừa có tiền lại thêm đẹp trai, lại còn là người chồng chưa cưới của mình, nói không động tâm thì thật là khó

Thêm Bình Luận