Chương 27:

Hay là hắn hiểu lầm cô tới gần hắn là vì lợi ích? Cẩn thận suy nghĩ một chút cũng có khả năng, trước đó Trình Vũ chưa bao giờ nhìn qua hắn, hai người tuy là phu thê, nhưng cũng không khác người xa lạ, hiện tại đột nhiên cô trở nên ân cần, lại cho hắn nước, còn lau mồ hôi giúp, người bình thường cũng nghi ngờ, huống chi là Lục Vân Cảnh , hắn hiểu lầm cũng có lý.

Chỉ là…… Nếu hắn thật sự hiểu lầm cô là vì lợi ích, cô cảm thấy lấy Lục Vân Cảnh tuyệt đối sẽ không cho cô sắc mặt tốt, bất quá hắn lại nói nếu có thể đểu sẽ cho cô, như vậy cũng không phù hợp với thủ đoạn của Lục Vân Cảnh.

Cho nên Trình Vũ khá kinh ngạc, bất quá cô cảm thấy vẫn nên giải thích rõ ràng cho thỏa đáng, cô không muốn hắn hiểu lầm mình là tiểu nhân hám lợi.

Nhưng phải giải thích thế nào, ăn ngay nói thật là muốn cùng hắn hòa hoãn quan hệ? Lời kiểu này đối với bọn họ hiện giờ nghe rất kỳ cục, hơn nữa Lục Vân Cảnh không hẳn sẽ tin cô, kết hôn cũng lâu, hai người vẫn luôn ai lo phận nấy, đột nhiên cô nói muốn hòa hoãn quan hệ, thì làm sao tin được? Nếu nói vì cô biết kiếp trước hắn cứu cô, cho nên đời này cô muốn hồi đáp, thì có lẽ Lục Vân Cảnh càng không tin, đại khái sẽ coi cô là kẻ điên.

Trình Vũ nghĩ nghĩ liền nói:

“ Hiểu lầm rồi, tôi làm như vậy không phải vì muốn gì, chỉ là hiện tại tôi nghĩ thông suốt, không muốn bị người khác xem thường, không muốn lại bị chế nhạo, tôi biết Lục tiên sinh lợi hại, cho nên tôi coi Lục tiên sinh như chỗ dựa, ôm chặt đùi anh, như vậy ai muốn khi dễ tôi cũng phải kiêng kị vài phần.”

Trình Vũ nói không sai, xác thật cũng là cô muốn ôm đùi hắn, Lục Vân Cảnh khôn khéo, hắn liếc mắt một cái là có thể thấy sự dối trá, chi bằng thẳng thắn thành khẩn một ít lại yên tâm.

Lục Vân Cảnh không nói gì thêm, cũng không biết hắn có tin không, Trình Vũ liền trộm giương mắt nhìn hắn, chỉ thấy sự sắc bén tựa hồ phai đi một ít, nhìn qua cũng không khiến người sợ hãi như trước. Trình Vũ cũng không biết ý hắn thế nào, bất quá nếu sắc mặt chuyển biến tốt đẹp hơn, nói như vậy cô không làm hắn phản cảm, Trình Vũ nghĩ sơ xíu lại cẩn thận hỏi:

“Lục tiên sinh có nguyện ý làm chỗ dựa cho tôi?”

Hắn trầm mặc trong chốc lát mới nói:

“ Cô không cần tìm chỗ dựa, làm Lục phu nhân thì bản thân cô chính là ‘ chỗ dựa ’, chỉ cần cô muốn, quyền tiền của tôi cô đều có thể dùng, cứ thoải mái lợi dụng, không người nào có thể khi dễ được cô.”

“……”

Nghe thể loại bá đạo này Trình Vũ sợ ngây người.

Cho nên hắn vừa mới nói, cô muốn gì hắn có thể thì sẽ cho là ý này sao? Quyền tiền của hắn cô đều có thể chi phối……

Người đáng sợ như vậy thế nhưng nói với cô thế, hào phóng chia sẻ quyền lợi cùng tài phú.

Hồi lâu mới hồi phục tinh thần lại, Trình Vũ hỏi hắn:

“Tôi…… Tôi có thể chi phối tiền tài cùng quyền lực? Vì…… Vì cái gì a?” Rõ ràng hôn nhân này…… Rõ ràng họ giống như là người xa lạ…… Vì sao hắn phải hào phóng như vậy?

Sự sắc bén thâm trầm của hắn thay bằng kinh ngạc, hắn tựa hồ cảm thấy Trình Vũ hỏi điều thừa.

“ Là Lục phu nhân phải được như thế.” Thanh âm càng khí phách.

“……”

Là Lục phu nhân phải được như thế.

Trình Vũ trong lúc nhất thời không biết nên làm gì. Tuy rằng Lục Vân Cảnh và cô không phải vợ chồng chân chính, thậm chí nhiều năm rồi vẫn xa lạ nhưng thật lòng mà nói Lục Vân Cảnh xác thật cũng cho cô danh nghĩa chính quy, tỷ như thuộc hạ đều cung kính có thêm, tỷ như ở bên ngoài sẽ không chút do dự bảo vệ cô , tỷ như hiện tại hắn thậm chí nói cô có thể tùy ý chi phối quyền lực cùng tài phú của hắn.

Vì đời trước cảm thấy hắn đáng sợ cho nên Trình Vũ vẫn luôn trốn tránh hắn, thậm chí không xem qua hắn, mà người như vậy kiếp trước lại không màng tất cả cứu cô.

Trình Vũ đột nhiên cảm thấy trong lòng lên men, nói ra cũng không ai tin Lục Vân Cảnh cường đại thế lại có người cảm thấy chua xót thay hắn.

Bởi vì lời Lục Vân Cảnh nói, lúc Trình Vũ ăn cơm, đối mặt với Lục Vân Cảnh cô cảm thấy có phần hổ thẹn, tuy rằng hai người kết hôn xem như lợi dụng nhau, nhưng hắn cơ hồ cho cô hưởng thụ hết thảy quyền của mình, cô lại chưa từng xem hắn là chồng.

“ Gần đây cô ăn cơm nhà nhiều hơn, không vội đi làm sao?”

Lục Vân Cảnh lôi cô trở lại, cúi đầu không dám xem hắn, Trình Vũ nhỏ giọng nói:

“ Trước đó, tôi đã thôi việc, tôi tiếp nhận công việc cha nuôi để lại cho.”

Hắn nuốt bánh mì, nói chuyện phiếm:

“ Cô có kinh nghiệm quản lý sao?”

Trình Vũ kinh ngạc nhìn hắn, cùng Lục Vân Cảnh tiếp xúc không nhiều, lần đầu tiên thấy hắn chủ động hỏi về tình huống của cô.

Trình Vũ cúi đầu che dấu khác thường mới nói:

“ Kinh nghiệm không nhiều nhưng tôi có thể chậm rãi học mà.”

“Nếu có gì không hiểu có thể đi tìm Kim Lê Dương.”

“A?” Trình Vũ kinh ngạc nhìn lại, hắn vẫn ung dung ăn mì, trên mặt bình thường như đang trò chuyện phiếm. Chỉ mỗi Trình Vũ là không bình tĩnh, Lục Vân Cảnh nói nếu có gì không hiểu thì đi tìm Kim Lê Dương, mà Kim Lê Dương là trợ lý riêng của hắn, nói cách khác hắn vui lòng giúp cô?

Trình Vũ ngẩn người, sau một lúc lâu mới ngơ ngác gật đầu nói: “ Ừ, tôi biết rồi.”

Lục Vân Cảnh ăn xong liền rời đi, Trình Vũ nhìn hắn rời đi mà lâm vào trầm tư trung, tuy rằng khí chất vẫn làm người khác thấy khó gần, tuy rằng ánh mắt âm trầm vẫn làm nhân tâm sợ hãi,nhưng nam nhân như vậy lại làm Trình Vũ thấy vài phần ấm áp. Về sau nên đối xử tốt với Lục tiên sinh một chút.

Thứ bảy Trình Vũ không cần đến công ty, cô liền trộm lười dậy muộn một chút. Bữa sáng đã là chuẩn bị xong, Thất tẩu bưng một phần lên, thực đơn gồm bánh mì nướng, nửa bánh nướng, lại thêm một chén canh bắp, cô không thích uống sữa bò, Thất tẩu chuẩn bị một ly sữa đậu nành, trong sữa đậu nành không biết bỏ thêm thứ gì vào mà rất thơm.

Cô đang ăn thì thấy Lục Vân Cảnh từ cửa đi vào, chắc hắn vừa mới mới vừa rèn luyện xong, trên người mặc quần đùi khoác khăn tắm.

Tuy rằng hôm nay là cuối tuần, Lục Vân Cảnh ngày thường rất vội vàng, có đôi khi tới ngày nghỉ cũng sẽ đi chỗ khác, thời gian này thường ngày Lục Vân Cảnh đã sớm đi rồi, không thấy hắn nên cô cho rằng hắn tăng ca, không ngờ hắn lại ở nhà.

Thất tẩu lấy dép lê cho Lục Vân Cảnh thay, theo bản năng hắn ngó lại chỗ Trình Vũ đang ăn canh, ánh mắt hắn đảo qua làm thân thể của cô cứng một chút, sự sắc bén làm người ta cảm thấy sợ hãi. Trình Vũ lập tức hít sâu phi thường ôn nhu cười, nói:

“ Hôm nay anh cũng nghỉ sao?”

Hắn có chút kinh ngạc vài giây, bất quá cũng đơn giản trả lời một câu: “ Ừ.”

Thất tẩu bưng nước đến, hắn uống một ngụm, sau đó dùng khăn tắm lau tóc ướt mồ hôi.