Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Vô Hạn Ta Không Diễn

Chương 22

« Chương TrướcChương Tiếp »
Khương Tiều có biết một chút về những người tự xưng là "thành công" này, những cuốn sách mà bọn họ thực sự đọc đều để ở đầu giường hoặc trên bàn làm việc, nếu bắt đầu tìm manh mối từ giá sách quả là một hành động sai lầm.

Bàn và ngăn kéo của Lý Sâm chủ yếu để tài liệu công việc.

Ngoài ra, dưới đáy ngăn kéo là một tờ báo địa phương từ mấy năm trước, trên trang nhất có đăng bài viết [Chủ tịch tập đoàn Viễn Phương qua đời trong một vụ tai nạn xe cộ], người trong xe đều chết hết, còn có ảnh chụp sinh thời của Chủ tịch Cố Viễn. Trên bức ảnh bị tô nhiều màu đỏ tươi đủ cho thấy Lý Sâm rất ghét người đàn ông này.

Trong các tài liệu thương mại, công ti mà Lý Sâm làm đại biểu tên là 【Tập đoàn Viễn Phương】.

"Lý thái thái kia tên là gì?"

Mắt kính là người tìm được phòng của Lý thái thái lập tức nói: "Cố... Cố Minh Châu."

Cả ba người cùng chìm vào im lặng.

Lý Sâm người này căn bản không phải là người tự lập, những gì mà hắn có được ngày hôm nay đều dựa vào cha vợ.

Đàn ông ăn bám không đáng sợ, nhưng nhìn cách mà Lý Sâm đối xử với Cố Minh Châu, đây đâu chỉ là một tên ăn bám!

Đây rõ ràng là quỷ hút máu!

Từ cái tên Cố Minh Châu có thể thấy, trước kia khi ở nhà, cô cũng được cưng chiều, được nâng niu như ngọc.

Nhưng nghĩ đến bộ dạng hiện tại chỉ biết vâng vâng dạ dạ của Cố Minh Châu, ai cũng biết cô ta đã trải qua chuyện gì kinh khủng lắm mới có thể thay đổi tới 180°, thật là làm người ta không dám nghĩ sâu.

Ở sâu trong ngăn tủ, bọn họ tìm thấy một chiếc di động khác của Lý Sâm.

Trong di động có một số nặc danh, Lý Sâm vẫn luôn đơn phương liên hệ người này, ở phó bản cũng không có khả năng liên hệ được với bên ngoài.

Bọn họ không thể liên lạc với số nặc danh này nên không tìm ra danh tính của người này là gì. Nhưng họ đã tìm thấy một số tệp ghi âm trên di động.

"Là anh gϊếŧ ông ta đúng không? Từ này về sau đừng liên lạc với tôi nữa, các người là ma quỷ! Tai nạn xe cộ là do mấy người tự gây ra, không liên quan gì đến tôi!" Giọng nói của Lý Sâm vang lên, nghe qua có vẻ rất sốt ruột.

"Không liên quan gì đến cậu?" Giọng nói bên kia hiển nhiên đã qua xử lí, mang theo cảm giác cứng đờ của dòng điện, "Cố Viễn đã chết, cậu là người có lợi nhất. Chỉ cần chú ý điều tra một chút, tên cậu sẽ lòi ra ngay. Hơn nữa, tất cả chuyện này không phải là điều cậu muốn hay sao? Đợi qua một thời gian, cậu hoàn toàn có thể lên làm chủ tịch tập đoàn Viễn Phương mà không cần lo lắng cái gì."

"Tôi chỉ muốn cho ông ta một bài học, sau đó uy hϊếp ông ta nhường chức chủ tịch lại cho tôi! Chỉ cần khiến ông ta ngoan ngoãn nằm viện là được. Tôi không muốn ông ta chết!"

Giọng nói trên di động lại tiếp tục vang lên, mang theo sự mỉa mai, "Để tôi nói thẳng, những gì cậu nghĩ còn tàn nhẫn hơn là gϊếŧ ông ta ngay lập tức."

Có thể vì sợ hãi, cũng có thể vì muốn để lại một chút chứng cứ cho mình, Lý Sâm hầu như đều ghi âm cuộc gọi.

Dưới sự giúp đỡ của kẻ vô danh, Lý Sâm đã âm mưu chiếm đoạt tài sản của Cố gia.

Lý do vì sao ông ta vẫn chưa ly hôn cũng đã được tiết lộ: nghe nói Cố Viễn có một số tài sản riêng, bởi vì tập đoàn Viễn Phương hàng năm có một lượng tiền lớn chảy về nơi không biết bao nhiêu mà kể.

Sau khi Lý Sâm tiếp quản tập đoàn Viễn Phương, ông ta phát hiện tình hình tài chính của tập đoàn không tốt lắm, năng lực có hạn của hắn cũng khiến bên dưới có không ít người nghi ngờ.

Dần dần, sự sợ hãi và hổ thẹn trong lòng Lý Sâm biến thành oán hận cùng tức giận, "Lão già chết tiệt kia hẳn là đã ra tay đề phòng mình! Mình vì ông ta mà làm việc vất vả nhiều năm như vậy, cũng không đổi lại được sự tín nhiệm của ông ta!"
« Chương TrướcChương Tiếp »