Chương 2: Hưởng thụ danh phận thiếu phu nhân

Nghiêm An Nhiên lại nhẹ nhàng nói một câu cảm ơn. Tiếp theo vẫn nhờ sự giúp đỡ của nữ hầu gái mà ngồi vào được bàn ăn. Nghiêm An Nhiên không ăn được gì nhiều, một phần là do đôi mắt của cô không thể thấy được bất cứ thứ gì, một phần cũng là do cô không muốn mở lời giúp đỡ từ những người khác.

Nữ hầu gái kia sau khi đưa cô tới bàn ăn đã phải đi làm việc khác. Cô cũng không biết người đó tên gì để gọi đến. Còn những người làm khác có vẻ cũng chẳng thật tâm muốn phục vụ cho cô.

Đối với chuyện này Nghiêm An Nhiên cũng đã rất quen thuộc. Ngay cả khi ở tại Nghiêm gia, cuộc sống của cô cùng không được coi như tốt đẹp.

Ba mẹ cô dành hết tình thương dành cho Nghiêm An Lạc, còn tình yêu thương dành cho Nghiêm An Nhiên gần như bằng không.

Bởi vì tính cách chị cô từ nhỏ đã hướng ngoại, rất được ba mẹ yêu thích. Còn cô từ nhỏ đã hướng nội, gần như là bị mọi người lãng quên. Tuy là chị em song sinh, nhưng luận về tính cách lại khác nhau một trời một vực.

Cũng kể từ khi cô bị tai nạn dẫn đến mắt không thể nhìn được, ba mẹ cô không những không quan tâm đến mà thậm chí đã như lãng quên người con gái là cô rồi.

Bây giờ Nghiêm An Nhiên coi như đã hoàn thành xong một nửa ước nguyện là kết hôn cùng Tư Mộ Hàn, ấy vậy mà trong thâm tâm của cô thật sự chẳng thể vui nổi.

Tập đoàn Tư Thị.

"Tư Mộ Hàn, cậu thật sự bỏ rơi vợ cậu qua đêm tân hôn một mình sao?" Hoành Thiếu Triết, bạn thân từ nhỏ của Tư Mộ Hàn sau khi nghe anh nói vậy thì ngạc nhiên.

"Cô ta không phải vợ của tôi!" Ánh mắt Tư Mộ Hàn lạnh băng không buồn cho Hoành Thiếu Triết một ánh mắt.

"Cái gì!" Hoành Thiếu Triết ngạc nhiên. "Không phải cậu yêu Nghiêm An Lạc đến mức không phải cô ấy thì sẽ không cưới sao? Bây giờ cưới được người vào cửa rồi sao lại tâm tình bất định vậy?"

"Cô ta không phải tiểu Lạc"

"Không thể nào!" Hoành Thiếu Triết kinh hãi.

Anh ta cũng có mặt trong lễ cưới của Tư Mộ Hàn, cũng nhìn rất rõ mặt cô dâu khi ấy. Rõ ràng là cùng Nghiêm An Lạc có khuôn mặt giống nhau như đúc, vậy mà anh em của anh lại bảo đó không phải là vợ mình?

Nếu người trong hôn lễ không phải Nghiêm An Lạc, vậy thì là ai?

Ai lại to gan dám ở trước mắt Tư gia làm ra chuyện kinh hãi đến mức này? Dám thay thế vợ chưa cưới của Tư Mộ Hàm?

"Nghiêm An Nhiên, em gái của tiểu Lạc." Tư Mộ Hàn nói.

"Em gái?" Hoành Thiếu Triết nghi hoặc.

"Ừ!"

"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"

Tư Mộ Hàn day day hai bên thái dương, cảm thấy vô cùng tức tối: "Trước hôn lễ tiểu Lạc có gọi đến cho tôi, cô ấy nói hãy chăm sóc tốt cho em gái cô ấy. Sau đó lại không nói lời nào lập tức cúp máy. Dù tôi có gọi bao nhiêu lần cô ấy cùng không trả lời.

Tôi tìm đến Nghiêm gia, ba mẹ cô ấy nói với tôi em gái cô ấy, Nghiêm An Nhiên cũng yêu thích tôi, thậm chí cô ta còn đòi tự tử để bắt tiểu Lạc phải rời xa tôi. Cuối cùng không muốn tổn thương Nghiêm An Nhiên, tiểu Lạc đành phải rời đi trước hôn lễ của chúng tôi."

"Mẹ nó!" Hoành Thiếu Triết chửi thề. "Còn có cái loại chuyện cẩu huyết này ư?"

Hoành Thiếu Triết thấy bộ dạng phẫn nộ của anh. Cũng coi như có thể hiểu được tâm trạng của anh lúc này.

Bỗng nhiên người mình yêu thương bao nhiêu năm chợt bỏ lại một cú điện thoại rồi biến mất, thậm chí còn bảo Tư Mộ Hàn chăm sóc cho người đã đẩy Nghiêm An Lạc rời khỏi anh.

Nếu là anh ta có lẽ không chỉ là vứt bỏ qua đêm đâu. Mà anh ta sẽ khiến cho người đàn bà ấy phải cảm thấy hối hận khi đã sinh ra trên thế giới này.

Hoành Thiếu Triết nói: "Hiện tại Tư thị cũng đang hỗn loạn, chú hai cậu cũng không phải loại hồng mềm. Trước hết vấn đề này đợi một khoảng thời gian hãy làm rõ."

Tư Mộ Hàn: "Tôi biết! Đợi xong chuyện này, tôi sẽ đi tìm tiểu Lạc. Còn về phần Nghiêm An Nhiên, tôi sẽ cho cô ta hưởng thụ những ngày làm Nghiêm phu nhân, chỉ là không biết cô ta có mạng để sử dụng hay không?"

Hoành Thiếu Triết nhìn nét mặt âm trầm của Tư Mộ Hàn, anh ta cảm thấy những lời nói này của anh không phải là những lời nói ngoài miệng. Chắc chắn kẻ chọc phải anh sẽ phải nhận cái kết đắng rồi.

Cho dù là như vậy anh ta cũng không cần thiết phải cảm thông cho Nghiêm An Nhiên, dù sao trong lòng Tư Mộ Hàn, Nghiêm An Lạc chính là bảo bối anh yêu thương nhất.

Nghe nói khi còn nhỏ Tư Mộ Hàn bị bắt cóc, suýt chút nữa đã mất mạng. May mắn nhờ có Nghiêm An Lạc cứu, cuối cùng cũng may mắn sống sót.

Thế nhưng Nghiêm An Lạc lại không may mắn như vậy, vì cứu Tư Mộ Hàn mà bị thương rất nặng, thậm chí còn nguy hiểm đến tính mạng. Cũng vì vậy rất dễ hiểu tại sao anh lại cưng chiều Nghiêm An Lạc đến thế.

Vậy mà Nghiêm An Nhiên lại to gan lớn mật, trực tiếp động đến vảy ngược của anh.