Chương 47: Diễm phúc không cạn

Ngay tại bầu không khí khẩn trường cực kì, thì thanh âm của Lục Đạo lần thứ hai vang lên

“ Đại Nghĩa Diệt Thân”

Sau đó, tốc độ tay vận tới cực hạn, trực tiếp tóm lấy cổ áo Phạm Hiếu. Dùng hết sức bình sinh ném Phạm Hiếu về phía chúng nữ

Phạm Hiếu chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng. Đến khi tỉnh hồn, hắn giật mình kinh hãi khi phát hiện mình đang như một con diều đứt dây rơi xuống. Mà điểm tới, lại chính là đám nữ sinh

“ Phạm hiếu đồng chí. Cảm ơn vì sự hi sinh cao cả của hai vị. Anh em chúng tôi suốt đời không quên. Vậy nhé! Tạm biệt” Lục Đạo chào theo kiểu quân đội, âm thanh bi tráng vang lên bên tai Phạm Hiếu

Chỉ là Phạm Hiếu hoàn toàn không cảm động, trái lại khuôn mặt tràn ngập hận ý nhìn Lục Đạo gào lên

“ Móa nó! Lục Đạo. Ngươi troll ta”

Hiện tại, coi như ngu ngốc hắn cũng hiểu mình bị đối phương troll thảm rồi. Sử Thi Chiến Kỹ cái bíp? có là dùng hắn làm vật hi sinh thì có

Phạm Hiếu lên tiếng liền để chúng nữ tỉnh hồn. Các nàng liền hiểu, Lục Đạo hóa ra là troll bọn họ. Nghĩ lại cũng đúng? Dù các nàng nhìn như hùng hổ, muốn ăn thịt người nhưng cũng là đùa giỡn mà thôi. Cũng không phải sinh tử đánh nhau, đối phương dù có Sử Thi Chiến Kỹ, cũng chẳng điên rồ tới mức hướng các nàng ta y

“ Mau! Trai đẹp kia. Bắt lấy bọn họ” Nhìn Phạm Hiếu trên không rơi xuống, lập tức có người hô hào.

Trong nháy mắt, mọi sự chú ý đều đổ dồn về phía Phạm Hiếu, một đám nữ sinh hai mắt mở lớn, trở lên càng điên cuồng hơn. Thậm chí có người còn dùng tới Nguyên Năng, nhảy lên không ý đồ tóm lấy bọn họ

Nhìn ở dưới đất một đám nữ sinh như một đàn Zombie đang chờ đợi mình “ mỹ vị” rơi xuống. Phạm Hiếu khóc không ra nước mắt. Lần này, dù không có thân phận của Thất Đức, hắn đã tin mình thật gặp tai họa rồi. Rơi xuống một ổ toàn sắc nữ, hắn liệu còn toàn thây trở ra

Nghĩ đến tương lai tăm tối, Phạm Hiếu không khỏi lệ nóng tràn mi, nghẹn ngào kêu lên

“ Mẹ ơi!! Xuân này con không về rồi”

“ Đại ca!! Phạm Hiếu rơi vào tay bọn họ. Đây là tai kiếp ah. Xem ra, tiểu đệ đoán chính xác rồi” Thất Đức nhìn Phạm Hiếu ở trong ổ sắc nữ, không chỉ không thương cảm, trái lại hưng phấn vỗ tay

Lục Đạo:…

Lục Đạo dơ lên ngón tay cái. Hắn biết Vô Sắc Thần Tăng thôi tính như thần, Thất Đức là đệ tử chân truyền chắc chắn cực kì lợi hại. Nhưng hiện tại tận mắt thấy được, hắn quả thật bội phục vô cùng. Mặc dù, tai họa của Phạm Hiếu, hoàn toàn do hắn gây ra

“ Mọi người chờ đã!! Còn có hai người, trong đó có một người là top 1 Nam Thần ah. Mau!! đuổi theo” Thiếu nữ đóng cửa Nhà Thi Đấu thấy được Lục Đạo cùng Phạm Hiếu đứng phía xa, lập tức hai mắt sáng rực lên hô hào.

Lập tức, một đám nữ sinh tỉnh táo lại, sau đó chia người ra. Một bên tiếp túc “ăn tươi” Phạm Hiếu, một bên thì bắt đầu chiến dịch săn trai đẹp của mình

Thấy các cô gái lại tiếp tục cuộc săn của mình. Lục Đạo cùng Thất Đức rùng mình một cái

“ Thất Đức!! bảo trọng” Lục Đạo hai tay vỗ lên vai Thất Đức, ngữ điệu trịnh trọng cực kì. Phẳng phất sinh ly tử biệt, không có ngày gặp lại lại vậy

“ Đại ca!! bảo trọng” Thất Đức cũng nghiêm nghị gật đầu. Sau đó hai người quay đầu, mỗi người chạy một nơi

****************

Địa điểm: Tầng hai tòa nhà A

- Rầm… rầm

“ Đâu rồi! Ta vừa thấy hắn ở đây mà?”

“ Mau tìm kĩ đi. Nhất quyết không để đối phương chạy thoát”



Phòng thay đồ, Lục Đạo hai tai để sát lên cửa, gương mặt nghiêm túc dị thường nghe âm thanh của đám nữ sinh bên ngoài. Khi đã không còn nghe thấy tiếng gì nữa, hắn mới ngồi phịch xuống đất, thở phào một hơi

“ Mẹ nó! Cuối cùng cũng thoát. Đám nữ sinh nơi này, thật quá điên cuồng ah”

Nói xong, hắn ngẩng đầu. Trong nháy mắt, khuôn mặt hắn cứng lại, mắt mở thật lớn

Tóc dài màu vàng óng ả, ngũ quan tinh xảo mà tinh tế, đôi mắt sắc bén hiện rõ vẻ nghiêm nghị cực kì. Chỉ là hiện giờ, đôi mắt sắc bén đó đang tràn ngập ngơ ngác nhìn Lục Đạo

Dáng người nóng bỏng cực kì, da thịt trắng noãn như tuyết, bộ ngực ngạo nhân, không chút nào so với Thúy Kiều kém cỏi. Được một chiếc áo ngực màu tím bó chặt, khiến đôi bạch thỏ ngạo nghễ đứng thẳng, cực kì dụ người

Thiếu nữ hai tay để sau ngực, hình như đang cởi bỏ áo ngực của mình vậy. Trên bàn còn để sẵn một bộ đồng phục học viện. Không cần nói, cũng biết, cô gái này đang thay đồ

“ Ngươi… ngươi…” Gương mặt cứng ngắc của thiếu nữ dần dần hiện lên một đóa hồng vân, đôi mắt sắc bén trong nháy mắt bao phủ một tầng hơi nước, lắp bắp

Thấy thế, Lục Đạo cũng từ trong ngơ ngác tỉnh lại. Thấy đối phương định kêu lên, hắn thầm kêu một tiếng không xong

“ Khoan đã. Đừng hét…” Hắn đứng lên, dùng tốc độ nhanh nhất lao về phía đối phương. Bởi vì quá vội vàng mà không để ý tới một chiếc ghế dưới mặt đất

- Binh

Và việc gì tới cũng tới, hắn trực tiếp vấp phải cái ghế, thân hình lung lay đổ về phía thiếu nữ

- Rầm

Theo một tiếng va chạm, mặt đất bất chợt rung lên. Lục Đạo vinh dự cùng thiếu nữ tiếp xúc thân mật

Đúng vậy, chính là tiếp xúc thân mật. Chỉ thấy Lục Đạo ngã thế nào không ngã, lại ngã đúng vào phần dưới của thiếu nữ, miệng trực tiếp cắn phải qυầи ɭóŧ của nàng.

Lập tức, một “ thứ gì đó” trắng mịn màng, tỏa ra ánh huỳnh quang mỹ lệ, không một chút lông tơ đập vào mắt hắn. Thậm chí, Lục Đạo có thể ngửi thấy được mùi thơm xử nữ thoang thoảng nơi cánh mũi

Bỗng, một cảm giác mềm mại nơi tay truyền tới, giống như hắn nắm phải cái gì đó căng tròn, đàn hồi khiến Lục Đạo vô thức nắm bóp thêm lần nữa, đầu ngẩng lên

Ngay lập tức, hắn chỉ cảm thấy đầu óc một hồi quay cuồng, máu mũi suýt chút nữa thì phun ra ngoài. Hóa ra, cái cảm giác mềm mại đó chính là do hắn đang nắm lấy một tòa núi đôi vĩ đại

“ Cảm tạ Phật Tổ Như Lai, cảm tạ Zeus, cảm tệ chúa Jesu, nói chung là cảm tạ bất kì vị thần tiên nào, cảm tạ thánh ngã Rito đã cho con được thực hiện cú ngã thần thánh mà con hằng mơ ước”

Lục Đạo một hồi mê say, trong lòng lôi các lộ chư thần ra mà cúng bái, thậm chí đến cả Thánh Rito cũng được hắn mang ra thăm hỏi một lần. Hắn cuối cùng cũng thành công, thực hiện được cú ngã siêu phẩm của Rito – kun ah

Thiếu nữ giờ phút này hoàn toàn ngốc, nàng thật sự không tài nào phản ứng được những gì đang diễn ra trước mặt mình. Nàng ngơ ngác đứng đó, mắt mở thật lớn nhìn Lục Đạo

Rất lâu sau, trên khuôn mặt tuyệt sắc của thiếu nữ dần dần hiện lên một đóa hồng vân, chỉ trong nháy mắt cả khuôn mặt nàng đỏ ửng như người say rượu, đôi mắt đẹp ngập tràn nước mắt

Chỉ là chưa để thiếu nữ kịp kêu lên thì Lục Đạo đã động thủ. Hắn thân hình quỷ mị xuất hiện phía sau lưng đối phương, một tay ôm lấy nàng thật chặt, một tay bịt lấy miệng đối phương cười tà nói

“ Tiểu thư xinh đẹp, nếu như nàng muốn mọi chuyện được giải quyết êm đẹp thì đừng có lên tiếng ah” Nói xong, hắn không nhịn được xoa nắn bộ ngực lớn của đối phương

“ Mẹ nó! Thật lớn, thật mềm ah” Lục Đạo trong lòng kêu gào. Hiện tại, cho dù có bị đánh chết hắn cũng thấy thỏa mãn ah

Nơi mẫn cảm bị xoa bóp, thiếu nữ toàn thân không khỏi run lên. Đôi mắt đẹp màu lục bích hiện lên một vẻ mê ly. Nàng bắt đầu động tình

Thấy thế, Lục Đạo ở bên tai nàng thổi một hơi khí nóng, nói từng tiếng một

“ Ta là vô ý chạy vào trong này. Hiện tại lập tức rời đi, chúng ta coi như là không có chuyện gì xảy ra nha” Hơi thở nóng bỏng phả vào tai khiến thiếu nữ toàn thân run rẩy không ngừng.

Đây là lần đầu tiên nàng cùng một người con trai tiếp xúc thân mật ah. Tư vi thật sự vô cùng vi diệu, khiến nàng chân tay bủn rủn, không có khả năng phản kháng ah

“ Vậy cứ thế nha”

Nhân cơ hội thiếu nữ bị mình khıêυ khí©h cho không biết trời nam đất bắc, Lục Đạo vội vàng buông nàng ra, dùng toàn lực bay ra ngoài cửa sổ, chạy biến mất

Lục Đạo rời đi, thiếu nữ cũng từ trong mê man tỉnh lại. Thấy đối phương đã không còn ở đây, nàng hai mắt dại ra, đầu cúi xuống không biết nghĩ gì

“ 19 năm ah! Chưa từng ai dám động vào thân thể của ta. Ô..ô... Anh Tuấn... thân thể ta bị làm bẩn rồi, ta làm sao có thể còn xứng với ngươi" Sở Dao Dao nước mắt lưng tròng. Nghĩ tới người đó ánh mắt khinh bỉ, phẳng phất như nhìn một đứa cave, Sở Dao Dao khóc càng thêm thương tâm

Rất lâu sau, Sở Dao Dao mới ngừng khóc, nàng ngẩng đầu nhìn về chỗ Lục Đạo đã rời đi, má đào ửng hồng, không phải vì thẹn thùng mà bởi phẫn nộ, mắt đẹp tràn ngập phẫn nộ hỏa diễm, nghiến răng nghiến lợi lẩm bẩm

" Tên biếи ŧɦái kia... dù ngươi có là hoàng đế... Sở Dao Dao ta cũng không tha cho ngươi"