Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Vô Hạn Lưu: Thiết Lập Nhân Vật Không Thể Phá Vỡ

Chương 37

« Chương TrướcChương Tiếp »
Các thành viên trong ‘gia đình’ Cố Hề Lịch tuyệt đối là thượng đẳng sinh hoạt trong khu an toàn, chỉ cho rằng Trái Đất đã không còn thích hợp cho nhân loại sinh sống, một ngày nào đó nhân loại sẽ lâm vào tuyệt cảnh, không muốn vô lực phản kháng khi ngày đó đến, liền mạo hiểm tham gia Kế hoạch. Khi nói những điều này ở cổ trạch, kỳ thật nhiều người không thể lý giải, cảm thấy Cố Hề Lịch thậm chí toàn bộ ‘gia đình’ cô đều quá mức lý tưởng hóa, không biết nỗi khổ của nhân gian.

Nhưng sau khi tiếp xúc sâu với Cố Hề Lịch, họ dần dần hiểu ra.

Gian nan khổ cực thì sinh tồn, an nhàn hưởng lạc lại diệt vong.

Hiểu thì hiểu, có công nhận hay không liên quan đến việc có ủng hộ không, cuộc sống tạm không cho phép bọn họ sợ hãi những chuyện vẫn chưa xảy ra, báo danh tham gia 《 Kế hoạch 》 rất có thể tử vong ngay lập tức. Mười hai người đi cổ trạch trong Lĩnh Vực Vong Linh, ra được mấy người?

Hoa Mông có khuynh hướng nghĩ gia đình Cố Hề Lịch là bị lừa, phía chính phủ đối ngoại tuyên bố tỉ lệ hoàn thành 《 Kế hoạch 》 rất cao, dẫn tới mọi người coi 《 Kế hoạch 》 là lối thoát cuối cùng, trên thực tế hoàn toàn là tuyên truyền giả dối. Rất nhiều người đăng ký sau khi đi vào một lĩnh vực thì đã hiểu rõ, đều hối hận, hối hận vì sao mình không ở trong khu an toàn cầu an.

Cổ trạch là nơi khó khăn đứng hàng đầu trong những lĩnh vực Hoa Mông đã trải qua, anh ta không biết rằng đây vẫn là do Cố Hề Lịch yên lặng hấp dẫn toàn bộ giá trị thù hận của BOSS, thế nên biến tướng hạ thấp độ khó của lĩnh vực. Tóm lại anh ta cho rằng Cố Hề Lịch có thể ra khỏi cổ trạch, tố chất là có bảo đảm, làm cho anh ta có ý tưởng hợp tác.

Cố Hề Lịch đã nhìn ra, Đánh giá từ mọi phương diện, Hoa Mông là một người đồng đội hợp tác không tồi, tuy rằng anh ta không đủ nhân nghĩa khi quay lại cứu bạn khi tính mạng anh ta bị đe dọa, nhưng anh ta cũng tuyệt không thọc một dao sau lưng bạn, đây đã là điều không tồi.

Đáng tiếc do đặc thù thiên phú, chú định Cố Hề Lịch không thể có đội ngũ cố định, lời nói dối nói qua một lần, ở trên cùng một người năng lượng đạt được sẽ dần ít đi.

Hoa Mông thử một chút, liền biết Cố Hề Lịch không có ý định đó, có chút thất vọng.

Cố Hề Lịch: “Vậy tôi có thể ở chỗ này gặp được chị Kiều không?”

Hoa Mông: “Không thể có hai xe buýt có cùng một lộ tuyến, cô ấy có lẽ đã thuận lợi rời khỏi Lĩnh Vực Vong Linh…… Nhưng không lên cùng một chiếc xe với chúng ta, hơn phân nửa sẽ không xuất hiện trong Khu Phục vụ này.”

Cố Hề Lịch mở miệng nói muốn đi Khu Phục vụ một chuyến, liền từ biệt Hoa Mông. Có nói thêm cũng không có ý nghĩa, Hoa Mông nói một số tin tức cô đều đã biết, hoặc là lập tức có thể biết, cơ hồ không có bất kỳ giá trị gì, về tin tức lĩnh vực tiếp theo, anh ta nửa điểm cũng không đề cập.

Không có tầng quan hệ đồng đội, anh ta cũng không có nghĩa vụ chia sẻ tin tức với một người mới.

Khu Phục vụ giống như những gì Hoa Mông đã nói, nhưng tính mua sắm rất cao. Khu an toàn cũng có rất nhiều nơi yên tĩnh và sạch sẽ như ở đây, nhưng cô không thể thường đến những nơi đó, chủng loại trong trí nhớ cũng không phong phú như Khu Phục vụ, ngoại trừ đồ ăn bản sắc của Trái Đất, còn bày bán rất nhiều sản phẩm đặc biệt từ những tinh cầu xa lạ, nhập khẩu có nghĩa giá càng cao, Cố Hề Lịch chủ yếu xem giá cả của những mặt hàng này, để suy ra giá trị tiền tài cô hiện có.



Mức giá chưa đến một tinh tệ, đủ để mua được ba bộ quần áo thoải mái, đủ kiểu dáng cho bạn lựa chọn. Trong khu an toàn đồ ăn phi thường trân quý, nhưng ở chỗ này giá rẻ đến làm người ta kinh hãi, hoặc có thể nói giá trị tinh tệ cao hơn cô tưởng tượng.

Nhận đồ ăn miễn phí cần phải xếp hàng, nhân viên Phục vụ bữa ăn có con mắt nhìn người thập phần khinh miệt, trên mặt không lúc nào không lộ ra vẻ khinh thường đối với quỷ nghèo, có thể nói là rất thực tế.

Tất cả đều văn minh hơn, nhưng về bản chất thì không khác gì khu an toàn, Cố Hề Lịch thở phào nhẹ nhõm. Đi dạo một vòng quanh Khu Phục vụ, cô ý thức được, mười tinh tệ tiền boa, số tiền này cô cho quá cao.

Lỗ rồi lỗ rồi!

Mua sắm vài món quần áo cần thiết, Cố Hề Lịch đi tới trước cửa khách sạn. Bên ngoài khách sạn đang diễn ra đợt tuyển dụng nhân sự, mấy trăm người xếp hàng nhận để nộp hồ sơ, nhưng trước cửa lại không chút tiếng động ầm ĩ, mọi người đều an tĩnh chờ phỏng vấn, không hề có bất kỳ sự giao tiếp nào.

Đối với số dư tinh tệ, cô gần như không cần phải đắn đo giá cả của căn phòng cao cấp nhất trong Khu Phục vụ, lựa chọn nó không phải bởi vì giá cả của căn phòng đối với cô mà nói nói chỉ một cọng lông trên thân trâu, mà là bởi vì cô cần phải làm vậy.

Nghe thấy Cố Hề Lịch muốn đặt một phòng đỉnh cấp vốn đang lười biếng nhân viên lễ tân lập tức lộ ra một nụ cười nhiệt tình: “Lập tức xử lý thủ tục vào ở ngay…… Tra được ngài là lần đầu tiên đăng ký vào ở của bổn tiệm, ngài có cần đổi một ít tiền mặt không?”

Hỏi như vậy, chứng minh trong Khu an toàn có chỗ yêu cầu dùng tiền mặt. Đổi tiền mặt không phiền toái, nhưng Cố Hề Lịch cũng không thể tin trong Khu an toàn có tuyệt đối an toàn, số lượng đổi không nhiều lắm.

Cố Hề Lịch nhìn thông báo tuyển dụng được dán trên tường, nhẹ giọng đọc: “Thông báo tuyển dụng một Phục vụ sinh, đãi ngộ vượt trội.”

Lễ tân: “Thì ra ngài biết ngôn ngữ thông dụng của tinh tế sao? Thật ghê gớm!”

Ngôn ngữ tinh tế phi thường khó học, khó khăn cấp địa ngục, dẫn tới trong nhân loại không có nhiều người tinh thông món ngôn ngữ này, trong đó người Hoa lại là nhiều nhất, lời khen của lễ tân là không sai. Đương nhiên điều này cũng liên quan đến việc cơ bản không dùng được ngôn ngữ tinh tế ở trong khu an toàn, rất ít người làm việc vô ích.

Vong linh không cần học tập cũng có thể trực tiếp thông qua dao động năng lượng hiểu được các loại ngôn ngữ.

Chỉ tuyển một người nhưng lại có rất nhiều người đăng ký, có thể thấy được đây là một công việc chất lượng vô cùng tốt.

Cố Hề Lịch trầm ngâm, làm yêu cầu lễ tân đổi 50 tinh tệ.
« Chương TrướcChương Tiếp »