chương 108.Chương 109. Nhuệ khí - Võ Đạo Tông Sư (Bản Dịch)

“Trọng tâm như thủy ngân” của Lâu Thành theo không kịp thân pháp biến hóa của Chu Viễn Ninh, cho dù lấy cái này du đấu, cũng thường thường sẽ

bị hắn quấn lấy, đối mặt Long Quyển Chi Phong sắp đột kích đợt thứ hai, đối mặt cục diện mạo hiểm có thể đoán trước, hắn rất thấp thỏm cùng khẩn trương.

Nhưng có kinh nghiệm một vòng vừa rồi, hắn không gượng gạo đối với xử lý dưới tình trạng tương tự nữa, một số thứ gì đó đã nội hóa vào bản năng.

Chỉ cần Chu Viễn Ninh ở trong phạm vi tầm mắt của ta, vô luận là thốn kình chạm đánh, hay là “Vô Hình Chi Phong”, ta đều có nắm chắc không nhỏ

đỡ được, sợ nhất hắn từ sau lưng cùng góc chết tầm mắt ngay lúc đó đột nhiên tập kích...

Ý niệm chợt lóe, Lâu Thành khẽ nhấc cánh tay phải, giơ ở bên mặt, ‘BỐP’

chặn Chu Viễn Ninh từ bên cạnh bổ tới một chưởng.

Hai người vừa có va chạm, Chu Viễn Ninh điểm nhẹ mũi chân, đã vòng đến phía sau Lâu Thành, không quỷ mị khác thường giống trọng tâm như thủy ngân, lại thêm vài phần tiêu sái cùng không gò bó của gió.

Lâu Thành vừa có ý niệm tương tự, liền gặp tình cảnh xấp xỉ, bản năng trong đầu liền làm ra quyết đoán, giơ cánh tay phải chợt vung về phía sau, từ trên hướng xuống, kéo thân thể xoay một nữa, quật ‘BỐP’ hướng về

phía đối thủ.

Mô phỏng “Voi Lớn Quật Vòi” của Đường Việt!

Tiếng gió kích động, Chu Viễn Ninh sửa bộ pháp, eo lưng bắn ra, hướng bên trái bắn đi như điện.

Đúng lúc này, Lâu Thành điều chỉnh cơ bắp, xương sống như rồng cựa quậy, trọng tâm theo đó thay đổi, tan đi thốn kình, xoay thế cánh tay phải quật xuống, vặn ngược lưng, căng đùi, gào thét quét ngang ra chân trái, đón hướng Chu Viễn Ninh đang hướng bên này tránh né!

Nếu không có tiêu chuẩn trọng tâm như thủy ngân, không có năng lực phối hợp nắm giữ trình độ nhất định đối với cơ bắp bản thân, phen thử này của hắn không tránh đến lưng đã tính là vận khí không tệ, căn bản không phát được lực, không đá chân ra được.

Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là luôn giữ lại phần sức, đối với điều này sớm có chuẩn bị!

BỐP! Chu Viễn Ninh rốt cuộc không kịp tránh đi, cánh tay trái hướng xuống dựng thẳng, chặn cú vụt chân của Lâu Thành, thân hình hơi trầm xuống, tạm thời mất đi linh động.

Mượn dùng một lần tiếp xúc này, Lâu Thành “nghe” được động tĩnh của hắn, mượn đến một chút lực lượng, chân trái rơi xuống, vặn eo lưng, chuyển thành chính diện, chân phải đuổi theo quật một phát, giống như gió bắc lạnh thấu xương ngày đông giá rét, muốn mang Chu Viễn Ninh đặt mình trong

“Cuồng Phong Bạo Tuyết” áp chế.

Vẻ mặt Chu Viễn Ninh không thay đổi, con ngươi tối đen như mực như có gió bão đang hình thành, tay phải hắn nắm đấm, chợt đấm bổ một phát, nhanh tới mức như là một trận gió thổi qua.

PHÀNH! Hắn chính diện cứng rắn chống đỡ Lâu Thành cường công, cứng rắn đánh một cú vụt chân này trở về, khiến Lâu Thành suýt nữa không thể bảo trì trọng tâm, tự nhiên cũng không nối tiếp được thế “Cuồng Phong Bạo Tuyết”.

Hô Khiếu Bát Hình, tuyệt chiêu bùng nổ, Cơn Lốc Khủng Bố!

Sau một cú chắn, Chu Viễn Ninh lại kéo giãn khoảng cách, một lần nữa thổ

nạp.

“Nhìn thấy chưa?” Khương Lan chỉ vào lôi đài nói với Diệp Du Đình.

Diệp Du Đình cau mày, vẻ mặt nghi hoặc: “Sao có loại cảm giác tiểu tử

này thông suốt rồi?”

“Chị đã hoàn hoàn chỉnh chỉnh xem video mấy trận đấu trước đó của cậu ta, lúc ban đầu ngây ngô cùng gượng gạo rõ ràng dễ thấy, cũng chính là nói, cậu ta là không ngừng hấp thu chất dinh dưỡng chiến đấu cùng kinh nghiệm thi đấu, chiến một trận đề cao một lần, mới có bộ dáng hôm nay, mà mấy trận trước đó của cậu ta đều còn chưa có thể hội bị áp chế bị điên cuồng tấn công, chỉ có thể bị động phòng ngự, đối mặt Chu Viễn Ninh, ngay từ đầu tự nhiên khá trúc trắc, sơ hở không nhỏ, chờ cậu ta thích ứng, có kinh nghiệm, cán cân thắng lợi đương nhiên sẽ có biến hóa.” Khương Lan cảm khái.

Diệp Du Đình ngạc nhiên nhìn về phía cô: “Chị là nói cậu ta trước đó là tiêu chuẩn gà con? Tốc độ trưởng thành này cũng không tránh khỏi quá nhanh đi?”

“Có người thật sự rất giỏi trưởng thành ở trong chiến đấu, đương nhiên, thời điểm càng nhỏ yếu thu hoạch càng nhiều, chúng ta trước kia không phải cũng có một đoạn thời gian đánh mỗi một trận đều có thể rõ ràng cảm nhận được tiến bộ như vậy?” Khương Lan thở dài.

Diệp Du Đình lặng lẽ một phen, mở miệng hỏi: “Lan tỷ, chị cảm thấy bây giờ phần thắng của ai cao?”

“Đương nhiên là Chu Viễn Ninh.” Khương Lan cười một tiếng, “Hắn nếu chỉ

có tiêu chuẩn trước mắt, vậy cũng không xứng được gọi là chuyên nghiệp cửu phẩm.”

Cô vừa dứt lời, Chu Viễn Ninh một lần nữa kéo gần lại khoảng cách, trong sân như có tiếng gió đang kích động.

Lâu Thành chỉ cảm thấy hắn hầu như sắp vòng quanh mình hình thành một lốc xoáy loại nhỏ chân thật, toàn thân bốn phương tám hướng đều có cảm giác sắp bị tập kích.

Ô! Tiếng gió mãnh liệt lại quái dị vang lên, trong lòng Lâu Thành rùng mình, theo bản năng liền có sợ hãi, trong đầu một tia chớp màu bạc trắng nháy mắt đánh xuống, kích phát ra ngọn lửa cháy lan ra đồng cỏ.

Cọc Điện Hỏa!

Dòng chảy nóng dâng trào, cánh tay phải Lâu Thành dùng sức đẩy ngang, đặt ở trước người, cùng “một roi” quật gào thét mà đến của Chu Viễn Ninh va chạm với nhau.

PHÀNH! Thân thể Lâu Thành loạng choạng, cánh tay suýt nữa bị ép đến trước người, cảm giác được lực lượng mênh mông của đối phương, nếu không phải kịp thời dùng cọc Điện Hỏa, sợ là đã bị đánh tan tư thế.

Chu Viễn Ninh điểm mũi chân, vòng đến bên cạnh, thân thể lướt về phía trước, nắm tay trái từ dưới hướng lên trên, ‘BỐP’ đánh ra, như là lò xo áp súc đến cực điểm phản xung.

Lâu Thành không dám chậm trễ, cánh tay trái gấp khúc chợt mở ra, giống như trường thương vận sức chờ phát động, cản tới, tia chớp trong não hải

của hắn tiếp tục đánh xuống, càng có cảnh tượng núi tuyết nguy nga sụp xuống.

PHÀNH! Tiếng vang trầm bùng nổ, thế tuyết lở của Lâu Thành cũng chư thể

đánh ngang tay với Chu Viễn Ninh, trọng tâm lắc lư lần nữa, chưa thể mượn được lực, cũng không có khả năng vòng quanh Chu Viễn Ninh di động.

Trong thời gian ngắn ngửi kế tiếp, Chu Viễn Ninh từ bốn phương tám hướng liên tục phát động điên cuồng tấn công, lực lượng mỗi một đòn đều so với

“Đại Tuyết Băng” thêm “Cọc Điện Hỏa” của Lâu Thành còn mạnh hơn vài phần, mang hắn áp chế lung lay sắp đổ, tựa như vĩnh viễn không đợi tới lúc cơn lốc dừng lại.

PHÀNH PHÀNH PHÀNH! Tiếng đón đỡ không ngừng, Lâu Thành mặc dù có Kim Đan bổ sung thể lực, không sợ động tác trở nên chậm chạp, nhưng nối tiếp giữa chiêu thức, ở dưới loại áp lực này, có rất nhiều vấn đề bị dần dần phóng đại.

“Loại tấn công điên cuồng trình độ này của hắn còn có thể kiên trì bao lâu?”

Ý niệm vừa hiện lên, Lâu Thành liền thấy Chu Viễn Ninh lần nữa vòng đến trước người, giống như hóa thân cơn bão, cả người lẫn nắm đấm đánh tới, không trung tràn đầy tiếng gào thét!

Mà bản thân hắn vừa ứng phó xong điên cuồng tấn công chéo phía sau, tư

thế trước mắt còn phi thường vặn vẹo, đối mặt một đòn này, phát lực không đủ mau lẹ, nối tiếp chậm nửa nhịp, chỉ có thể miễn cưỡng làm ra tư thế

đón đỡ, trong lòng có dự cảm không tốt.

PHÀNH!

Tư thế phòng ngự của Lâu Thành bị trực tiếp đánh bật ra, ngực bụng hoàn toàn bại lộ ở trong công kích đến tiếp sau của Chu Viễn Ninh, như Quan Diễn lúc trước thua Diệp Du Đình.